Hôn Ước Của Cổn Cổn Có Mắt Âm Dương
Thể Loại: Đam Mỹ Trọng Sinh
Views: 340
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 104: Nguyên soái và trùng tộc quyết chiến
- Chương 103: Đối thoại ân ái giữa Cổn Cổn và Nguyên soái
- Chương 102: Thượng tướng tỏ tình tình cảm ấm lên
- Chương 101: Gấu trúc lột xác quật khởi
- Chương 100: Gấu trúc ngọn lửa chiến đấu lên sàn
- Chương 21: Cổn Cổn biến thân là hoa mắt sao
- Chương 22: Lần đầu Thượng tướng và Cổn Cổn câu thông
- Chương 23: Thượng tướng an ủi Cổn Cổn đừng khóc
- Chương 24: Quỷ quái báo thù gặp phải hỏa thiêu
- Chương 25: Cổn biến thân thiếu niên và Thượng tướng
- Chương 26: Biến thân thiếu niên và bí mật của tộc đàn
- Chương 27: Nhận xét xấu đẹp của mỹ thiếu niên Cổn
- Chương 28: Chân tướng diệt tộc của chủng tộc Cổn Cổn
- Chương 29: Cổn Cổn gặp cương thi ăn người
- Chương 30: Giết người đền mạng thiếu nợ trả tiền
- Chương 31: Cục Bông đáng yêu trong mắt Thừa Phong
- Chương 32: Thượng tướng ăn giấm chua lè chua lét
- Chương 33: Thượng tướng tranh giành tình nhân
- Chương 34: Biến thân bé con Thượng tướng lại ăn giấm
- Chương 35: Ngựa vằn Phong và Thượng tướng giằng co
- Chương 36: Lên một con thuyền quỷ dị
- Chương 37: Thần quái phi thuyền Cổn Cổn gặp quỷ
- Chương 38: Thắp sáng kỹ năng mới đuổi quỷ
- Chương 39: Gấu trúc gặt hái kỹ năng đẳng cấp
- Chương 40: Kỹ năng mới đại sát tứ phương
Bạn đang đọc truyện Hôn Ước Của Cổn Cổn Có Mắt Âm Dương của tác giả Thủy Sâm Sâm. Cổn Cổn làm quốc bảo bị bọn trộm lột da rút gân. Đến khi tỉnh lại, chưa kể thân thể của mình vẫn khỏe mạnh, lá non còn rất sung túc nữa kìa. Nhưng ánh mắt của quái vật ở chung quanh quá nóng bỏng, quan trọng nhất là cái đám bay đến bay đi, mặt xanh mét có răng nanh, thiếu một chân là cái gì vậy?!
(⊙o⊙) A, quái vật hai chân kia lại đến nữa rồi, hử, cái chén này là cho mình sao? Lá non ăn ngon quá, phải giấu vào chỗ sâu nhất trong ổ mới được.
Trong tim của thượng tướng lớn tuổi sống ở tương lai có thêm một gấu trúc đoàn nhi (kiểu như cục bông ấy, sau này còn được ghép nhiều kiểu đoàn nhi nữa, chả biết dịch sao cho sát nên Điềm để nguyên luôn:v), đi đến đâu đem theo đến đó. Nơi đã từng vác súng, biến thành cái sọt chứa đầy lá cây.
Có một ngày, Cổn Cổn biến thành một thiếu niên mỹ mỹ đát.
Cổn Cổn xụ xụ mặt: Đại quái vật tôi đói. Hử? Lông của tôi đâu!
Thượng tướng đại nhân bị manh đến đầy mặt máu: “!!!” Bảo bối của tôi!