Câu nói kia của Yến Khôn bao hàm rất nhiều ý tứ, nhất là phối với vẻ mặt nhìn thế nào cũng thấy âm hiểm giả dối của Yến đại tổng tài, Tư Không Dịch thật sự là có chút nghĩ mà sợ.
Cậu mở miệng: “Vậy là nếu có paparazzi chụp được chúng ta thì cũng không phải là hai chúng ta cùng đi trượt tuyết, mà là anh đi tham ban, tôi đi thả lỏng vừa khéo gặp nhau, sau đó anh làm tổng tài liền miễn cưỡng mời khách đúng không? Dùng Trần Hi để ngụy trang?”
Yến tổng vừa lòng mà nở nụ cười: “Càng ở chung càng cảm thấy cậu thật sự là rất hiểu ý tôi.”
Tư Không Dịch hận không thể liếc mắt lên đến trời luôn, đây căn bản không phải là hiểu ý, cậu là đang thăm dò tâm tư của đại ma vương. “Ý câu thứ hai chính là, nếu không lấy Trần Hi ngụy trang được thì dời lực chú ý lên người Lục Phong và Nhạn Minh? Anh Yến, sao anh biết bọn họ nhất định sẽ đi Minh Sơn trượt tuyết? Còn nữa, làm vậy có vẻ không phúc hậu lắm.” Thật ra Tư Không Dịch nói rất đúng, làm người không thể vô liêm sỉ như vậy.
Không hiểu sao chỉ số thù hận của Yến tổng với Lục Phong lại có vẻ hơi cao, Yến Khôn cười nhạo một tiếng: “Ha hả, nếu cậu so sánh tôi với Lục Phong, thì tôi có thể khiêm tốn nói tôi đã phúc hậu lắm rồi. Ít nhất tôi sẽ không nhận sai người quan trọng nhất đúng không? Khiến tu hú chiếm tổ chim khách đến ba năm, hơn nữa còn ngu đến nỗi bây giờ vẫn không phát hiện, thật không biết nên khen ngợi kỹ năng diễn xuất có thể đạt đến trình độ ảnh đế của Nhạn Minh, hay là Lục Phong đã ngu hết thuốc chữa.”
*Tu hú là loài chim chuyên đẻ nhờ các tổ chim khác như chim khách, chim chích,..v.v. Tu hú con khỏe, dữ, có thể hất chim con trong tổ ra để giành phần ăn từ chim bố mẹ. Tu hú mẹ không có khả năng tha mồi nuôi con vì chim mẹ chuyên ăn sâu, ăn cả những con sâu có nọc độc. Đối với chim đã trưởng thành, cơ thể của chúng sẽ miễn nhiễm với độc tố của sâu độc. Trong khi tu hú con chưa có hệ thống miễn nhiễm, nên nếu ăn phải sâu độc nó có thể sẽ bỏ mạng. Vì thế tu hú mẹ phải nhờ đến các loài chim khác nuôi con của nó.
Yến Khôn nói xong còn cảm thán một câu: “Bởi vậy mới nói, đầu óc là thứ tốt, đáng tiếc Lục Phong không có. Chậc chậc, bị hủy cả đời người.”
Lúc này đại não Tư Không Dịch đang vận chuyển với tốc độ ánh sáng, mà gương mặt cậu thì từ từ lộ ra vẻ khiếp sợ, cậu vừa mới dựa vào mấy câu của Yến Khôn mà não bổ xé trời ra một vở kịch lớn, quả thật là trùng khớp muốn điên luôn, không có khả năng giống cậu đang não bỗ chứ? Thế nhưng nếu không phải như vậy thì Yến đại ma vương lòng dạ hiểm độc tuyệt đối sẽ không xem náo nhiệt.
“… Thật đáng sợ.”
Yến Khôn nở nụ cười: “Bát quái hảo hạng thật vui mới đúng chứ!”
Cậu yên lặng lau mặt, muốn lời lẽ chính nghĩa mà nói cậu không vì bát quái mà hưng phấn, nhưng đúng là không có lý do khác. Vì vậy cậu dứt khoát nói sang chuyện khác: “Ngày mai chúng ta đi mấy giờ? Có thể mang theo Đại Hoàng, Đại Hoa không? Tiểu Bạch, Tiểu Văn nhỏ con dễ mang theo, nhưng Đại Hoàng, Đại Hoa thì dễ bị chú ý.”
Yến Khôn nghĩ nghĩ rồi nói: “Nếu mang chúng nó lên máy bay riêng, đối với paparazzi chỗ nào cũng có mặt mà nói, cậu tự hiểu đi. Thế nhưng tôi có thể giúp cậu mang con hamster, hay cậu muốn gửi vận chuyển.”
Cho nên anh có thể quang minh chính đại dùng đặc quyền mang lên phải không? Tư Không Dịch thở dài, nói với Đại Hoàng, Đại Hoa trong ngực: “Vậy chỉ có thể để hai đứa ở lại giữ nhà thôi. Hai đứa yên tâm, chờ sau này tao nhất định dẫn tụi bây đi núi tuyết ăn sườn kho và cá ngân trên núi.”
Tuy hai nhóc không vui vì phải giữ nhà, nhưng đối với đám đàn em vừa thoát nghèo mà nói, sườn kho và cá ngân có sức hấp dẫn vô cùng lớn. Cuối cùng hai đứa cực kỳ mất tự nhiên gật gật đầu, tỏ vẻ sẽ giữ nhà, còn giúp Từ ảnh đế giám sát hai tên đê tiện Từ Bạch và Mạnh Thanh Thu.
Yến Khôn bên cạnh nhìn Tư Không Dịch nghiêm túc nói chuyện với đám thú nuôi, rất bình tĩnh không hề kinh sợ khi thấy chuyện quái dị, dù cuối cùng đám nhóc nghe hiểu mà gật đầu, hắn vẫn bình tĩnh như thái sơn: “Sáng mai chín giờ tập trung ở sân bay. Nếu cậu may mắn không chừng còn có thể gặp được Trần Hi. Năm ngày sau hắn phải quay quảng cáo ở Minh Sơn. Đương nhiên,” Yến Khôn âm u nở nụ cười: “Lục Phong và Nhạn Minh không hề biết chuyện này.”
Nói xong câu này, Yến tổng tinh thần khoan khoái phất tay áo, trực tiếp rời đi, giống như rất sung sướng ngày mai có thể xem vở kịch xé mặt.
Tư Không Dịch nhìn dáng vẻ khoái trá của Yến Khôn mà khóe miệng co rút, rốt cuộc tên này cũng lộ ra bản tính bát quái chỉ sợ thiên hạ không loạn. Nhưng bản thân cậu nghĩ đến chuyện ngày mai xé mặt vở tuồng hàng năm này, cậu cũng rất cao hứng nha! Ha ha ha!
“Nào nào nào, chúng ta thảo luận một chút, đến cùng là quan hệ giữa ba người Nhạn Minh, Lục Phong và Trần Hi là thế nào? Tao cảm thấy chúng ta đã nắm đầy đủ thông tin cần thiết.” Tư Không Dịch triệu tập tiểu đội nhỏ đến thảo luận.
Meo meo meo! [Chuyện này còn cần nói ra sao! Nhất định là Nhạn Minh đoạt gì đó của Trần Hi rồi, cho nên mới là tu hu chiếm tổ chim khách.]
Gâu gâu. [Nhưng vấn đề là đoạt cái gì? Thứ này có liên quan đến Lục Phong không?]
Chít chít chít! [Nhất định có liên quan! Nếu không sao Yến đại phiếu cơm lại nói Lục Phong ngu ngốc bị tu hú chiếm tổ chim khách còn không phát hiện ra! Haiz, quả nhiên là thông minh một chút mới tốt, em có nên đi uống một viên thuốc bổ não không?]
Vo ve. [Đừng đổi đề tài, tổng kết lại chính là Nhạn Minh đoạt đồ của Trần Hi, mà thứ đó đối với Lục Phong rất quan trọng. Cho nên mấu chốt là… ]
Gâu meo chít vo ve. [Vật đó là cái gì!]
Tư Không Dịch tán thành gật đầu: “Vấn đề này chắc chắn Trần Hi biết đáp án, thế nhưng chúng ta không thân với hắn, đến hỏi chắc hắn sẽ không nói đâu. Xem ra chỉ có thể chờ ngày mai gặp ba người bọn họ mới có thể xác định đồ vật đó là thứ gì? Thế nhưng… Chúng ta có thể lướt xem Weibo của Nhạn Minh và Trần Hi nha, nói không chừng sẽ phát hiện được gì đó. Ba năm trước.”
Một khi gặp được bát quái là cả gia tộc Tư Không cảm thấy hứng thú, công việc, mỹ thực, luyện tập gì đó đều thành mây bay! Bốn nhóc đồng thời mở tablet lướt Weibo của Trần Hi, mà Tư Không Dịch lại lướt của Nhạn Minh.
Nửa giờ sau.
Gâu… [Cho tới giờ em chưa từng thấy Weibo nào nhạt nhẽo đến vậy.]
Meo meo. [Hắn còn không nhiệt tình update Weibo bằng động vật trí tuệ cao như chúng ta.]
Chít chít. [Nhất định diễn xuất của hắn rất tốt, nếu không chỉ bằng Weibo như vậy thì làm sao có hơn ba mươi triệu fan được.]
Vo ve. [Hướng nội ít nói.]
Bên này Tư Không Dịch lại có cảm thụ hoàn toàn khác: “Quả thật tao bị cái tên Nhạn Minh này làm ghê tởm chết rồi. Sao hắn có thể vô liêm sỉ như thế, tự nâng giá trị bản thân lên tận trời, có tài hoa còn ôn nhu tao nhã, đáng sợ hơn chính là, đối với chuyện này fan của hắn còn vây quanh tán thành đồng ý?! Chẳng lẽ tên Nhạn Minh này không phải Nhạn Minh mà tao biết?!”
“Thôi, không thảo luận chuyện hắn có bao nhiêu vô liêm sỉ, tao phát hiện một bài post rất có ý tứ, chính là ba năm trước đây. Tụi bây mau đến xem!”
Bốn nhóc nhanh chóng vây quanh cậu, tập thể duỗi đầu nhìn di động.
@Nhạn Minh yêu âm nhạc yêu cuộc sống: Hôm nay làm một chuyện tốt, tuy là mệt cực kỳ, cơ thể bị thương nhiều chỗ, nhưng cứu được một người mà tôi rất bội phục, tôi rất vui vẻ. Hy vọng mọi người trên thế giới này đều có thể đối xử tốt với người khác, đúng lúc vươn tay giúp đỡ.
Meo meo meo meo! [Bề ngoài khiêm tốn nhưng lại ngầm khoe khoang! Trong Weibo mà cũng trà xanh biểu! Mấy câu này đều không thích hợp!]
Gâu gâu! [Ngày tháng này nhìn rất quen! Hình như Trần Hi cũng có!]
@Diễn viên Trần Hi: Làm một chuyện ngoài ý muốn. Mệt, nhưng là chuyện tốt.
Chít chít chít chít! [Ôi chao! Hai người bọn họ quả thực là hai loại người hoàn toàn khác nhau! Trần Hi là điển hình của kiểu người chuyện gì cũng không nói, mà Nhạn Minh nhìn rất ôn hòa, thật ra là loại người chỉ hận không thể khoe khoang khắp thiên hạ!]
Vo ve. [Thông qua hai bài post này chúng ta cơ bản đã biết được đồ vật kia là gì rồi.]
Vẻ mặt Tư Không Dịch hơi trầm trọng gật gật đầu: “Nếu như đúng là Trần Hi cứu Lục Phong rồi bị Nhạn Minh cướp công, tao thật sự ghê tởm muốn nôn mà còn tức muốn đòi mạng.”
Bốn nhóc đồng loạt gật đầu, Tiểu Văn càng muốn trực tiếp lao ra chích cho Nhạn Minh một mũi thuốc độc.
Meo meo! [Mọi người mau nhìn! Nhạn Minh đăng bài mới, nội dung quả thật tràn đầy ác ý!]
Đại Hoa giơ móng vỗ vỗ lên tablet, trên màn hình là Weibo của Nhạn Minh.
@Nhạn Minh yêu âm nhạc yêu cuộc sống: …Tâm trạng không tốt, có đôi khi thật muốn vứt bỏ tất cả. Nhìn vài người chỉ cần hơi cố gắng là có thể hấp dẫn ánh mắt của người khác, còn bản thân cho dù cố gắng toàn lực cũng chỉ đạt được một ít, đã nghĩ muốn quay về cuộc sống bình lặng. Không muốn tranh, cũng không muốn so sánh cái gì.
Đây là một bài đăng rất mơ hồ, thế nhưng đám fan của Nhạn Minh lại có thể não bổ ra hình ảnh idol nhà mình chịu uất ức gì đó, kỳ thật Weibo kiểu này vốn cũng không có gì, nhưng thời cơ đăng lên lại rất cố ý, chính là ngay sau khi Trần Hi đăng Weibo tuyên bố có được một cơ hội rất tốt, còn được fan bấm like.
@Minh Minh đáng yêu nhất: Ôm một cái @Nhạn Minh yêu âm nhạc yêu cuộc sống, đừng đau buồn! Chúng em vĩnh viễn ủng hộ anh! Anh là giỏi nhất! Không cần so sánh với nhưng tên bán mặt có hậu trường, hắn vĩnh viễn không sánh bằng anh!
@Tim em chỉ có anh: Ôm Minh Minh một cái! Anh tuyệt đối không thể rời đi nha! Chúng em đều đặt biệt yêu anh ủng hộ anh! Chúng em đã mua vé concert tháng năm chờ anh rồi đó! Mặc kệ Trần Hi hay là cái tên đẹp trai kỳ quái bạo hồng kia, đều là những tên chỉ có cái mặt, không có tài hoa, đừng so với chúng!
Sau đó còn có rất nhiều fan bình luận, làm Tư Không Dịch và bốn nhóc tức giận và kỳ quái chính là, Weibo Nhạn Minh căn bản không có chỉ mặt gọi tên “vài người” là ai, nhưng đám fan bình luận phía dưới lại chỉ tên mắng Trần Hi. Dường nhiên Tư Không Dịch nhờ gương mặt mà bạo hồng hôm nay nằm cũng trúng đạn.
“Đám fan này quả thật không thể nói lý, Weibo Trần Hi cũng đã khiêm tốn như vậy, tại sao bọn họ mở miệng là mắng Trần Hi tâm cơ biểu, chỉ có cái mặt, có chỗ dựa? Bọn họ thấy được sao?!” Cậu cau mày: “Nhóm fan có nhận thức như vậy, chỉ có thể là Nhạn Minh làm cho fan của hắn có ấn tượng như vậy với Trần Hi, Hai người bọn họ, một người ca hát một người đóng phim, căn bản là không cùng xuất hiện, Nhạn Minh làm như vậy nhất định là do chột dạ!”
Bốn nhóc tán thành gật đầu. Gâu gâu gâu: [Tối nay chúng ta có nên đi giám sát Nhạn Minh? Không chừng có phát hiện gì đó.]
Chít chít. [Đúng vậy đúng vậy, hiện tại em rất muốn xé mặt tên Nhạn Minh!”
Meo meo. [Em đi hỏi con mèo Ba Tư xem tình huống thế nào.]
Vo ve. [Ngày mai đi Minh Sơn, em và Tiểu Bạch cũng phải đi, tên Nhạn Minh này đúng là đại khốn nạn, lỡ như đầu óc hắn vào nước điên cuồng muốn làm chuyện xấu sẽ liên lụy anh.”]
Tư Không Dịch nghĩ nghĩ, cảm thấy Tiểu Văn nói rất có lý. Nhạn Minh tuyệt đối là loại người bị lộ chân tướng cũng muốn lôi kéo vài người làm nệm lưng. “Ừm, vậy tao đăng một bài Weibo. Tụi bây đi trước tìm bằng chứng, ngày mai đến Minh Sơn, Tiểu Văn và Tiểu Bạch phải đeo camera siêu nhỏ.”
Bốn nhóc gật đầu tỏ vẻ đã biết.
Sau đó, cư dân mạng vô cùng nhiệt tình yêu thích sự nghiệp bát quái, vẫn luôn ngồi xổm canh chừng Weibo của Tiểu đội bát quái, phát hiện hai bài đăng vô cùng quan trọng vào trưa ngày ba mươi tháng tư.
@Tiểu đội bát quái: Đầu đề hôm nay hot như vậy, Tiểu đội bát quái cũng muốn lên tiếng, tỏ vẻ chúng ta có phương pháp. Tiểu đội không thể nói cho mọi người biết trai đẹp mà mọi người đang tìm là ai, nhưng cho nhan khống một liều thuốc an thần. Trọng điểm chính là “Quang Diệu Tinh Quang”.
@Tôi một đi không trở lại: A a a a! Tôi là người đầu tiên canh được Weibo của đội trưởng! Ôi trời ơi đây đúng là một tin tức quan trọng! Vậy là trai đẹp làm một nửa phụ nữ yêu thích và một nửa đàn ông ganh ghét chính là nghệ nhân sắp ra mắt của Quang Diệu Tinh Quang sao? Phảng phất thấy được vô số si nam oán nữ sau này…
@Càng nghĩ càng thấy sợ: Sô pha. Nói thật, lầu trên, câu cuối cùng của cậu làm tôi càng nghĩ càng thấy sợ. Thế nhưng nếu người kia đúng là nghệ nhân, chỉ cần diễn xuất của hắn không quá tệ hai, phỏng chừng sẽ là cây rụng tiền của Quang Diệu Tinh Quang.
@Tôi xem mà không nói lời nào: Sàn nhà. Haiz, ước gì tôi là Yến tổng. Yến tổng lại có thêm một gốc cây rụng tiền.
@Ha ha ha ha: Lầu trên thật biết ước. Ước gì tôi là Yến tổng. Yến tổng lại có thêm một gốc cây rụng tiền.
Đang lúc nhóm fan khí thế ngất trời bàn luận anh đẹp trai và Yến tổng, Tiểu đội bát quái phát bài thứ hai.
@Tiểu đội bát quái: Gần đây đang nổi lên một đại bát quái, chờ Tiểu đội thu thập bằng chứng đầy đủ sẽ xé mặt. Gợi ý nhân vật, hai ba chuyện không thể không nói về đế vương ca hát có kỹ năng diễn xuất và diễn viên trầm mặc ít nói. Ồ, có khả năng sẽ xuất hiện một tổng tài.
@Lại nhìn tôi ăn anh luôn: A a a a a! Sô pha sô pha sô pha! Tôi cướp được sô pha! Tôi thấy cái gì vậy nè?! Hai ba chuyện không thể không nói về đế vương ca hát có kỹ năng diễn xuất và diễn viên trầm mặc ít nói?! A a a a, nghe là thấy thú vị rồi! Tháng sau phải liều chết canh giữ Weibo của đội trưởng! Tôi có trực giác đây là đại bát quái kinh thiên động địa!!
@Tôi một đi không trở lại: Như tên Weibo, tim đau! Đội trưởng, anh không được như vậy, hiện tại tâm trạng tôi nát bét rồi, ngắn ngủi trong một phút đồng hồ, tôi đã não bổ đủ loại hai ba chuyện, nhân vật chính cũng bị tôi thay đổi vài người!
@Đại ma vương Vương nhị cẩu V: Tim đau. Anh em, có thể tán gẫu không? Tôi trả nửa tiền, chúng ta chia nhau tin tức được không?
@Giới giải trí Bách Hiểu Sinh V: Lầu trên vô liêm sỉ! Sao cậu có thể không có tiết tháo và điểm mấu chốt như vậy! Trước đó ai nói cùng tôi moi bát quái! Thế nhưng nói thật @Tiểu đội bát quái, người anh em, cậu xem ba người có thể không? Hỗ trợ nhau cùng có lợi! Sau này chúng tôi có tin tức cũng sẽ chia cho cậu!
@23333: Tôi nhìn thấy gì vậy nè! Cười chết tôi rồi, nếu ba đầu chó bát quái tụ vào nhau, mấy minh tinh còn sống thế nào được! Thế nhưng tổng tài thì có liên quan gì? Không hiểu sao tôi lại nghĩ đến Yến tổng ha ha ha ha!
@Vợ cả Yến tổng: Ha ha ha tôi cũng nghĩ đến ông xã tôi. Chỉ là không biết lần này ông xã tôi nằm cũng trúng đạn hay đúng là ông xã có liên quan? Không không không, ông xã tôi giữ mình trong sạch như vậy, tao nhã cao quý như vậy, cái gì cũng tốt, ngay cả hơi bận cũng tốt, làm sao có thể liên quan đến những người này! Đúng là nằm cũng trúng đạn.
@Chính cung của Yến tổng: Gật đầu, Yến tổng sẽ không liên quan đến tiểu nhân. Haiz, để tôi đi lướt Weibo của Yến tổng, nhìn trang Web sạch sẽ cũng tốt. Ha ha ha.
Vì thế, chín giờ sáng hôm sau, lúc Tư Không Dịch đội mũ đeo khẩu trang, mang theo Tiểu Văn đến sân bay, #Hai ba chuyện không thể không nói về đế vương ca hát có kỹ năng diễn xuất và diễn viên trầm mặc ít nói đã lên hot search. Thế nhưng nó không đứng đầu. Tuy đầu đề vẫn là cậu, nhưng đề tài lại rất quỷ dị, #Yến tổng và nhóm hậu cung của Yến tổng, Tư Không Dịch nhìn mà không muốn bấm xem, cứ cảm thấy sẽ có thứ gì trong đó làm rơi mất tiết tháo. Thế nhưng còn hai mươi phút mới đến giờ lên máy bay, cậu chỉ có thể lướt lướt xem. Ngay lúc cậu chuẩn bị bấm mở, cậu chợt thấy Nhạn Minh và Lục Phong. Còn nữa, cách bọn họ không xa ở phía sau chính là Trần Hi đội mũ đeo khẩu trang.
Tình hình hiện tại là bọn họ đều không phát hiện ra đối phương.
“Há há há há há.” Tư Không Dịch nhỏ giọng cười lên.
______________________
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Đội Bát Quái Siêu Đẳng
Chương 47
Chương 47