Không còn quần áo trói buộc, dương v*t Lộc Hàm thẳng tắp dựng lên ở khố gian. Thế Huân dùng ngón tay xoa lấy lỗ nhỏ nơi quy đầu, không lâu sau lỗ nhỏ liền chảy ra chất lỏng trắng nhầy trong suốt. Thế Huân đem chất lỏng chà lên toàn bộ quy đầu, quy đầu mượt mà no đủ liền trở nên trong suốt sáng bóng rất xinh đẹp.
“Thế… Thế Huân…” Ngồi trên đùi Thế Huân, Lộc Hàm cúi đầu nhìn nhìn xuống biến hóa của phân thân chính mình, đỏ mặt nhưng lại không nhắm mắt được, tác động mãnh mẽ từ thị giác đánh sâu vào bụng dưới tạo nên một cỗ khoái cảm không thể kìm chế, càng xem cảm giác vui sướng của cậu càng mãnh liệt, kích thích càng nhiều chất nhầy từ lỗ nhỏ trào ra.
“Sao lại chảy nhiều như thế, thoải mái lắm sao!?” Lượng lớn chất nhầy làm quy đầu ướt sủng, Thế Huân lấy ngón tay xoa xoa một ít chất nhầy, tạo ra một sợi chỉ bạt trên ngón tay anh.
“Thư… Thoải mái…” Động tác dâm mỹ làm đại não Lộc Hàm lâm vào trạng thái hỗn loạn, Thế Huân hỏi cái gì liền đáp cái đó.
“Nếm thử hương vị của chính mình xem.” Thế Huân đem chất lỏng dính trên tay đưa đến trước miệng Lộc Hàm, nhìn cậu nhếch môi cười một cái.
Lộc Hàm ánh mắt mê ly, đem ngón tay đang dính chất lỏng của mình liếm lộng sạch sẽ, chưa hết còn đem ngón tay trong miệng mút mút.
Nụ cười trên mặt Thế Huân càng sâu, ngón tay cắm trong miệng Lộc Hàm đùa ngịch với đầu lưỡi mềm mại, còn bắt chước động tác khẩu giao mà tiến tiến xuất xuất, nhưng không còn an ủi dương v*t đang chảy ra chất nhầy nơi khố gian kia nữa.
“Ngô…” Lộc Hàm cuối cùng không nhịn được khiêu khích của Thế Huân, tự mình cầm lấy phân thân xoa nắn.
Thế Huân nheo mắt thưởng thức “Mỹ cảnh” trong ngực. Cái miệng bị ngón tay trừu sáp mà vô pháp khép lại, khóe môi còn róc rách chảy ra nước miếng. Bộ quần áo mặc nhà rộng thùng thình bị cởi hết khuy hờ hững vắt trên cơ thể, đầu v* bị ngắt tuy rằng không còn sưng đỏ nhưng vì tình dục kích thích nên cũng cứng rắn đứng thẳng. Con ngươi Thế Huân nhìn xuống cái bụng bằng phẳng của Lộc Hàm, dương v*t dựng thẳng cao ngất ở khố gian, trụ thịt bị chính tay cậu lộng bộ đến đỏ thẩm, thậm chí còn có một lượng lớn chất lỏng màu trắng bắn tung tóe lên bụng dưới, hai chân thon dài trần trụi thì hơi hơi tách ra hai bên…
“Ngô… Thế Huân Thế Huân…” Lâm vào tình dục Lộc Hàm vô pháp khống chế được hành động, vừa liếm ngón tay trong miệng vừa mơ hồ gọi tên Thế Huân.
“Có phải hay không muốn bắn!?” Ánh mắt mong lung, vẻ mặt mê loạn, hai má đỏ bừng, bộ dáng này của Lộc Hàm, Thế Huân đoán tám chín phần là đúng rồi, anh rút ngón tay từ trong miệng cậu ra hung hăng đè lên quy đầu.
“A!” Tinh dịch trắng ngà lặp tức trào ra, bụng, quần áo Lộc Hàm, ngay cả quần áo Thế Huân cũng dính đầy tinh dịch.
“Xin…. xin lỗi…” Còn chưa từ cao trào hồi phục nhưng Lộc Hàm vẫn bối rối xin lỗi. Vốn ở trước mặt Thế Huân mà tự thẩm du đến bắn tinh đã rất xấu hổ rồi, vậy mà còn bắn đến nơi nơi đều là tinh dịch, đã vậy bây giờ sau khi bắn tinh xong, dương v*t bán nhuyễn vẫn đứt quãng trào ra một ít tinh. Lộc Hàm xấu hổ đến không biết nói làm sao.
“Đứng lên lau mình đi.” Khẩu khí Thế Huân ngược lại rất bình thường, không giống hai lần trước buông lời chăm chọc, rút khăn giấy trên bàn nhét vào trong tay Lộc Hàm, chờ cho cậu rời khỏi hai chân mình, mới đứng dậy cởi bỏ quần áo đã dính bẩn, hơn nữa sau khi Thế Huân toàn thân trần trụi, dương v*t nơi khố gian đã sớm ngẩn cao.
Sau khi chà lau sạch sẽ, Lộc Hàm ngẩng đầu lên nhìn thân thể trần truồng của Thế Huân, cậu biết tiếp theo hai người nên làm cái gì, nhưng lại không biết Thế Huân muốn dùng tư thế nào, nên chỉ có thể bất an đứng im tại chỗ.
“Quay người lại hai tay đặt lên bàn.” Thế Huân kéo cái áo còn mắc trên người Lộc Hàm ném sang một bên, làm cho cậu xoay người đối lưng lại mình. Da thịt bóng loáng, cái mông cong cong, bắp đùi thon dài… Thế Huân chậm rãi tiến lên kề sát vào phía sau thân thể cậu.
“Thế… Thế Huân…” dương v*t thô lớn cọ vào khe mông, Lộc Hàm lập tức khẩn trương. Tuy rằng Thế Huân đêm nay so với hai lần trước không giống nhau, không nhắc đến chuyện MB, cũng dịu dàng đối đãi cậu, nhưng đàn ông tên đã lên dây sao có thể kìm chế được, mà loại tư thế này của Thế Huân lại rất dễ dàng xâm nhập, nhưng là Lộc Hàm không biết bản thân chưa bôi trơn có thể tiếp nhận được anh hay không.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hai Con Người, Một Cuộc Đời
Chương 48: Lo lắng [h]
Chương 48: Lo lắng [h]