Hóa Ra Tôi Là Kẻ Điên
Thể Loại: Đam Mỹ Trọng Sinh
Views: 572
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 78: Sau hôn nhân (2)
- Chương 77: Trân Thiên Khanh
- Chương 76: Phản công
- Chương 75: Sau hôn nhân (1)
- Chương 74: Anh có thích câu chuyện này không?
- Chương 21: Trên thế giới có hai loại giá lạnh
- Chương 22: Sau khi chuyện xảy ra
- Chương 23: Em họ
- Chương 24: Mâu thuẫn gia đình
- Chương 25: Đừng nghĩ tôi dễ dàng tha thứ cho anh
- Chương 26: Đến đến đến đi, ta xé hết
- Chương 27: Trở về
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31: Tình yêu tới quá nhanh
- Chương 32: Biểu hiện giả dối trong gương
- Chương 33: Ông xã, mau tới đây
- Chương 34: Dọn ra ngoài
- Chương 35: Nghe nói tên cậu
- Chương 36: Tình yêu không phải anh
- Chương 37: Diệt trừ gọn gẽ
- Chương 38: Chân tướng phơi bày
- Chương 39: Đập nát khuôn mặt anh
- Chương 40: Rời bỏ hiện thực của anh
Editor : Mộ Vũ
Beta : Yến Phi Ly
Thể loại : Đam mỹ, hiện đại, trọng sinh, linh hồn chuyển hoán, tự công tự thụ, ngược tâm, 1×1, HE
Tên gốc :Ngã nguyên lai thị cá thần kinh bệnh
Trần Thiên Khanh bị chính tay của Lục Chính Phi dồn vào chỗ chết.
Hắn đánh gãy hai chân cậu, làm cậu mù hai mắt, còn dùng khóa sắt để giam giữ cậu bên mình, nhưng sau đó hắn chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn cậu dần dần chết đi, người mà hắn lấy tình yêu bó buộc từng bước từng bước đi tới kết cục bi thảm.
Nếu hỏi Lục Chính Phi, hắn có từng hối hận?
Hắn đương nhiên là rất hối hận, cho nên ông trời ban cho hắn một cơ hội sống lại.
Nhưng lúc sống lại, hắn mới phát hiện ra —- chính mình lại biến thành Trần Thiên Khanh.
Tóm tắt: Lục Chính Phi giam cầm người hắn yêu Trần Thiên Khanh cho đến chết, rồi mới hối hận không kịp. May thay ông trời ban cho Lục Chính Phi một cơ hội, hắn tỉnh lại thì trở thành Trần Thiên Khanh khi bị chính hắn đánh gãy chân. Phải đối diện với bản thân mình trong quá khứ, tâm trạng “Trần Thiên Khanh” thật rối rắm, nhưng nhìn theo góc độ này, “cậu” lại nhìn thấy được những việc lâu nay mình chưa từng để tâm tới, đã từng yêu, “cậu” cũng biết con đường này có biết bao nhiêu đau khổ….