Hôn Ước Của Cổn Cổn Có Mắt Âm Dương
Thể Loại: Đam Mỹ Trọng Sinh
Views: 334
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 104: Nguyên soái và trùng tộc quyết chiến
- Chương 103: Đối thoại ân ái giữa Cổn Cổn và Nguyên soái
- Chương 102: Thượng tướng tỏ tình tình cảm ấm lên
- Chương 101: Gấu trúc lột xác quật khởi
- Chương 100: Gấu trúc ngọn lửa chiến đấu lên sàn
- Chương 1: Gấu trúc Cổn Cổn đột kích
- Chương 2: Lần đầu Thượng tướng và Cổn Cổn gặp mặt
- Chương 3: Thượng tướng đút Cổn Cổn ăn bữa đầu tiên
- Chương 4: Đồng sinh cộng tử lại gặp quỷ
- Chương 5: Lần đầu Thượng tướng và Cổn Cổn thân cận
- Chương 6: Hỗ động hữu ái của Thượng tướng và Cổn Cổn
- Chương 7: Cổn Cổn lại gặp gặp quỷ
- Chương 8: Lần đầu Cổn Cổn biến thành hình người
- Chương 9: Cổn gan nhỏ biến thân Đoàn Nhi dính người
- Chương 10: Xương khô sống muốn ăn người
- Chương 11: Ấm áp cưng chiều thường ngày
- Chương 12: Cổn Cổn say rượu khui bàn tay vàng
- Chương 13: Cổn Cổn khóc vì cái bụng trụi lông
- Chương 14: Cổn khóc ròng vì biến thành người không lông
- Chương 15: Biến thân và gặp mặt Thượng tướng
- Chương 16: Chuyện Thượng tướng chua xót ăn giấm thường ngày
- Chương 17: Thượng tướng mất mà có lại được Cổn
- Chương 18: Tiểu Cổn Cổn bị tranh đoạt
- Chương 19: Cơn giận ngút trời bộ xương khô biến thành vật liệu
- Chương 20: Cổn Cổn lại biến thân
Bạn đang đọc truyện Hôn Ước Của Cổn Cổn Có Mắt Âm Dương của tác giả Thủy Sâm Sâm. Cổn Cổn làm quốc bảo bị bọn trộm lột da rút gân. Đến khi tỉnh lại, chưa kể thân thể của mình vẫn khỏe mạnh, lá non còn rất sung túc nữa kìa. Nhưng ánh mắt của quái vật ở chung quanh quá nóng bỏng, quan trọng nhất là cái đám bay đến bay đi, mặt xanh mét có răng nanh, thiếu một chân là cái gì vậy?!
(⊙o⊙) A, quái vật hai chân kia lại đến nữa rồi, hử, cái chén này là cho mình sao? Lá non ăn ngon quá, phải giấu vào chỗ sâu nhất trong ổ mới được.
Trong tim của thượng tướng lớn tuổi sống ở tương lai có thêm một gấu trúc đoàn nhi (kiểu như cục bông ấy, sau này còn được ghép nhiều kiểu đoàn nhi nữa, chả biết dịch sao cho sát nên Điềm để nguyên luôn:v), đi đến đâu đem theo đến đó. Nơi đã từng vác súng, biến thành cái sọt chứa đầy lá cây.
Có một ngày, Cổn Cổn biến thành một thiếu niên mỹ mỹ đát.
Cổn Cổn xụ xụ mặt: Đại quái vật tôi đói. Hử? Lông của tôi đâu!
Thượng tướng đại nhân bị manh đến đầy mặt máu: “!!!” Bảo bối của tôi!