Không Chọc Nổi Ngài
Thể Loại: Ngôn Tình Đô Thị
Views: 247
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 72: Ngoại truyện 2
- Chương 71: Ngoại truyện 1
- Chương 70: Chắc chắn ngày này sẽ vô cùng rực rỡ
- Chương 69: Chủ ý của nhã nhã - Chan
- Chương 68: Thành công chinh phục ba chồng tương lai
- Chương 21: Sao thuỷ nghịch hành của cô vẫn tiếp diễn
- Chương 22: Cô của cô chính là mợ của tôi
- Chương 23: Quả nhiên anh lâm là thiên thần
- Chương 24: Xin anh hãy sống cô độc hết quãng đời còn lại
- Chương 25: Cái gì gọi là trời không chiều lòng người
- Chương 26: Cuộc đời này, có nơi đâu mà chẳng tương phùng
- Chương 27: Nam thần vườn trường chính là anh
- Chương 28: Bá chủ sân thượng - ?�n thuỷ nghịch (*)
- Chương 29: Hãy làm quen với chúa tể đen đủi của năm đi nào
- Chương 30: Lần thứ hai rơi vào nơi ở của anh lâm
- Chương 31: Series chỉ cho quan châu đốt lửa
- Chương 32: Người trong cuộc mê man, kẻ ngoài cuộc tỉnh táo
- Chương 33: Đàn ông đàn ang, có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra đi
- Chương 34: Lâm tuyết hà đại kết giới chi thuật
- Chương 35: Ăn no căng đến nỗi buồn nôn
- Chương 36: Không gì có thể lay chuyển được anh lâm
- Chương 37: Không bao giờ có thể gặp lại một người như vậy
- Chương 38: Ba người đi cùng nhau, ắt sẽ có một bóng đèn
- Chương 39: Nơi nên đến thì kiểu gì anh cũng sẽ đến thôi
- Chương 40: Cô ôn chấm không đạt yêu cầu
Từ sau khi tốt nghiệp, Ôn Nhã như đã gặp phải vận xui tám đời, đầu tiên là tăng ca ở công ty tới chết mà còn không được trả tiền lương làm thêm giờ, sau đó, không biết tại sao lại bị cắt hết một nửa số tiền lương, ở công ty thứ hai, cô mới đi làm chưa được ba tháng thì công ty bỗng dưng đóng cửa, ở công ty thứ ba thì lãnh đạo bắt cô đi… đi đón khách ở sân bay.
Lâm Tuyết Hà: “Tôi đã đợi cô gần một tiếng đồng hồ rồi.”
Ôn Nhã: “Thật sự xin lỗi anh, từ công ty đến sân bay chỉ có một tiếng, tôi đã đi trước hai tiếng để chuẩn bị nhưng vì trên đường có tai nạn, bị kẹt xe nên tôi mới tới không kịp…”
Lâm Tuyết Hà: “Đây là lý do à?”
Ôn Nhã: “… Không phải ạ.”
Lâm Tuyết Hà: “Chẳng những làm tốn thời gian của bản thân mà cô còn làm tốn thời gian của tôi nữa.”
Ôn Nhã: “Tôi thật sự xin lỗi anh nhiều ạ!”
Lâm Tuyết Hà: “Còn ngơ ra đó làm gì?”
Ôn Nhã: “Dạ? A, à, mời anh đi theo tôi ạ.”
Lâm Tuyết Hà: “À cái gì, không thấy tôi có nhiều hành lý như thế này ư?”
Ôn Nhã: “… Dạ vâng.”
Lâm Tuyết Hà: “Ai bảo cô kéo hết?”
Ôn Nhã: “…”
Cô lạnh mặt mà nghĩ, sao trên đời này lại có loại sếp rác rưởi như thế vậy chứ, đúng là không thể động vào được mà, đúng là không thể chọc vào được.