Tia chùn bước đó tuy không hiện rõ, nhưng trong lúc sống chết vây sát, một động tác chần chờ cũng đại biểu rất nhiều ý nghĩa.
Hành động của nàng rơi vào trong mắt nam tử dường như bị dọa ngốc không xa, khóe miệng nam tử hơi nhếch lên quái dị, giây tiếp theo, bình bạch ngọc vẫn luôn được nam tử nắm trong tay dường như do không cẩn thận mà bị trượt xuống. Trong tiếng vỡ thanh thúy, khí thể màu trắng sữa chậm rãi bay ra, rất nhanh dung nhập vào trong tiên khí lan tràn tại hội trường, rồi không còn phân ra được nữa.
Nam tử khinh thường nhìn yêu thú tại hội trường, chậm rãi cúi đầu, diễn vai một tiên nhân bình thường nhát gan rụt rè bị dọa đông cứng. Trong bình ngọc hắn đánh vỡ chứa thuốc kích thích do Quang Minh tế ti của ma pháp thế giới nghiên cứu, đặc biệt dùng để đối phó với ma thú cấp cao của ma pháp thế giới. Nam tử chưa từng thấy qua ma thú, nhưng nghe miêu tả thì cũng tương tự như yêu thú của tiên giới. Trước lần hành động này, bệ hạ đã nghĩ tới Sở Trầm Uyên sẽ sử dụng trấn thiên ấn, đặc biệt tìm thuốc kích thích đã đổi được trong lần giao dịch trước với ma pháp thế giới, còn thử nghiệm qua trên người yêu thú bình thường xem hiệu quả. Thực tiễn cho thấy, thuốc kích thích có thể kích động hoàn toàn huyết mạch trong người yêu thú, khiến yêu thú triệt để mất đi thần trí, trong đầu chỉ còn lại bản năng giết chóc.
Trấn thiên ấn của Sở Trầm Uyên tuy lợi hại, nhưng không phải là thiên hạ vô địch, hắn đã chờ không nổi muốn nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Sở Trầm Uyên.
Khi khí thể màu trắng sữa hoàn toàn dung nhập vào trong tiên khí, vẻ mặt Đồ Y Y dần biến hóa. Huyết sắc nhàn nhạt lan tràn trong mắt nàng, huyết khí vì bị trấn thiên ấn áp chế mà ngưng trệ bắt đầu cuộn trào, tựa hồ có gì đó trong người muốn thoát ra. Đồ Y Y không thoải mái động người, cảm giác thứ gì muốn giãy ra càng thêm kịch liệt.
Ánh mắt nàng dần mất đi thanh minh, vẻ mặt Đồ Y Y dần trở nên tàn bạo, huyết sắc trong mắt càng lúc càng đậm, cuối cùng khi hai mắt nàng triệt để hóa thành màu đỏ, Đồ Y Y cuồng bạo ngửa đầu gào lên.
“Gừ gừ gừ!”
Kèm theo tiếng gầm chấn động là cơ thể thoáng chốc phồng lên, chỉ thấy thân thể Đồ Y Y chậm rãi phồng lên và kéo dài, giống như bị một cánh tay vặn nắn, không bao lâu đã biến thành một con yêu thú mặt người thân điểu thật lớn.
“Phì di!” Giọng Sở Trầm Uyên trở nên ngưng trọng.
Yêu thú phì di bậc chín sống tại nơi sâu trong Hư Vô hải, vẫn luôn là đại địch của các tiên nhân, vì phì di trời sinh thích ăn người, giỏi biến hình, kim ngư vệ rất khó bắt được. Sở Trầm Uyên càng phải cận trọng hơn nữa là, con phì di này lại có thể thoát khỏi khống chế của trấn thiên ấn, cho dù nó vẫn còn chưa hồi phục tới tu vi bậc chín, nhưng khí thế sắc bén đã dần tăng lên khi thân thể bành trướng.
Dị tượng của phì di không phải là duy nhất, khi tiên khí trong hội trường càng lúc càng nồng đậm, có không ít yêu thú bị áp chế tu vi ẩn ẩn bắt đầu mất đi thần trí, dần trở nên cuồng bạo.
“Thịch!”
Vô số thịt nát đầy máu tươi rơi trước mặt Sở Mặc, một con yêu thú trong lúc giãy khỏi trấn thiên ấn đã tự nổ thân vong. Sắc mặt Sở Mặc khó coi nhìn chằm chằm mảnh thịt nát, yêu thú này rõ ràng là dự định đốt cháy sinh mạng làm cái giá để triệt để kích động sức mạnh huyết mạch trong người, nhờ đó giãy khỏi bó buộc của trấn thiên ấn. Phương pháp này không phải không được, mà là cho dù có nhờ phương pháp này giãy khỏi áp chế của trấn thiên ấn, sau đó căn bản cũng không thể sống được, không có ai lại ngu tới mức dùng phương pháp này để đối phó với trấn thiên ấn.
Ánh mắt Sở Mặc đặt lên con mắt đỏ máu của yêu thú tự nổ, cảm thấy hắn và Sở Trầm Uyên đã phạm sai lầm. Bọn họ đã quên dư nghiệt Vân Lam đều là một đám liều mạng. Bất kể là những yêu thú này hay người của dư nghiệt Vân Lam tại đây, Vân Tịnh Hàn căn bản cũng không để ý tới sinh tử của họ, hắn chỉ cần những người này có thể đạt thành mục đích của hắn là được.
Nghĩ tới đây, Sở Mặc khẽ động người, chạy ra sau sân khấu, Tiêu Dật còn đang ở đó. Sở dĩ Sở Mặc yêu tâm rời khỏi Tiêu Dật, chính là vì tin tưởng hiệu quả của trấn thiên ấn, nhưng nếu trấn thiên ấn mất đi hiệu quả, chỉ dựa vào Thần làm sao có thể cản lại những yêu thú đã mất đi lý trí.
Sở Mặc lo lắng Tiêu Dật sẽ xảy ra chuyện, đồng thời, Tiêu Dật cũng đang lo lắng cho an nguy của Sở Mặc.
Lúc này Tiêu Dật không phải chỉ có một mình, mà là bên trái dẫn theo Thần, bên phải còn dẫn Trì Mu, trên đầu còn đặt Vượng Tài, đang do dự có cần ra ngoài xem thử không.
Trì Mu biết Tiêu Dật không thích bộ dáng đuôi xà của nó, lập tức biến hóa thành bạch hổ cực lớn, cẩn thận bảo vệ bên cạnh Tiêu Dật. Thần nhìn không quen ngoại hình của Trì Mu, luôn có loại ảo giác nhìn Trì Mu ra Lộ.
Lại nói, Thần hoàn toàn không hiểu tại sao Trì Mu đột ngột từ địch nhân biến thành người nhà mình, không chỉ là Thần, ngay cả Tiêu Dật cũng có chút hồ đồ không hiểu lắm.
Khi Sở Trầm Uyên phát động trấn thiên ấn, Trì Mu đang thuận theo khí tức thần khí mang vẻ mặt lãnh khốc lao tới trước mặt Tiêu Dật.
Thần phản ứng cực nhanh biến về thú thể cản Trì Mu lại, thân thể cong lên, trong cổ họng gầm lên tiếng uy hiếp.
Trì Mu hoàn toàn không để ý tới sự uy hiếp của Thần, ánh mắt nó vượt qua Thần đặt lên người Tiêu Dật, đang dự định mở miệng bức đòi thần cách, giây tiếp theo lại tựa hồ nhìn thấy chuyện không thể tin nổi, vẻ lãnh khốc biến mất, con mắt màu vàng trừng thật tròn, vẻ mặt kinh ngạc cực điểm.
Sự xuất hiện của Trì Mu khiến Tiêu Dật thoáng chốc nghĩ tới tình cảnh trước khi chết của mình kiếp trước, y gần như không thể khống chế rùng mình một cái.
Cho dù y biết tu vi hiện tại của Trì Mu đã bị áp chế xuống bậc bốn, không có Thần y cũng sẽ không sao, hơn nữa nơi này không phải là sông Linh Hư, y không cần phải lo lắng sẽ nghẹt thở mà chết. Nhưng khi y nhìn thấy cái đuôi xà thô to của Trì Mu, hàn ý vẫn không thể khống chế trào lên trong người, y giống như lại lần nữa cảm thụ được cảm giác vô lực giãy thoát khi cái đuôi rắn trơn trợt lạnh lẽo của Trì Mu quấn lấy thân thể y, thân thể vô thức khẽ run.
Thần nhạy bén phát giác được dị thường của Tiêu Dật, cho rằng Tiêu Dật bị Trì Mu dọa, không chút do dự nhảy lên bung vuốt trảo Trì Mu, hung tợn trảo lên đầu Trì Mu. Thần có thú thể là sói, vuốt của hắn chính là vũ khí lợi hại nhất của hắn. Nằm ngoài dự liệu của Thần, Trì Mu hoàn toàn không có ý định tránh khỏi công kích của hắn, nó chỉ chần chờ sờ lên vết thương trên đầu, tiếp tục vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tiêu Dật.
“Thần cách lại ở trong nội thể ngươi? Sao có thể?”
Trì Mu quái dị nhìn Tiêu Dật, trên gương mặt hổ đầy lông lá hoàn toàn là vẻ mặt không dám tin tưởng, nó bất giác lại gần Tiêu Dật, tựa hồ muốn xác nhận lại một phen. Thần tuy không biết thần cách mà quái vật này nói là gì, nhưng lại không khách khí cho thêm một trảo lên đầu Trì Mu.
Hai trảo liên tiếp, Trì Mu cuối cùng hồi thần, sự cao ngạo của yêu thú bậc chín khiến nó phẫn nộ quẫy đuôi quét về phía Thần. Thần nhẹ nhàng tránh khỏi công kích của Trì Mu, khi đang định cắn trả lại Trì Mu, một con ưng tựu hai mắt đỏ máu trong lúc vô ý xông lầm tới nơi này. Khí tức tiên nhân trên người Tiêu Dật khiến ưng tựu xao động, kêu ồ ồ nhào tới chỗ Tiêu Dật.
Vượng Tài xoa quyền xoa đấm từ eo Tiêu Dật nhảy lên, cuối cùng cũng tới lúc nó bảo hộ tiểu Dật rồi. Khi Vượng Tài muốn há miệng nuốt chửng ưng tựu, Trì Mu lại bất ngờ lao ra, không phải là nhằm vào Tiêu Dật, mà là nhằm vào ưng tựu, cắn một cái lên cổ ưng tựu, thuận tiện chắn nghiêm mật trước mặt Tiêu Dật.
Vượng Tài bị giành công phẫn nộ thét lên, “Tiểu Dật là do ta bảo hộ.”
Trì Mu căn bản không để ý tới Vượng Tài, trong thời gian tiếp theo đó, Trì Mu biểu hiện còn cố sức hơn Thần, tất cả những yêu thú ý đồ muốn nhắm vào Tiêu Dật đều bị nó không chút khách khí cắn chết ném qua một bên.
Tiêu Dật, “…”
Sự sợ hãi ban đầu khi mới thấy Trì Mu đã dần tan đi khi Trì Mu bảo vệ y, Tiêu Dật chần chờ nhìn bóng lưng to lớn của Trì Mu, trong đầu vẫn luôn nghĩ tới lời Trì Mu vừa nói. Thần cách ở trong người y, thì có gì không đúng sao?
Khi yêu thú bên người bị diệt sạch, Thần nhìn như tùy ý, thực chất là cảnh giác chặn chính giữa Trì Mu và Tiêu Dật. Trì Mu do dự một chút, biến thành một con hổ lớn màu trắng, không thèm nhìn tới sự cảnh giác của Thần và sự phẫn nộ của Vượng Tài, vẻ mặt nghiêm túc đi tới trước mặt Tiêu Dật.
“Ta muốn giao dịch với ngươi.”
Tiêu Dật chần chừ, “Giao dịch gì?”
Trên gương mặt hổ đầy lông của Trì Mu là biểu tình cực kỳ nghiêm túc, “Ta sẽ giúp ngươi tìm được mảnh vỡ thần cách còn lại, bù chỉnh thần cách, thay vào đó là, ta hy vọng ngươi có thể lập thệ, trả tự do cho tộc Trì Mu của ta.”
“Hả?”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Giới Tẩu Tư Phạm
Chương 80: Trì mu
Chương 80: Trì mu