Tần Dã bước vào trong sân.
Thiết Trụ lập tức vào trong phòng, đếm mấy đồng tiền rồi đi ra.
“Đây là năm mươi đồng, anh cầm lấy đi, sau này có rồi trả lại cho tôi!”
Nhưng mà, Tần Dã không lấy nhiều như vậy, anh trực tiếp rút ra hai tờ mười đồng “Đủ rồi.”
Anh lại không mua thứ gì, cho nên không cần phải nợ nhiều tiền như vậy.
Thiết Trụ thấy vậy cũng không ép buộc.
“Lát nữa là đến buổi trưa rồi, anh cứ ăn luôn ở nhà tôi rồi về đi.”
“Không cần” Sau khi Tần Dã nói ra hai chữ này, xoay người đi ra ngoài.
Thiết Trụ nhìn bóng dáng rời đi của anh, không nhịn được mà cao giọng nói rằng: “Tần Dã, sau này anh vẫn nên ở chung với chị dâu nhiều chút thì tốt hơn.”
Nhìn đi, chỉ cần có chị dâu ở đây, anh chàng Tần Dã này hình như không xảy ra chuyện gì xui xẻo cả.
Chị dâu vừa đi, lại bắt đầu rớt tiền một cách kỳ lạ rồi.
Tần Dã không để ý tới anh ấy, đạp xe rời đi, anh quay lại bưu điện...
Dung Yên không biết chuyện gì đang xảy ra ở bên kia, cũng không biết chuyện Từ Khả đã ra ngoài.
Bây giờ cô đang nhìn Tần Dư g.i.ế.c gà.
“Em có làm được không? Không được thì cứ để chị làm đi?”
Tần Dư:……
Con trai có thể nói không được không?
Tất nhiên là không thể được.
Tần Dư cứng đầu trả lời lại một câu: “Tất nhiên là em làm được, em cũng không phải chưa từng g.i.ế.c gà.”
Dung Yên nghe thấy câu này, cô không nhịn được mà khẽ cười ra tiếng.
Cách g.i.ế.c gà của cậu bé thực sự rất thú vị, trông như thể cậu bé đã g.i.ế.c rất nhiều gà vậy.
Nhưng mà, Tần Dư vẫn khéo léo g.i.ế.c c.h.ế.t con gà trong tay, sau đó dùng nước nóng để vặt lông gà...
Mẹ Dung từ bên ngoài trở về liền nhìn thấy gà trong chậu đã được làm rất sạch sẽ, bà không nhịn được khen ngợi con gái: “Hôm nay con g.i.ế.c thịt con gà này không tệ đâu, làm lông cũng rất sạch sẽ.”
Dung Yên:...
“Mẹ ơi, mẹ đừng đổ công lao này lên đầu con, con gà này là Tiểu Dư g.i.ế.c đó, cả việc vặt lông và làm sạch đều do thằng bé làm hết.”
Mẹ Dung:...
Bà thực sự không nói nên lời, con gái của bà ấy có thể làm người được không? Bản thân đã lớn chừng nào rồi, lại để một đứa trẻ g.i.ế.c gà, lỡ như cắt trúng tay thì phải làm sao?
Dung Yên nhìn thấy vẻ mặt của mẹ cô, liền vội vàng nói:
“Mẹ, mẹ đừng trừng mắt nhìn con nữa, hôm nay Tiểu Dư đã mười ba tuổi rồi, thằng bé là đàn ông, làm việc nhất định phải cẩn thận, g.i.ế.c gà không là gì, nếu lần sau có cơ hội, bảo thằng bé g.i.ế.c lợn cũng được luôn đó.”
Có cảm giác như mình đang được chị dâu cả khen ngợi, nhưng lại không giống lắm.
Cho nên nói... Cậu ấy không có văn hóa thế này thật sự không ổn, ngay cả lời nói cũng nghe không hiểu rồi
Mẹ Dung cảm thấy nếu không phải đêm giao thừa thì bà ấy cũng muốn đánh con gái ruột của mình rồi, nhìn xem, đây là lời nói của con người sao?
Bà ấy lười quản đứa con gái mồm miệng lanh lợi này.
Quay đầu nhìn Tần Dư, bà ấy tươi cười rạng rỡ, “Tiểu Dư, đừng nghe lời chị dâu cháu, cháu làm xong chuyện này rồi thì đừng làm nữa, mau đi chơi đi, chỗ này cứ giao cho thím là được rồi, hôm nay để thím chuẩn bị một bữa cơm tất niên thịnh soạn cho cháu nhé.”
“Thím, để cháu giúp thím! Cháu có thể gói sủi cảo, thái thịt, rửa rau.” Tần Dư sao có thể để mình nhàn rỗi được?
Cơm tất niên ở nhà chị dâu cả được chuẩn bị quá thịnh soạn rồi thì phải, vừa có gà vừa có cá, còn có thịt nữa.
Không chỉ như vậy, mà còn có rất nhiều món ăn khác.
Đời này cậu ấy chưa bao giờ ăn tết thịnh soạn như vậy.
Mẹ Dung muốn mở miệng từ chối, nhưng Dung Yên đã lên tiếng trước: “Mẹ, để thằng bé làm đi! Nếu có cảm giác tham dự, như vậy thì mới có hương vị năm mới với gia đình được.”
Mẹ Dung nheo mắt nhìn con gái: “Nếu đã vậy thì con cũng làm chung đi! Đừng chỉ nói mà không làm.”
Có vẻ như cô đã tự gài mình tham gia vào.
“……Được.”
Không phải chỉ là làm một chút việc thôi sao? Cô cũng có thể làm được.
Cho nên cả ba người cùng nhau vào bếp.
Tần Dư đương nhiên là người giỏi làm việc, còn Dung Yên đảm nhận công việc nhóm lửa.
Mẹ Dung muốn nói con gái mình không biết xấu hổ, Tiểu Dư không phải nên làm việc dễ dàng như nhóm lửa sao?
Bởi vì sức khỏe của cha Dung đang dần được cải thiện, đến bây giờ ông ấy đã có thể ăn được một bát cháo đặc hơn chút.
Cho nên mẹ Dung đang có tâm trạng rất tốt.
Vốn dĩ, năm nay chắc chắn gia đình nhà bà sẽ phải trải qua một cái tết u ám.
Bây giờ... Bà ấy cảm thấy mình nên làm nhiều đồ ăn hơn.
Ba người nói chuyện cười đùa trong bếp, cha Dung vô cùng hâm mộ, bây giờ ông ấy vẫn chưa thể rời khỏi giường.
Con gái nói rằng ông ấy vẫn phải nằm nửa tháng.
Vào lúc này, lời nói của con gái... đối với ông ấy mà nói thì tương đương với thánh chỉ, bắt buộc phải chấp hành theo.
Bữa cơm tất niên rất phong phú.
Không chỉ có có rất nhiều đồ ăn, còn có rất nhiều thịt.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh
Chương 183
Chương 183