DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 214: C214: Cha vợ khiếp sợ 100 triệu của hồi môn

Tô Vĩnh Thắng cúp điện thoại, sau đó lật danh bạ tìm số điện thoại của Lương Quảng Lai để gọi.

Tô Vĩnh Thắng rất biết nói chuyện, không hỏi trực tiếp Lương Quảng Lai chuyện điêu khắc gỗ.

Ông chỉ hỏi thăm chuyện đại thọ 70 tuổi sắp tới của cha Lương Quảng Lai là Lương Đức Lâm. Chờ một chút lại hỏi thăm những vị khách chuẩn bị mời, sau đó "không cẩn thận đề cập đến chuyện con gái mình sắp đính hôn. Đến cuối năm các cháu ngoại của ông cũng được 9 - 10 tháng tuổi, đến cuối năm cũng có thể bay về để làm tiệc.

Lương Quảng Lai kinh ngạc khi biết tin Tô Vĩnh Thắng lên chức ông ngoại, thế là bắt đầu hỏi thấm. Tô Vĩnh Thắng cười ha ha nói đến chuyện con rể nhà mình. Ông nói lúc đó ông cũng vô củng bất ngờ, không lâu trước đó con gái mang con rể và cháu ngoại vẽ nhà, ông phát hiện con rể thực sự ưu tú nên đã đồng ý việc kết hôn của hai đứa.

Nhưng mà hai người còn chưa đến tuổi kết hôn, cho nên chuẩn bị đính hôn trước vào ngày 27 tháng này. Sẵn tiện tổ chức luôn cả tiệc trăm ngày cho mấy đứa cháu.

Chờ đến tuổi kết hôn sẽ đi lĩnh chứng nhận, sau đó sẽ chính thức tổ chức hôn lễ.

Bởi vì nếu tổ chức hôn lễ trước, đi lĩnh chứng nhận sau sẽ bị rất nhiều người nói xấu.

Cứ lấy giấy chứng nhận kết hôn trước, sau đó tổ chức hôn lễ như vậy thì sẽ đường đường chính chính.

Lĩnh chứng nhận mới đại biểu cho việc hai người là vợ chồng hợp pháp, có pháp luật bảo vệ.

Không có giấy chứng nhận đăng ký kết hôn, vậy chỉ là quan hệ ở chung. Hiện tại pháp luật đã xóa bỏ điều lệ chỉ cần tổ chức tiệc rượu là đủ để thành lập quan hệ hôn nhân, bây giờ cục dân chính chỉ nhận giấy kết hôn.

Lương Quảng Lai chúc mừng một phen, sau đó thuận miệng hỏi Tô Vĩnh Thẳng về con rể của ông. Nói đến cái này, Tô Vĩnh Thẳng lập tức khen lấy khen để không ngừng.

Nói con rể nhà mình là sinh viên năm hai, nhưng mà đã mở được cửa hàng, còn mua được BMW. Khng những biết kiếm tiền nuôi gia đình, còn biết chăm lo sinh hoạt hàng ngày, trình độ nấu ăn có thể so được với đầu bếp của khách sạn 5 sao.

Trình độ câu cá của con rể ông cũng rất cao, lúc trước mấy người các ông đi biển câu cá. Tên nhóc này đã câu được một con cá mú khổng lồ nặng hơn 17kg, Bữa tiệc toàn cá đến bây giờ ông vẫn cảm thấy nhớ mãi.


Hơn nữa hẳn còn là một tay cờ tướng lợi hạiông tự hỏi trước giờ ông chơi cờ tướng cũng đâu có thua ai, thua cũng chỉ là giả vờ trước mặt ông cụ Tô nhà mình. Không nghĩ đến chơi cờ tướng với con rể lại thua liên tục. Sau đó, con rể cho ông mặt mũi, thầm lặng nhường ông thắng mấy ván.

Lương Quảng Lai nghe xong lời này thì cảm giác có chút giống Tân Lãng, Tân Lãng cũng là sinh viên năm hai đại học, cũng mở cửa hàng. Hôm nay ông cũng nhìn thấy Tân Lãng đi một chiếc BMM.

Mà nếu như ông nhớ không lầm, trường đại học mà con gái học rất giỏi của Tô Vĩnh Thắng cũng chính là đại học Thượng Hải ở Thượng Hải

Bởi vì sau khi thư thông báo trúng tuyển của đại học Thượng Hải được gửi vẽ, nhà họ Tô ở quê bày mấy bàn tiệc rượu chúc mừng, chiêu đãi rất nhiều người.

Lúc đó ông không đi nhưng mà trong nhà ông vẫn có người đến tham dự.

Ông cũng đã nghe nói việc này, dù sao cũng là đại học Thượng Hải. Đó là trường đại học hàng đầu, thi đỗ trường đại học trọng điểm như vậy, tất nhiên sẽ nối tiếng trong thôn.

Hơn nữa Tần Lãng cũng ở Thượng Hải!

Chẳng lẽ ——

Nghĩ tới đây ông t hở dốc vì kinh ngạc, cả người có tình thần hắn lên, ông dò hỏi: "Ông Tô! Con rể nhà ông mở cửa hàng gì ở Thượng Hải vậy? Bán mặt hàng gỉ? Mới một học kỳ đã mua được BMW, đúng là lợi hại Bây giờ có nhiều người trẻ tuổi mở cửa hàng đa phần đều bị thua lỗ”

Tô Vĩnh Thắng suy nghĩ một chút nói ra: "Hình như gọi là Tam Tần Trai gì đó? Tôi cũng không nhớ lâm, chỉ nghe con gái tôi nhắc qua thôi”

*Nhưng mà bán mặt hàng gì thì tôi biết, chính là làm thủ công mỹ nghệ, còn bán được hai tác phẩm điêu khắc hạch đào, lần đó còn được lên chương trình « Thế Giới Sưu Tầm »."

Mọi chuyện sau đó đều nãm trong dự đoán của Tô Vĩnh Thắng.

Lương Quảng Lai cực kỳ vui mừng, ông ấy nói chuyện mình đang muốn mua tác phẩm của Tân Lãng cho Tô Vĩnh Thẳng nghe.


Lương Quảng Lai thật lòng muốn mua một bức điêu khác gỗ để làm quà mừng thọ cho ông cụ Lương, hơn nữa còn muốn trổ hết tài năng thông qua quà tặng mừng thọ để giành được sự yêu thích và tán thưởng của ông cụ.

Cuối cùng, Lương Quảng Lai còn nịnh bợ nói: "Vĩnh Thắng này! Chúng ta đều là người cùng thôn, ông giúp tôi nói với con rể ông một chút, tôi thật lòng muốn mua. Còn nữa, chúng ta đều là người quen, 20 triệu kia tôi có thể đưa trước một lần luôn."

Nghe được câu này, Tô Vĩnh Thắng mừng thầm. Đến rồi! Vậy là vụ làm ăn này thành rồi!

Nhưng mà ông bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện.

Đó chính là....

Bà xã của ông nói của hồi môn của con gái sẽ gấp năm lần sính lễ. Nếu như Tần Lãng trực tiếp cầm 20 triệu làm sính lễ thì nhà họ Tô và con gái ông đúng là có thể diện, nhưng mà như vậy thì của hồi môn của con gái ông sẽ là 100 triệu.

Thái dương của Tô Vĩnh Thẳng có chút giật giật

Bố vợ thật khó làm mà....

Tiền tiết kiệm trong nhà cũng là 100 triệu.

Dùng tất cả làm của hồi môn, vậy chính là muốn một đêm quay về ngày trước giải phóng.

Tô Vĩnh Thắng rớt nước mắt, ông đột nhiên phát hiện, có con rể quá ưu tú hình như cũng là một loại gánh nặng!

Trên mặt Tô Vĩnh Thắng vẫn cười ha ha, nói "Chuyện tiền bạc thì ông cứ nói với con rể tôi là được tôi sẽ không tham dự đâu. Thế nhưng mà ông yên tâm, tôi nhất định sẽ nói chuyện của ông với Tần Lãng, để nó nhận đơn hàng của ông trước. Ông cũng biết rồi đấy, từ khi tác phẩm điêu khắc hạch đào của Tân Lãng lên chương trình « Thế Giới Sưu Tầm» thì có rất nhiều người tìm nó đặt hàng. Nhưng mà bây giờ Tân Lãng và Thi Hàm nhà tôi đang bận chuyện xử lý lễ đính hôn, lại thêm phải chăm sóc ba đứa nhỏ mới hơn ba tháng tuổi, hơn nữa còn chuyện học ở trường, đúng là rất bận. Trước đó bọn chúng cũng đã từ chối mất vài đơn hàng rồi.”


Tô Vĩnh Thẳng là thương nhân, làm việc vô cùng chu đáo, ông biết cách nâng giá trị của Tần Lãng.

Giống như cuộc điện thoại này. Trước tiên là ông đào hố, sau đó lại lấp hố mà không trực tiếp hỏi chuyện Lương Quảng Lai mua tác phẩm điêu khắc gỗ của Tân Lãng. Làm như vậy, thứ nhất là có thể nâng cao giá trị của Tần Lãng, Lương Quảng Lai cầu Tần Lãng nhận đơn hàng, Tân Lãng sẽ ở thế chủ động. Nếu ông vội vàng hỏi thăm chuyện Lương Quảng Lai muốn mua tác phẩm của Tân Lãng, vậy thì sẽ hạ thấp vị trí của mình, giảm giá trị của Tân Lãng. Như vậy sẽ biến thành Tân Lãng vội vàng muốn nhận đơn hàng, Lương Quảng Lai sẽ nằm quyền chủ động.

Trong lĩnh vực kinh doanh, người nắm quyền chủ động rất quan trọng,

Sau khi cúp điện thoại, Tô Vĩnh Thắng cười ha hả gọi điện thoại cho con gái, nói chuyện mà mình nắm được cho cô nghe. Nhưng ông không nhắc đến chuyện Lương Quảng Lai muốn đưa hết 20 triệu trong một lần. Ông chỉ dặn cô tìm luật sư chuyên nghiệp làm hợp. đồng và tìm kế toán chuyên nghiệp làm phương án tránh thuế tốt nhất cho Tân Lãng.

Tô Thi Hàm đề nén sự vui vẻ, cô khẽ gật gật đầu.

Sau khi cúp điện thoại, Tô Vĩnh Thẳng đi tới phòng khách. Ông nhìn Tô Kiến Định đang ngồi ở sofa xem TV và Phương Nhã Nhàn đang đè nén vui vẻ nhìn về phía ông.

Phương Nhã Nhàn rất muốn hỏi chuyện Tô Vĩnh Thẳng, nhưng bà ngại Tô Kiến Định vẫn còn ở đây nên cố gắng nhịn xuống.

Bà cụ Tô hỏi, Tô Vĩnh Thắng làm bộ không để ý nói: Ừm, là một đơn hàng 20 triệu."

"Đúng ạ! Là Lương Quảng Lai nhà họ Lương tìm Tần Lãng đặt làm một bức điêu khắc gỗ."

Vẻ mặt bà cụ Tô thể hiện sự yêu thích, trực tiếp khen ngợi: "Lợi hại nha! Một tác phẩm điêu khắc gỗ mà 20 triệu, vậy trình độ điêu khắc nhất định rất lợi hại! Bây giờ mấy tác phẩm điêu khắc gỗ ở phòng đấu giá động một cái là hơn 10 triệu, nhưng đó đều là tác. phẩm của người nổi tiếng trong nghề. Tân Lãng còn ít tuổi như vậy mà có thể nhận được đơn hàng lớn như thế, trình độ chắc chắn rất tốt”

Nói xong, bà cụ Tô lại nhìn Tô Kiến Định: "Ông à! Nghe nói Lương Quảng Lai ở bên ngoài làm ăn lớn kiếm được rất nhiều tiền, xem ra lần này là muốn tăng thể diện trong lễ mừng thọ của cha nó, tạo áp lực cho các anh chị em khác đây."

Tô Kiến Định cầm bật lửa trên bản trà, đốt điếu thuốc lá trong tay rồi hút một hơi thuốc, mới chậm rãi nói: "Mấy năm trước công ty bất động sản của Lương Quảng Lai làm ăn thua lỗ, lần nào về nhà ăn Tết cũng bị các anh em khác lên mặt dạy dỗ. Hai năm nay thì tốt hơn, năm trước còn kiếm về 100 triệu. Vì vậy lần này muốn lấy lại thể diện ở tiệc mừng thọ của ông Lương.”

Tô Kiến Định ngồi bên cạnh nghe mấy người Tô Vĩnh Thẳng nói chuyện, tuy ông cụ không mở miệng khen Tăn Lãng nhưng có thể nhìn ra được, ông cụ đã có chút động lòng rồi.

Bên phía Tần Lãng, sau khi hỏi thăm được chuyện về Lương Quảng Lai thì ông bà Tân rất vui mừng vì biết đơn hàng này là thật.

Lúc này, ông Tần cười ha hả vỗ vai Tân Lãng, nói:" Lãng Lãng! Hai ngày nay là lễ Vụ Lan. Tối nay, chúng ta đốt tiền giấy cho ông bà con, việc viết bao thư năm nay giao cho con. Bây giờ, con trưởng thành rồi còn đã làm cha, sự nghiệp cũng có thành tựu, có thể tự mình đảm đương một phía”


Nói xong, ông Tân đột nhiên cảm thấy đau, lúc này mới nhớ cổ tay mình bị thương. Khi ông dùng sức vỗ vai Tân Lãng như vậy, cổ tay ông có chút đau.

Tần Lãng cười nói: "Cha! Cha đừng kích động như vậy chứ. Được rồi, chờ chút chúng con đi làm bảo hiểm cho mấy đứa nhỏ xong, trở về con sẽ viết bao thư “ Tõi nay đốt tiền giấy cho ông bà, để hai người phù hộ cho cả nhà chúng ta hạnh phúc khỏe mạnh.”

Ông Tần cười ha hả, liên tục nói ba lần tốt. Sau đó ông lập tức đi gọi điện thoại cho luật sư và kế toán ông quen ở Thượng Hải

Tất cả mọi người đều thức làm cho ba đứa nhỏ. cũng không ngủ được, nhìn ông bà cha mẹ vui vẻ như vậy, ba bé cưng cũng rất hưng phấn, nằm trên đệm y y nha nha.

Tô Thi Hàm đến trêu chọc bọn chúng, sau đó bảo Tân Lãng xem lại sổ sách của cửa hàng.

Bởi vì nếu như nhận đơn hàng 20 triệu này thì phương thức nộp thuế của Tam Tân trai sẽ có chỗ thay đổi. Đến lúc đó, từ người nộp thuế quy mô nhỏ sẽ phải đến cơ quan thuế để làm thủ tục đóng thuế tổng hợp.

Bởi vì danh ngạch buôn bán đã vượt qua 5 triệu.

Đây là dựa theo khoản tiền nhận được để tính. toán, Lương Quảng Lai nói đến lúc đó sẽ đưa trước hai khoản 4 triệu, lại thêm 1 triệu tiền Tân Lãng bán hạch đào và một số sản phẩm trong cửa hàng. Tất cả doanh thu buôn bán cộng lại sẽ vượt qua 5 triệu.

Mặc dù thuế suất đối với người nộp thuế quy mô nhỏ thấp, nhưng nếu doanh thu buôn bán vượt qua 5 triệu mà không xin chuyển sang hình thức nộp thuế tổng hợp. Thì cơ quan thuế không chỉ thu thuế theo mức của người nộp thuế tổng hợp, mà còn có thể bị phạt bổ sung tiền thuế giá trị gia tăng.

Buối chiều cả nhà Tân Lãng đều bận rộn vì chuyện này, trước ba giờ mọi việc trên cơ bản đều đã giải quyết. Bây giờ chỉ cần chờ luật sư mà ông Tần nhờ, tiến hành lập một bản hợp đồng và nhờ kế toán đăng ký kê khai nộp thuế giúp Tam Tân Trai là được.

Ba đứa nhỏ chơi mệt, cuối cùng cũng đi ngủ.

Sau khi Tân Lãng ôm bọn nhỏ lên tầng thì nói với Tô Thi Hàm, để cô ở nhà nghỉ ngơi và để ý mấy bé cưng, còn hẳn và ông bà Tần đi làm bảo hiểm xã hội và bảo hiểm y tế cho các bé.

Bởi vì buổi chiều ngoài trời nắng gắt, Tần Lãng không muốn bốn mẹ con ra ngoài bị phơi nẵng.

Tô Thi Hàm cúi đầu nhỏ, sau đó nghĩ đến một chuyện: "Tân Lãng! Nếu tính như vậy mà nói, đến lúc đó anh có thể kiếm được 20 triệu. Hay là chúng ta lấy ra 4 triệu làm tiền sinh lễ.”

"Bốn triệu mà gấp năm lăn lên, vậy chính là 20 triệu tiền đồ cưới!!!"


Đọc truyện chữ Full