Xuyên Nhanh: Hãy Gọi Tôi Là Ảnh Đế!
Thể Loại: Đam Mỹ Xuyên Không Hệ Thống
Views: 471
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 107: Đại Tướng Uy Vũ (xong)
- Chương 106: Đại Tướng Uy Vũ (14)
- Chương 105: Đại Tướng Uy Vũ (13)
- Chương 104: Đại Tướng Uy Vũ (12)
- Chương 103: Đại Tướng Uy Vũ (11)
- Chương 21: Vả Mặt Tu Chân giới (21)
- Chương 22: Vả Mặt Tu Chân Giới (22)
- Chương 23: Vả Mặt Tu Chân Giới (23)
- Chương 24: Vả Mặt Tu Chân Giới (24)
- Chương 25: Vả Mặt Tu Chân Giới (25)
- Chương 26: Vả Mặt Tu Chân Giới (26)
- Chương 27: Vả Mặt Tu Chân Giới (27)
- Chương 28: Vả Mặt Tu Chân Giới (28)
- Chương 29: Vả Mặt Tu Chân Giới (29)
- Chương 30: Vả Mặt Tu Chân Giới (xong)
- Chương 31: Tôi Tới Cứu Vớt Cuộc Đời Cậu (1)
- Chương 32: Tôi Tới Cứu Vớt Cuộc Đời Cậu (2)
- Chương 33: Tôi Tới Cứu Vớt Cuộc Đời Cậu (3)
- Chương 34: Tôi Tới Cứu Vớt Cuộc Đời Cậu (4)
- Chương 35: Tôi Tới Cứu Vớt Cuộc Đời Cậu (5)
- Chương 36: Tôi Tới Cứu Vớt Cuộc Đời Cậu (6)
- Chương 37: Tôi Tới Cứu Vớt Cuộc Đời Cậu (7)
- Chương 38: Tôi Tới Cứu Vớt Cuộc Đời Cậu (8)
- Chương 39: Tôi Tới Cứu Vớt Cuộc Đời Cậu (9)
- Chương 40: Tôi Tới Cứu Vớt Cuộc Đời Cậu (10)
Bạn đang đọc truyện Xuyên Nhanh: Hãy Gọi Tôi Là Ảnh Đế! của tác giả Lạc Hoa Khai. Sau khi chết, Lăng Tiêu bị một thứ được gọi là hệ thống lôi tới các vị diện khác nhau để hoàn thành nguyện vọng của nguyên chủ. Hệ thống tự xưng là thuần phong ái mỹ, chính nghĩa cương trực, thực tế, lại là loại sợ chết hám tài, chuyên môn hố đồng đội!! Lăng Tiêu: không sợ đối thủ mạnh như thần, chỉ sợ đồng đội ngu như heo!!
“Chủ thần sở hữu lực lượng mạnh mẽ vô hạn, đối với hắn, bọn họ lúc này cũng chẳng khác gì con kiến hôi đang chạy nhảy trước mắt. Nếu khi sinh ra đã không ở sẵn trên cao, vậy thì chỉ có thể dựa vào thực lực của chính mình. Thần có thực lực của thần, kiến cũng có thực lực của kiến, nếu hắn không cố gắng thì cuộc sống sau này của hắn cũng chỉ có thể mặc cho người khác vui đùa, tuỳ ý mà đùa giỡn trong tay. Đặt sinh mệnh của mình vào trong tay người khác, đây là một điều đáng thương biết nhường nào.”_Lăng Tiêu.