- A!
Chủ nhân cổ chuông sau khi bị xóa đi thần thức ở trên cổ chuông, phun mạnh một ngụm máu. Máu tươi còn ở giữa không trung, người đã rớt xuống phía bên dưới.
Thần niệm rót vào trong bảo vật một khi bị xóa đi, sẽ bị đả kích nghiêm trọng.
Chủ nhân cổ chuông được một người bay lên đón đỡ, lúc này ở hậu viện lại vang lên một tiếng nói già nua trầm thấp:
- Lưu lại cổ chuông, cho các ngươi toàn thây!
Hô Diên Kiêu Dưởng bĩu môi, nhìn sang Hạ Văn Vũ nói:
- Vãn Vũ huynh, người kia thuộc về huynh. Càng đi ra trễ, khẳng định bảo vật trên người càng tốt.
Tốt cái rắm, con mẹ nó đúng là đê tiện mà!
Dù Hạ Văn Vũ từ nhỏ lớn lên ở hoàng gia, khí độ ung dung cao quý, cũng bị bộ dạng vô lại của Hô Diên Kiêu Dưởng làm tức muốn chết, trong lòng không nhịn được mắng một tiếng. Tiện nghi đã bị ngươi chiếm hết rồi, khi cần ra sức lại muốn ta tới.
Chẳng qua Hạ Văn Vũ cũng không phải thật sự tức giận, trước kia tuy hắn cùng Hô Diên Kiêu Dưởng chưa bao giờ gặp gỡ, nhưng đã sớm nghe danh lẫn nhau. Hôm nay hai người cùng đi theo Tần Lập, lại biết được bọn họ là cùng một người bồi dưỡng ra, vậy coi như là đồng môn. Giữa sư huynh đệ đồng môn làm sao lại tính toán mấy chuyện này, chẳng qua là oán giận một chút mà thôi.
Theo tiếng nói kia, từ hậu viện Long Đầu Võ Quán có một người chậm rãi bay ra. Bóng ảnh người kia nhìn có chút không rõ, nhưng nhìn kỹ lại sẽ làm người ta thất kinh.
Hóa ra, người kia đang bước đi giữa hư thực.
Khoảng cách gần như vậy, hắn vẫn có thể không chết hết sức tự nhiên thân hình hư hư thật thật, làm cho người ta không thể tập trung.
Đây là một tuyệt đỉnh đại năng.
Thậm chí rất có thể nửa bước vào Thánh Chủ.
Trong lòng ba người Tần Lập đồng thời cho ra phán đoán này, đây cũng là người cường đại nhất mà Tần Lập cảm ứng được trong toàn Long Đầu Võ Quán. Chỉ sợ người này chính là Long đầu lão đại Long Đầu Bang, hoặc là giống như Thạch Đầu kia, đều đi ra từ gia tộc Thần bí đó.
- Các ngươi là ai? Dám tru sát đệ tử Long Đầu Võ Quán ta, nhanh nhanh trả lại cổ chuông, lưu cho các ngươi một cái toàn thây.
Người này vừa nói, vừa bước tới gần ba người.
Người này bề ngoài khoảng hơn năm mươi tuổi, cằm giữ một chồm râu dài, đầu đội buộc tóc cửu long kim quan, trường bào màu xanh, hai hàng mi kiếm, ánh mắt như giếng cổ phẳng lặng.
Phía sau người này, cùng đi ra mấy chục người. Mấy chục người này vừa đi ra, liền nhanh chóng bao vây ba người Tần Lập ở giữa, hình thành một trận thế kỳ quái, trong tay đều cầm vũ khí, trong ánh mắt ngập tràn sát khí lạnh băng.
Nhiều năm như thế, chưa từng có người dám tới gây sự, hơn nữa tru sát mấy chục thành viên tinh anh Long Đầu Bang không nói, còn trọng thương hộ pháp Long Đầu Bang, đoạt đi chí bảo Đại Chung Hoang cổ.
Loại người không biết sống chết này, căn bản không thể tha thứ, cũng không được tha thứ.
Hạ Văn Vũ nhìn Lão già này, khẽ nhíu mày, trong lòng thầm nghĩ:
- Sao lão này còn không lấy ra bảo vật gì hết? Thật là kỳ quái, chẵng lẽ lão ta không có bảo vật hay sao?
Nếu như để vị Long đầu lão đại Long Đầu Bang đối diện biết được trong lòng người thanh niên anh tuấn phong độ ngời ngời, khí chất cao quý chính là phía trước đang suy nghĩ điều gì, không tức hộc máu không được.
Chẳng qua lão già bề ngoài khoảng năm mười tuổi này cũng không phải kẻ dễ đối phó, đi tới trước mặt ba người Tần Lập, vừa hỏi vấn đề như tùy ý, lại đột ngột ra tay, ống tay áo trường bào xanh vung lên, trực tiếp chấn nát hư không, một cỗ lực lượng làm người ta hoảng sợ đập thẳng vào mặt Tần Lập.
Hiển nhiên lão già này cũng nhìn ra được Tần Lập mới là người khó đối phó nhất ở giữa ba người này.
Trên mặt Tần Lập không hề có gì bất ngờ, bề ngoài một người có thể ngụy trang, nhưng dao động tinh thần rất khó ngụy trang. Từ khi Lão già này vừa xuất hiện, sát ý trong dao động tinh thần hết sức rõ ràng, nói cho Tần Lập lão ta muốn ra tay.
Có phòng bị, ít nhất sẽ không bị đánh đến trở tay không kịp. Hai mắt Tần Lập bắn ra hai đạo Thiên Mục Thần Quang, Thiên Mục Thần Quang này màu đỏ tươi, uy lực đã lớn hơn trước rất nhiều.
Không thể không nói, làm người ứng vận, số mệnh của Tần Lập quả nhiên là độc bộ thiên hạ, không ai địch lại.
Dị tượng Hoang cổ, người bình thường có thể nắm giữ được một loại, đã coi như có thành tựu rất giỏi rồi. Nếu muốn tinh thông, càng khó hơn lên trời.
Mà Tần Lập lĩnh ngộ Hoang cổ thần tàng mới không bao lâu, ngay cả dị tượng Hoang cổ Thiên Mục Thần Quang đã sinh ra đột phá, vốn Thần Quang màu trắng, biến thành màu đỏ tươi.
Đồng dạng, uy lực Thiên Mục Thần Quang này so với trước kia, đã mạnh hơn rất nhiều.
Thiên Mục Thần Quang trực tiếp đánh tan cỗ lực lượng đối phương đánh tới, sau đó cực nhanh bắn về phía người kia.
- Tới tốt!
Người này hét lớn một tiếng, há miệng phun ra một thanh kiếm nhỏ màu xanh lục dài một tấc. Chuôi kiếm xanh lục này vừa hiện ra, lập tức phun ra kiếm mang dài hơn trăm thước.
Trực tiếp cắt nát hư không, chém về phía Tần Lập.
- Chết!
Hai đạo Thiên Mục Thần Quang của Tần Lập đối đầu với thanh kiếm nhỏ xanh lục, giữa trời đất phát ra một tiếng nổ ầm ầm.
Một cỗ dao động mãnh liệt lan tràn xung quanh, lấy vỗ quán làm trung tâm, toàn bộ kiến trúc trong phạm vi mấy ngàn thước đều bị trùng kích thành tro tàn.
Còn người ở trong phạm vi đó, thấy tình thế không tốt, đều nháy mắt tránh ra xa. Dù là thế, vẫn có rất nhiều người bị cỗ lực lượng này đánh vào khiến cho trọng thương, máu tươi tràn lan.
Tay cụt chân cụt tung bay khắp trời, các cường giả thành Lãnh Quang mặt mày hoảng sợ nhìn một màn này, trong mắt mọi người đều hiện lên vẻ kiêng kỵ thật sâu.
- Đó là người nào, lại có thể đại chiến ngang sức với Long đầu lão đại Long Đầu Bang thần bí kia?
Một đại năng thành Lãnh Quang vẻ mặt kinh hãi nói.
- Người kia nhìn có vẻ như rất trẻ tuổi.
Có người nói.
- Lần này dường như Long Đầu Bang gặp nạn rồi!
Có người tỏ vẻ hả hê.
Thanh kiếm nhỏ xanh lục của lão già kia rõ ràng là một món bảo vật, cắt nát Thiên Mục Thần Quang, lại hung hăng chém về phía Tần Lập.
Thanh kiếm xanh kia tản mát ra một cỗ uy thế Trảm Thiên đoạn địa, cực kỳ kinh người.
Tần Lập hừ lạnh một tiếng, bấm tay bắn ra một đạo hỗn độn khí, trực tiếp đánh về phía đạo kiếm quang kia.
Oong!
Một tiếng rung vang lên, đạo kiếm quang xanh lục sắc bén kia tiêu tán giữa không trung, thanh kiếm xanh lục phát ra tiếng reo vang rung rang.
Lão già kia cực kỳ hoảng sợ, muốn thu hồi thanh kiếm xanh lục này, lại bị cỗ hỗn độn khí do Tần Lập bắn ra quấn trên thân kiếm, căn bản không thể động đậy được.
- Tiểu tử dám cướp chí bảo của ta!
Lão già thật sự gấp gáp, giận dữ nói:
- Muốn chết!
Tần Lập cũng không nói một lời, lực lượng tinh thần như mây như biển ngưng tụ thành chiến thuyền vàng kim lao ra khỏi mi tâm, đánh về phía lão già kia.
- A!
Lão già này không ngờ tới Tần Lập có đủ loại thủ đoạn như vậy, bị lực lượng tinh thần diễn hóa ra dị tượng Hoang cổ trực tiếp đánh lên trán.
Ngay Lập tức, trên trán lão ta xuất hiện một lỗ máu thật lớn, máu tươi phun trào ra ngoài.Bạn đang đọc truyện được copy tại
Trong tay Tần Lập đột nhiên xuất hiện một thanh bảo kiếm tản mát sát ý vô thượng, lạnh lùng hừ một tiếng:
- Trảm Thiên!
Tần Lập đã tiến vào cảnh giới Thánh Chủ mặc dù không thể vận dụng thực lực Thánh Chủ ở Giới Hạ, nhưng thi triển Duy Ngã Cửu Kiếm kiếm thứ bảy Trảm Thiên cũng sẽ không quá khó khăn như trước kia nữa.
Tần Lập nhìn ra Lão già này tuyệt đối là một cường giả. Hẳn là cũng đã nửa bước vào Thánh Chủ không lấy ra bản lãnh thật sự, căn bản không cách nào chém hắn dưới kiếm mình.
Cho nên, không hề có chút do dự, trực tiếp đánh ra chiêu thức cường đại.
Một mảnh quang mang sáng trắng làm người ta không thể nào mở mắt được chợt bùng lên, hư không trực tiếp bị cổ khí thế này đánh sụp xuống. Đạo kiếm quang này như một ngọn núi to, mang theo khí tức sắc bén không gì sánh nổi, hung hăng chém lên người Lão già này.
Lập tức chém ngang thân thể Lão già thành hai đoạn.
- A!
Lão già này trước khi chết phát ra một tiếng rống giận không cam lòng, tiếng rống phá vỡ trời cao.
Tất cả, chỉ xảy ra chỉ trong điện quang chớp giật nháy mắt, trước đó không một ai nghĩ tới Long đầu lão đại Long Đầu Bang vô cùng cường đại, lại bị một người trẻ tuổi chém giết. Các cường giả tụ tập bốn phương tám hướng trên bầu trời, tất cả đều ngây ngẩn.
Quá nhanh, quá mạnh mẽ.
Đây là ý nghĩ duy nhất ở trong đầu bọn họ vào lúc này
Thậm chí có rất nhiều người còn tưởng rằng Hạ Văn Vũ sẽ ra tay chiến đấu với lão già này nữa. Không ngờ tới, chân chính ra tay lại là một người khác, hơn nữa cảnh giới cường hãn đến như vậy.
- Trời ạ! Long đầu lão đại thần bí Long Đầu Bang bị chém rồi!
Có người kinh hô.
- Bang chủ Long Đầu Bang đã chết?
Có người vẫn cảm thấy nghi ngờ.
- Rốt cuộc người thanh niên kia tới đây vì cái gì, một kiếm liền chém giết Long đầu lão đại Long Đầu Bang?
Tần Lập vung tay hút lấy thanh kiếm nhỏ xanh lục vô chủ giữa bầu trời, Long đầu lão đại Long Đầu Bang đã chết, tia thần niệm trên thân kiếm màu xanh này cũng trở nên cực kỳ mỏng manh.
Tần Lập tiện tay xóa đi thần niệm này, ném thanh kiếm nhỏ sang phía Hạ Văn Vũ:
- Cầm lấy luyện hóa, cũng coi như một món bảo vật tốt.
Lúc này hai người Hạ Văn Vũ cùng Hô Diên Kiêu Dưởng đã trở lại phía sau Tần Lập, đám người Long Đầu Bang vẫn vây quanh như trước, tất cả đều nhìn một màn này ngây ra như phổng.
Từ khi lão già này, chính là Long đầu lão đại thần bí Long Đầu Bang đi ra đòi cổ chuông, đến khi ra tay tập kích Tần Lập, sau đó hai người giao thủ đều tự thi triển thần thông bí thuật - Sau đó lại bị Tần Lập chém giết, tất cả những điều này chỉ xảy ra trong mấy hô hấp ngắn ngủi.
Nhanh đến mức làm người ta không kịp phản ứng lại.
Hạ Văn Vũ ngơ ngác tiếp nhận thanh kiếm nhỏ màu xanh lục, thân kiếm xanh biếc trơn bóng an tĩnh lặng im ở trong tay Hạ Văn Vũ, thần thức đã bị xóa hoàn toàn nhưng khí tức Hoang cổ trên đó vẫn hùng hồn khổng lồ như trước.
Rất hiển nhiên, đây là một món bảo vật lưu lại từ thời đại Hoang cổ, cũng giống như chiếc cổ chuông trước đó.
Xem ra, gia tộc thần bí cường đại nhất Tây Vực này, rất có khả năng tìm được một bảo tàng di tích Hoang cổ phong phú. Nếu không, làm sao lại có được nhiều bảo vật Hoang cổ như vậy?
Linh Khí Bảo Khí Kiếp Khí Thánh Khí, những bảo vật này kỳ thật đều là kết quả văn minh Trung Châu thời đại Thái cổ, ở trong mắt Địa Tiên đại năng cũng chỉ có Kiếp Khí cùng Thánh Khí mới tính là bảo vật, Linh Khí cùng Bảo Khí, đối với Địa Tiên đại năng mà nói chỉ là có cùng như không.
Nhưng bảo vật Hoang cổ, lại hoàn toàn bất đồng. Nếu như ở trong tay một tuyệt đỉnh đại năng chân chính, một kiện bảo vật Hoang cổ bình thường, uy lực phát ra khẳng định phải mạnh hơn Kiếp Khí.
Về phần Thánh Khí, thời đại Thái cổ cũng chỉ có vài món ít ỏi. Ngoại trừ Hoàng Kim Cung trong tay Tần Lập, đại đa số đều biến mất trong con sông dài lịch sử.
Rất nhiều người hiểu được đoạn lịch sử Hoang cổ đều tin tưởng, bảo vật cường đại ở thời đại Hoang cổ phải mạnh hơn cả Thánh Khí.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Duy Ngã Độc Tôn
Chương 783: Kiếm chém Long Đầu bang chủ!
Chương 783: Kiếm chém Long Đầu bang chủ!