Không Chọc Nổi Ngài
Thể Loại: Ngôn Tình Đô Thị
Views: 242
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 72: Ngoại truyện 2
- Chương 71: Ngoại truyện 1
- Chương 70: Chắc chắn ngày này sẽ vô cùng rực rỡ
- Chương 69: Chủ ý của nhã nhã - Chan
- Chương 68: Thành công chinh phục ba chồng tương lai
- Chương 41: Dì đây trông quen thật đấy ạ
- Chương 42: Ký sự giao đấu giữa hai mẹ con không chọc nổi
- Chương 43: Đi chùa tây khứ khấn phật rất thiêng
- Chương 44: Từ bỏ đi, con bé không thích con đâu
- Chương 45: Bây giờ em không thích anh
- Chương 46: Sao lại có người như thế cơ chứ?
- Chương 47: Thời gian vui vẻ khi ở một mình
- Chương 48: Ôn ba tuổi vui vẻ hạnh phúc
- Chương 49: Lâu rồi không gặp, nhớ quá đi mất
- Chương 50: Từ hôm nay trở đi phải cố gắng nhiều hơn nữa
- Chương 51: Ôn nhã nhã thâm tàng bất lộ
- Chương 52: Quá trình bỏ gian tà theo chính nghĩa
- Chương 53: Mây đen trải vạn dặm
- Chương 54: Chúng ta cùng làm tăng ca
- Chương 55: Lần thứ hai gặp mặt sau khi thay đổi thân phận
- Chương 56: Ngày cuối tuần trước ngày lành hoàng đạo
- Chương 57: Em tin tưởng anh hơn mà
- Chương 58: Không đặt được tên, thôi bỏ đi
- Chương 59: Để không chọc tức vị thần tiên nào đó
- Chương 60: Mì trộn trứng cà chua
Từ sau khi tốt nghiệp, Ôn Nhã như đã gặp phải vận xui tám đời, đầu tiên là tăng ca ở công ty tới chết mà còn không được trả tiền lương làm thêm giờ, sau đó, không biết tại sao lại bị cắt hết một nửa số tiền lương, ở công ty thứ hai, cô mới đi làm chưa được ba tháng thì công ty bỗng dưng đóng cửa, ở công ty thứ ba thì lãnh đạo bắt cô đi… đi đón khách ở sân bay.
Lâm Tuyết Hà: “Tôi đã đợi cô gần một tiếng đồng hồ rồi.”
Ôn Nhã: “Thật sự xin lỗi anh, từ công ty đến sân bay chỉ có một tiếng, tôi đã đi trước hai tiếng để chuẩn bị nhưng vì trên đường có tai nạn, bị kẹt xe nên tôi mới tới không kịp…”
Lâm Tuyết Hà: “Đây là lý do à?”
Ôn Nhã: “… Không phải ạ.”
Lâm Tuyết Hà: “Chẳng những làm tốn thời gian của bản thân mà cô còn làm tốn thời gian của tôi nữa.”
Ôn Nhã: “Tôi thật sự xin lỗi anh nhiều ạ!”
Lâm Tuyết Hà: “Còn ngơ ra đó làm gì?”
Ôn Nhã: “Dạ? A, à, mời anh đi theo tôi ạ.”
Lâm Tuyết Hà: “À cái gì, không thấy tôi có nhiều hành lý như thế này ư?”
Ôn Nhã: “… Dạ vâng.”
Lâm Tuyết Hà: “Ai bảo cô kéo hết?”
Ôn Nhã: “…”
Cô lạnh mặt mà nghĩ, sao trên đời này lại có loại sếp rác rưởi như thế vậy chứ, đúng là không thể động vào được mà, đúng là không thể chọc vào được.