Xem Chim Không Anh
Thể Loại: Đam Mỹ
Views: 95
Bạn Có Thể Xem: Tóm Tắt Nội Dung Chương Mới Nhất Danh Sách Chương
- Chương 58: Kết thúc
- Chương 57: Nghe thấy không
- Chương 56
- Chương 55: Buổi tối đi công tác thật buồn chán!
- Chương 54: Yêu cầu phục vụ đặc biệt không, quý khách?
- Chương 41: Muốn anh hiểu
- Chương 42: Ông xã ăn tôm nè
- Chương 43: Lại là một buổi tối yên bình
- Chương 44: Một đêm dài tẻ nhạt
- Chương 45: Cuối cùng buổi tối buồn tẻ dài dằng dặc cũng kết thúc
- Chương 46: Em có thể hôn anh không?
- Chương 47: Anh không cần nhớ tới em
- Chương 48: Đêm xa cách cũng có thể rất yên bình
- Chương 49: Một lần nói chuyện video bình thường
- Chương 50: Đàn ông trong tình yêu
- Chương 51: Yêu đương thật là khó
- Chương 52: Em có thể dạy anh không?
- Chương 53: Ừ, anh thích em
- Chương 54: Yêu cầu phục vụ đặc biệt không, quý khách?
- Chương 55: Buổi tối đi công tác thật buồn chán!
- Chương 56
- Chương 57: Nghe thấy không
- Chương 58: Kết thúc
Truyện này vốn có tên là: “Nghiện tay cũng có mùa xuân”
Thể loại: Danmei
Giới thiệu: Hiện đại, hài hước, đại thúc công, thụ truy công, có H, 1×1, HE, Trưởng thành điềm đạm tổng tài công x Sinh viên mỹ thuật tóc dài có bệnh thụ
Nhân vật chính: Ôn Thừa Thư x Hình Dã
Editor: Mimi, DLinh, Ame, GLinh
Beta: Chi
Độ dài truyện: 58 chương
Câu chuyện khởi đầu từ một tình huống khá oái oăm và từ đó chuyện tình cứ tự nhiên như thế mà đến giữa một người đàn ông và một cậu con trai.
Ôn Thừa Thư thấy Hình Dã lần đầu tiên là ở làng đại học, chính xác hơn là ở cuối phố chợ đêm, nơi "cô nàng" đang ngồi xổm hút thuốc.
Một tên biến thái thích khoe thân mở rộng vạt áo măng tô ngay trước mặt “cô nàng”. “Cô nàng” ngước mắt nhìn thẳng vào đối phương, sau đó ngậm thuốc đứng dậy, bình tĩnh kéo quần mình xuống.
Tên biến thái kinh hãi định chuồn đi, lại bị Ôn Thừa Thư nhanh tay tóm được. Ôn Thừa Thư nhìn về phía cô gái cao gầy trước mặt, mở miệng: “Em gái à, em…”
Nói được một nửa, anh lại bất cẩn liếc xuống nửa dưới của “cô nàng”, không khỏi cứng họng, cuối cùng, anh gian nan nói cho hết lời: “… Không sao chứ?”
Hình Dã ngậm thuốc, ánh đèn đường mờ nhạt làm cho cái nốt ruồi nhỏ màu nâu ở đuôi mắt cậu sáng lên. Trong ánh mắt kinh ngạc của người đối diện, cậu chậm rãi kéo quần tử tế, như không có chuyện gì xảy ra, đáp lại một câu: “À, không sao.”
Lần thứ hai Ôn Thừa Thư nhìn thấy Hình Dã, lúc này cậu đang mặc một cái áo gió dài, nốt ruồi nhỏ ở đuôi mắt hơi hồng hồng. Cậu ghé sát lại gần, thấp giọng cười hề hề như kẻ tâm thần, hỏi: “Xem chim không anh?”
Ôn Thừa Thư: “…”