Hóa Ra Tôi Là Kẻ Điên
Thể Loại: Đam Mỹ Trọng Sinh
Views: 564
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 78: Sau hôn nhân (2)
- Chương 77: Trân Thiên Khanh
- Chương 76: Phản công
- Chương 75: Sau hôn nhân (1)
- Chương 74: Anh có thích câu chuyện này không?
- Chương 41: Năm mới hạnh phúc
- Chương 42: Muốn hôn em
- Chương 43: Giải quyết mọi chuyện
- Chương 44: Tết âm lịch về nhà
- Chương 45: Cả nhà mừng năm mới
- Chương 46: Bị bệnh phải uống thuốc
- Chương 47: Người ra đi
- Chương 48: Hình như là bị bệnh
- Chương 49: Nghe nói anh định công khai
- Chương 50: Ngày tuyết rơi
- Chương 51: Đàm phán của hai người
- Chương 52: Gặp tình địch bất đắc dĩ
- Chương 53: Người say
- Chương 54: Khởi binh vấn tội
- Chương 55: Số mệnh trêu đùa
- Chương 56: Mọi chuyện rồi sẽ tốt lên
- Chương 57: Người chết như ngọn đèn đã tắt
- Chương 58: Ra nước ngoài
- Chương 59: Chúc em hạnh phúc
- Chương 60: Bóng hình trong cơn mưa
Editor : Mộ Vũ
Beta : Yến Phi Ly
Thể loại : Đam mỹ, hiện đại, trọng sinh, linh hồn chuyển hoán, tự công tự thụ, ngược tâm, 1×1, HE
Tên gốc :Ngã nguyên lai thị cá thần kinh bệnh
Trần Thiên Khanh bị chính tay của Lục Chính Phi dồn vào chỗ chết.
Hắn đánh gãy hai chân cậu, làm cậu mù hai mắt, còn dùng khóa sắt để giam giữ cậu bên mình, nhưng sau đó hắn chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn cậu dần dần chết đi, người mà hắn lấy tình yêu bó buộc từng bước từng bước đi tới kết cục bi thảm.
Nếu hỏi Lục Chính Phi, hắn có từng hối hận?
Hắn đương nhiên là rất hối hận, cho nên ông trời ban cho hắn một cơ hội sống lại.
Nhưng lúc sống lại, hắn mới phát hiện ra —- chính mình lại biến thành Trần Thiên Khanh.
Tóm tắt: Lục Chính Phi giam cầm người hắn yêu Trần Thiên Khanh cho đến chết, rồi mới hối hận không kịp. May thay ông trời ban cho Lục Chính Phi một cơ hội, hắn tỉnh lại thì trở thành Trần Thiên Khanh khi bị chính hắn đánh gãy chân. Phải đối diện với bản thân mình trong quá khứ, tâm trạng “Trần Thiên Khanh” thật rối rắm, nhưng nhìn theo góc độ này, “cậu” lại nhìn thấy được những việc lâu nay mình chưa từng để tâm tới, đã từng yêu, “cậu” cũng biết con đường này có biết bao nhiêu đau khổ….