DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chúng Ta Khác Loài Thì Làm Sao Yêu Nhau
Chương 5

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Con thỏ ngồi trên chiếc gối, vuốt màn hình cảm ứng nhưng vì hai chân khá ngắn nên nó gần như nằm đè lên chiếc ipad. Một lát sau, con thỏ chán nản tắt trò chơi, mở trang web Balabala xem phim hoạt hình.

Nhưng khi vừa mở trang baidu, con thỏ lại nhớ đến việc tu luyện, nó lén lút quan sát gã đàn ông đang chăm chú đọc sách kia rồi quyết định tìm hiểu phương pháp để một con thỏ có thể tu luyện thành tinh. Tuy nhiên, kết quả là con số không tròn trĩnh khiến cục bông nhỏ cảm thấy vô cùng thất vọng, nó đăng kí tài khoản, tạo một chủ đề rồi vui vẻ xem phim hoạt hình.

***

【Chủ đề: HOT!!! [Cầu trợ giúp] Làm cách nào để một con thỏ có thể tu luyện thành tinh?】

Lầu 1: Nghiệt súc! Lại lén lút trốn xuống trần gian rồi! Mau quay về cung Quảng Hàn giã thuốc trường sinh đi!

Lầu 2: Chủ đề này nhất định sẽ rất hot, tôi phải bookmark lại mới được.

Lầu 3: Mỗi ngày chịu khó mở kinh Phật cho nó nghe, nhất định sẽ sớm tu thành chính quả.

Lầu 4: Lầu trên bị đần à? Nếu cứ cho con thỏ nghe kinh Phật thì sẽ có ngày yêu khí của nó bị đánh tan đấy.

Lầu 5: Mỗi đêm phải ngồi dưới trăng, hai chân trước tạo thành hình chữ thập, sau đó quỳ lạy Mặt Trăng, hấp thụ tinh hoa của trời đất, cứ như vậy trong một thời gian dài thì con thỏ sẽ thành tinh thôi.

Lầu 6: Thớt có phải là Tôn Ngộ Không không? Chủ đề này khiến tôi ngất ngây luôn rồi.

Lầu 7: Đồng ý với lầu 5, thớt cứ cho bé thỏ hấp thụ thật nhiều tinh hoa của trời đất, không chừng sẽ rút ngắn được thời gian đấy.

Lầu 8: Thớt tham khảo cái này đi: “Phàm là cây cỏ, nếu muốn thành tinh thì phải hấp thụ tinh khí của Mặt Trăng nhưng nếu chỉ ngồi dưới ánh trăng thì vẫn chưa đủ. Vào mỗi đêm trăng sáng sẽ xuất hiện Đế Lưu Tương, đây là một loại tinh khí giống như những sợi tơ vàng óng ánh. Nếu cây cỏ trên mặt đất hấp thụ được loại tinh khí này, chúng sẽ biến thành yêu quái, nếu hồ ly hấp thụ được loại tinh khí này, chúng sẽ càng lúc càng thần thông” – Trích “Tục tử bất ngữ”. Tôi nghĩ nếu con thỏ nhà thớt ăn Đế Lưu Tương thì sẽ thành tinh đó.

Lầu 9: Dạy con thỏ nhà thớt nói tiếng Anh đi, nếu nó thi được 80 điểm tức là đã thành tinh rồi đó.

Lầu 10: Lầu 5 phát biểu linh tinh gì vậy? Con thỏ nhà em sáng phơi nắng, tối phơi sương đã gần hai năm rồi, thỉnh thoảng, em bận quá nên không thể thả nó ra khỏi chuồng, thế là nó giận em cả ngày, vậy mà nó có thành tinh đâu. Đúng là đồ ngốc.

Lầu 11: Lầu trên: chắc là do vẫn chưa đến lúc nên con thỏ nhà thím vẫn chưa thành tinh đấy, thím cứ tiếp tục kiên trì đi.

Lầu 12: Thớt có thể mua một cái bình luyện yêu giống như trong Hiên Viên Kiếm, cho vào đó một ít ngọc bích, mã não, hoa thủy tiên và vài thứ linh tinh khác rồi đặt con thỏ của thớt vào, ngâm liên tục trong một giáp, nó nhất định sẽ thành tinh.

Lầu 13: 【Tôi muốn hỏi một câu không liên quan】Làm cách nào để con mèo nhà tôi có thể biến thành thiếu nữ? Mỗi ngày, tôi đều bật chương trình “Những bông hoa nhỏ” cho nó xem thì có tác dụng gì không? Liệu tôi có nên mang nó đến khu phố Akihabara(1) không? Cầu tư vấn.

Lầu 14: Ông chú thô bỉ lầu trên khẩu vị nặng thật đấy, phía trên có rất nhiều gợi ý, ông đọc rồi áp dụng thử xem có thành công không.

Lầu 15: Thím lầu 11 ơi, nếu em làm như vậy thì sáu mươi năm sau, con thỏ nhà em sẽ bay lên cung Quảng Hàn, có đúng không?

Lầu 16: Lầu trên có thể thắp nhang hỏi Hằng Nga để biết kết quả nhé.

Lầu 17: Thớt có thể mua một viên ngọc tứ hồn (loại này có bán trên mạng), sau đó nhét vào cúc của con thỏ nhà thớt.

***

Câu trả lời của lầu 17 khiến hậu môn của con thỏ đột ngột thít chặt, lúc này, nó thật sự rất muốn giao lưu với những người bạn mới quen kia. Trong lúc con thỏ vẫn còn đang lưỡng lự thì một giọng nói nhẹ nhàng vang lên: “Chà, nhiều gợi ý thật đó, mày đã quyết định chọn phương án nào chưa?”.

Con thỏ quay đầu lại, run rẩy nhìn gã đàn ông kia rồi vội vàng nằm đè lên chiếc ipad.

Lúc… lúc nãy, không có chuyện gì xảy ra cả, không có thật mà.

Trình Cẩn nằm bên cạnh, cọ cọ hai má vào bộ lông của cục bông nhỏ, hắn chăm chú quan sát con thỏ rồi nở một nụ cười như không cười. Một lát sau, Trình Cẩn đặt chiếc điện thoại di động xuống trước mặt của nó.

Những dòng chữ hiển thị trên màn hình khiến Hà Nhất Phàm hận đến mức chỉ muốn biến mất khỏi căn phòng này ngay lập tức.

Lúc này, trên màn hình chính là nội dung câu trả lời của lầu 17: “Thớt có thể mua một viên ngọc tứ hồn (loại này có bán trên mạng), sau đó nhét vào cúc của con thỏ nhà thớt”.

“Mày định áp dụng phương pháp nào? Mua bình luyện yêu, hấp thụ tinh khí, học tiếng Anh hay là dùng ngọc tứ hồn?” – Trình Cẩn chọt chọt vào cục bông nhỏ đang vùi đầu vào trong móng vuốt.

“Có chuyện gì vậy? Mày cảm thấy ngượng ngùng sao? Hay là mày muốn trò chuyện với tao?” – Trình Cẩn ôm con thỏ vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông của nó: “Ngoan nào… Nếu mày không nói thì ngày mai, tao sẽ mang mày đến viện nghiên cứu khoa học”.

Con thỏ vô cùng căm phẫn, cầm thú, chẳng lẽ anh nghĩ việc bảo sẽ mang tôi đến viện nghiên cứu khoa học không phải là một lời đe dọa sao? Bên cạnh đó, sự ngu ngốc của bản thân khiến Hà Nhất Phàm khóc không ra nước mắt. Trời ơi, tại sao tôi lại ngốc như vậy chứ? Rõ ràng là đã nhận ra rằng thằng cha cầm thú này rất tinh ranh nhưng lại không biết tự kiềm chế bản thân, quả thật là đáng chết mà.

Con thỏ bịt miệng của gã đàn ông kia lại, nó miễn cưỡng “Gru… gru…” vài tiếng rồi phóng đến bên cạnh chiếc ipad. Sau đó, con thỏ đánh chữ lên màn hình: tôi nói là được chứ gì.

Trình Cẩn ngồi bật dậy, mỉm cười gật đầu.

Bộ dạng của thằng cha kia khiến Hà Nhất Phàm chỉ còn biết thầm mắng vài câu rồi tiếp tục đánh chữ: tôi sẽ nói nhưng anh phải hứa là không được mang tôi đến viện nghiên cứu.

Trình Cẩn vuốt nhẹ lên lưng của con thỏ: “Được rồi, tôi sẽ không nói cho bất kì ai biết bí mật này, tôi cũng sẽ không mang cậu đến viện nghiên cứu”.

Con thỏ ngồi trước ipad, chăm chú quan sát Trình Cẩn, cuối cùng, nó thở dài, tiếp tục đánh chữ: tôi vốn là một con người nhưng hai ngày trước, sau khi gặp phải tai nạn giao thông, tôi đã biến thành bộ dạng này.

Trình Cẩn nhíu mày, ngập ngừng: “Chỉ vậy thôi sao?”.

Hà Nhất Phàm xoay người, nhìn Trình Cẩn bằng một ánh mắt mang đầy vẻ kinh ngạc.

“Thật đáng tiếc… tôi còn nghĩ rằng cậu vốn là một con thỏ thành tinh…” – Gương mặt của Trình Cẩn không giấu được vẻ nuối tiếc.

Hà Nhất Phàm: “…”.

“Vậy rốt cuộc là cậu… À…” – Vừa nói đến đây, Trình Cẩn dừng lại một lát rồi quyết định đổi đề tài: “Thân thể của cậu đang ở đâu?”.

Con thỏ tiếp tục đánh chữ: tôi không biết, tôi cũng không biết rốt cuộc là mình còn sống hay đã chết nữa.

Trình Cẩn khẽ vuốt lên lưng của cục bông nhỏ: “Vậy người nhà của cậu đang ở đâu? Bọn họ đã biết là cậu gặp tai nạn chưa? Cậu có cần tôi đến tìm bọn họ để báo tin không?”.

Con thỏ im lặng một lát rồi đánh chữ: vẫn chưa biết, không cần báo tin đâu, bọn họ đã cắt đứt liên lạc với tôi từ lâu rồi.

Trình Cẩn dừng việc vuốt ve con thỏ lại: “Ngày mai, chúng ta sẽ đến bệnh viện để xem tình hình của cậu nhé”.

Con thỏ liếc gã đàn ông kia bằng một ánh mắt mang đầy vẻ nghi ngờ: chẳng lẽ anh biết thân thể của tôi đang nằm ở bệnh viện nào sao?

“Cậu còn nhớ địa điểm xảy ra tai nạn không?” – Trình Cẩn hỏi.

Con thỏ đánh chữ: nhớ chứ, chính là tại quảng trường OO, bên cạnh tòa cao ốc AA.

Trình Cẩn cầm điện thoại, bấm số, gọi cho một người nào đó: “A lô… Lưu Hiểu à… Cậu mau giúp tôi điều tra thông tin về vụ tai nạn giao thông xảy ra vào ngày 23 tháng này tại quảng trường OO, bên cạnh tòa cao ốc AA… Đúng rồi… Người bị thương rốt cuộc là đã được đưa đến bệnh viện nào vậy? Sáng mai, tôi sẽ… Tôi không quan tâm… Cho dù cậu đang nằm trên giường hay đang ở đâu đi chăng nữa thì cũng phải hoàn thành nhiệm vụ… Nếu không, tôi sẽ trừ lương của cậu…”.

Trình Cẩn tắt điện thoại, ném sang một bên, nhìn cục bông nhỏ ngốc nghếch đang cúi đầu, lặng lẽ suy nghĩ trên giường, cảnh tượng này khiến Trình Cẩn có chút không vui, hắn chọt chọt vào thân thể của cục bông nhỏ vài cái: “Được rồi, chúng ta tiếp tục thôi”.

Cục bông nhỏ nghiêng đầu, lúc này, trong đôi mắt của nó không giấu được vẻ nghi ngờ: tiếp tục cái gì cơ?

Trình Cẩn bình tĩnh lên tiếng: “Chẳng phải cậu muốn tu luyện sao? Chúng ta có thể bàn bạc một chút về vấn đề này”.

Con thỏ im lặng, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy? Rõ ràng lúc nãy, bầu không khí vẫn còn rất nghiêm túc mà.

“Nói mau, cậu định chọn phương pháp nào?” – Trình Cẩn thúc giục.

Con thỏ im lặng, nó cảm thấy việc thảo luận về vấn đề này quả thật có chút kì quái, tuy các gợi ý khá hoang đường nhưng dù sao cũng nên thử một lần.

Con thỏ chỉ vào ý kiến thứ 5, sau đó, nó vuốt vuốt vài cái rồi lại chỉ vào ý kiến thứ 11.

Trình Cẩn nhíu mày: “Cậu định ngồi dưới ánh trăng trong vòng một giáp sao?”.

Con thỏ gật đầu, xem ra đây chính là ý kiến hợp lý nhất, trong các bộ phim được phát trên tivi, biên kịch vẫn thường sử dụng phương pháp này, bên cạnh đó, lầu 8 cũng nhắc đến việc ngồi dưới trăng để hấp thụ tinh khí.

Trình Cẩn mỉm cười: “Vậy cậu có biết một giáp là bao nhiêu năm không?”.

Con thỏ lắc đầu.

“Sáu mươi năm”.

Con thỏ chớp mắt một cái, sáu mươi năm sao? Liệu mình có sống đến sáu mươi tuổi hay không?

“Vậy đổi cách khác nhé”.

Được rồi, con thỏ lại chỉ vào ý kiến số 8.

Trình Cẩn lạnh lùng: “Lúc nãy, tôi đã tìm hiểu rồi, tại cửa hàng M có bán loại này nhưng vấn đề là khi tôi mua về thì liệu cậu có dám ăn hay không?”.

Con thỏ rụt cổ, nó cảm thấy việc nuốt vào bụng một loại thức ăn vẫn chưa được kiểm định nguồn gốc rõ ràng là rất mạo hiểm, khó khăn lắm Hà Nhất Phàm mới có thể nhặt lại được cái mạng nhỏ này, nếu chẳng may ăn vào rồi lại bị ngộ độc thì cậu biết đi tìm kẻ nào để đòi mạng đây.

Ý kiến này cũng không ổn, phải tìm cách khác thôi.

Sau khi chọn lọc, Hà Nhất Phàm cảm thấy chỉ còn phương pháp dùng “bình luyện yêu” và “ngọc tứ hồn” là đáng tin cậy nhưng nếu dùng ngọc tứ hồn thì phải nhét nó vào hậu môn, nếu bất cẩn, không chừng hậu môn sẽ bị rách.

Con thỏ tức giận, cào mạnh vào người của Trình Cẩn một cái, rõ ràng là anh đang trêu chọc tôi.

“Có chuyện gì vậy?”.

Con thỏ nhếch môi, giơ móng vuốt về phía Trình Cẩn.

“Cậu làm vậy là có ý gì?” – Trình Cẩn vẫn còn nhớ rất rõ rằng: lúc nãy, cục bông nhỏ cũng giơ móng vuốt như vậy.

Con thỏ xoay người, đánh một từ tiếng Anh lên màn hình: FUCK.

Trình Cẩn nhíu mày, nhấc bổng con thỏ lên, chọt chọt vào mông nó vài cái rồi nói: “Tôi đã tìm hiểu rồi, quả thật là trên mạng có bán ngọc tứ hồn, tôi sẽ mua một viên để cậu dùng thử nhé”.

Trong nháy mắt, toàn thân của cục bông nhỏ cứng đờ, nó cố gắng vùng vẫy nhằm thoát khỏi vòng tay của Trình Cẩn. Đồ… đồ cầm thú, tại sao anh dám chọt vào mông của tôi? Cho dù tôi đã biến thành con thỏ nhưng như vậy không có nghĩa là bất kì ai cũng có thể chọt vào mông của tôi. Còn nữa, nếu anh thích thì cứ mua ngọc tứ hồn về rồi tự nhét vào hậu môn của mình đi, đồ cầm thú.

Tận mắt chứng kiến phản ứng của cục bông nhỏ, Trình Cẩn vuốt ve nó rồi nói: “Được rồi, được rồi… tất cả đều là lỗi của tôi… chúng ta sẽ không mua ngọc tứ hồn nữa, có được không?”.

Vừa nghe được lời nói này, con thỏ im lặng, một giây sau, nó nhận ra rằng giọng nói của Trình Cẩn chẳng khác nào đang dỗ dành một đứa con nít. Con thỏ ngẩng đầu nhưng lúc này, nó lại nhìn thấy gương mặt tràn ngập vẻ dịu dàng của gã đàn ông kia. Con thỏ ngượng ngùng, xoay người, chổng mông về phía Trình Cẩn.

“Lại tức giận nữa rồi sao?” – Trình Cẩn chọt chọt vào mông của cục bông nhỏ.

Con thỏ đá vào ngón tay của Trình Cẩn một cái rồi nhấc mông sang nơi khác. Dĩ nhiên là phải giận rồi, có giỏi thì anh đưa mông cho tôi chọt thử xem.

Trình Cẩn bật cười, cọ cọ gương mặt vào bộ lông mềm mại kia.

(1). Akihabara: một quận ở đặc khu Chiyoda của Tokyo, Nhật Bản, đây được xem là một trung tâm văn hóa otaku và khu mua sắm các hàng hóa liên quan đến video game (gồm visual novel), anime, manga, light novel, máy vi tính. Hình ảnh anime, manga nổi tiếng được trưng bày nổi bật trong nhiều cửa hàng và rất nhiều quán cà phê hầu gái được mở ra tại đây.

Đọc truyện chữ Full