DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm
Chương 637: Có Hơi Nhức Não

Dạ Côn nghe xong không nói, sau một hồi lâu trầm giọng hỏi:
- Gia gia, có phải ngươi đã sớm biết sẽ có một ngày này, cho nên cố ý để nữ hoàng đạt được tình báo, bởi vì ngươi biết nữ hoàng muốn báo thù, cũng biết thủ đoạn của bọn họ, cho nên mới lưu lại một tay để phản kháng?




- Côn Côn, con nghĩ rất chu đáo, điểm này con mạnh hơn đệ đệ con nhiều, quả thật... ta hiểu rõ thủ đoạn của bọn họ, thế nhưng hiện tại bọn họ cũng lo lắng ta ngày càng lớn mạnh, nổi lên phản tâm, không thể khống chế.
- Cho nên muốn lợi dụng Cổ U tới kiềm chế?
Dạ Côn nghi ngờ hỏi.


- Trong triều đình Cổ U khẳng định cũng có người của bọn họ, sứ thần Cổ U chết, hẳn là bọn họ an bài, nhằm mục đích tiêu hao quốc lực Thái Kinh, quan trọng là nữ hoàng cũng tới, càng khiến bọn họ lo lắng nữ hoàng liên thủ với ta.


- Thế nhưng bọn họ chậm chạp không động thủ, chủ yếu là bởi vì cảm thấy còn có biến số, mà biến số kia lại chính là ngươi.
- Ta?


- Đúng vậy, nếu như ta đoán không lầm, bọn họ là đang kiêng kị ngươi, nhưng sớm không đến muộn không đến, Nguyên Tôn Kiếm Đế lại đến vào lúc này, y là người duy nhất có thể đoạt lại vị trí Thánh Nhân, phải biết Nguyên Tôn Kiếm Đế ở trong lòng người Thái Kinh, chính là Thiên, thậm chí nếu như ta không thoái vị, vậy ta chính là tội đồ.


- Thế nhưng Nguyên Tôn Kiếm Đế cũng không có bại lộ hoàn toàn, chứng minh bọn họ chỉ muốn nói cho ta biết, vị trí này, bọn họ có thể tùy thời thu về.
Nói xong câu đó, trong thư phòng cũng an tĩnh lại.
- Trưởng Tôn Ngự biết thân phận của ngài, cho nên muốn nhanh chóng diệt trừ như thế?


- Xem ra là biết, Thương Minh hẳn cũng biết một chút, trong lòng bọn họ, rất có mâu thuẫn với ta.
- Vậy bọn họ làm sao lại biết thân phận của ngài? Không thể nào?
Dạ Côn nghi hoặc hỏi.
- Chuyện này con phải hỏi nữ hoàng, nói không chừng nữ hoàng sẽ nói cho con biết.


Đầu óc Dạ Côn rất loạn, nữ hoàng đến cùng là đang giúp gia gia, hay là đang hại gia gia?
- Tâm tư nữ hoàng cũng rất khó đoán, nàng bồi dưỡng Dạ Dương, có lẽ là muốn tiếp quyền từ chỗ ta, nhưng Dạ Dương không phải loại người chịu khuất phục dưới chân người khác, nữ hoàng hẳn cũng biết.


Nói đến nữ hoàng, Dạ Côn đột nhiên nhớ tới một chuyện.
- Gia gia, ngươi đừng nói với ta... an bài ta đi Thánh Điện đăng ký, kỳ thật mục đích là muốn ta gặp mặt nữ hoàng...
Dạ Tư Không trực tiếp vươn ngón tay cái, cười nói:


- Kỳ thật an bài con đi đăng ký, quả thật có ý nghĩ như vậy, dù sao lúc ấy mẫu thân con trở lại Kiếm Sơn, nếu như con biết chuyện của mẫu thân con, nhất định cũng sẽ đến Kiếm Sơn, thế nhưng con căn bản không biết Kiếm Sơn ở nơi nào.


- Tuy nhiên từ nơi này đi đến Thiên Trạch, con sẽ phải đi qua Linh Đô, con khẳng định sẽ vào Linh Đô hỏi thăm.
Dạ Côn tiếp lấy Dạ Tư Không, tiếp tục nói:


- Cho nên kỳ thật nữ hoàng đã sớm biết ta sẽ đến, mới sẽ một mực không đáp ứng, để người Thánh Thiên gia tìm đến, lúc ấy đánh với ta cũng chỉ là làm dáng một chút, tìm cớ để đến Thái Kinh? Kỳ thật ngài cùng nữ hoàng sớm đã có liên hệ, thậm chí có một vài chuyện nữ hoàng là đang trải đường cho ngài...


Ánh mắt Dạ Tư Không lộ ra vẻ hài lòng, rót một chén Ngưng Thần trà cười nói:


- Nói thật, ta muốn truyền hoàng vị cho con, nhị bá con không thích hợp... không sớm thì muộn cũng sẽ đưa Thái Kinh ra ngoài, cha con quá lười... nếu như không có mẫu thân con nhìn, không biết bây giờ đang làm gì, mà Dạ Tư Niên chẳng qua là một đứa con ngoan, hết thảy đều nghe theo Dịch Y Vân, đệ đệ con có thiên phú làm tướng quân, không phải Hoàng.


- Cho nên trong số những người Dạ gia, cũng chỉ có Dạ Côn con có thể khiến cho ta hài lòng, nhưng gia gia cũng biết, con không có hứng thú đối với hoàng vị, nếu như không phải là vì Thái Kinh, có lẽ con sẽ không làm những chuyện này.


Dạ Côn nghe xong rất là kinh ngạc, xem ra gia gia rất hiểu mình, mình quả thật không có hứng thú đối với hoàng vị.
Bất quá Dạ Côn cũng rất bội phục gia gia, chuyện này thế mà mưu tính nhiều năm như vậy, thật quá kinh khủng.
Loại tâm cơ này, đúng là khiến người xấu hổ không bằng.


- Gia gia, đến cùng ngài có quan hệ như thế nào với Ba Đài?
Dạ Côn khá tò mò quan hệ giữa gia gia cùng Ba Đài.
Dù sao từ bề ngoài đến xem, Ba Đài có quan hệ với Thánh Nhân, thế nhưng Dạ Côn cảm thấy thân phận Ba Đài càng không đơn giản.
- Con thật muốn biết thân phận của Ba Đài?


Dạ Tư Không thấp giọng hỏi, bộ dáng vô cùng nghiêm túc.
Dạ Côn nhẹ gật đầu, Ba Đài vẫn luôn là một điều bí ẩn.
- Thân phận của Ba Đài có liên quan đến thân thế của con.
Theo Dạ Tư Không nói như thế, triệt để khiến Dạ Côn kinh ngạc...


- Kỳ thật con cũng không cần kinh ngạc, dù sao năm đó Đông Môn Mộng đột nhiên mang theo con trở lại Thái Kinh, ta cũng rất tò mò, cho nên cũng phái người đi điều tra, kết quả khiến ta rất kinh ngạc.


Dạ Côn ngẫm lại cũng đúng, năm đó mình ở chỗ nào Dạ Côn đã không nhớ rõ, thế nhưng mẫu thân đột nhiên ôm mình trở về, khẳng định sẽ khiến người hoài nghi.


Thế nhưng nói có quan hệ đến thân thế của mình, chuyện này khiến Dạ Côn nghĩ đến tên thân đệ đệ kia, từ trong bụng mẹ đã bắt đầu chơi mình...
Nhưng nếu như không phải y, mình cũng sẽ không gặp được mẫu thân, xem ra vẫn phải cảm ơn y rồi?


Thế nhưng nghe gia gia nói như thế, thân thế của mình tựa hồ rất ngưu bức a?
Bất quá cũng không quan trong, hiện tại mình cũng rất ngưu bức, căn bản không cần người đến lôi kéo quan hệ.
Nhìn hai người cha vợ của mình đi, một câu liền có thể khiến Huyền Nguyệt đại lục chấn động.


Có ai dám so tài với cha vợ Côn ca một chút?
Nhưng Dạ Côn vẫn rất là hiếu kỳ:
- Ta có thân thế gì? Ba Đài là đến xem ta sao?
- Trước tiên nói Ba Đài đi, y mặt ngoài nhậm chức ở Thái Kinh, nhưng thật ra là gián điệp của Thánh Nhân, tuy nhân chân chính hiệu lực lại chính là Thần tộc.
- Thần tộc?


- Đúng vậy, Thần tộc cũng cần tai mắt, Ba Đài chính là người Thần tộc chọn trúng, có lẽ chuyện này không có ai biết được.
- Vậy gia gia ngươi làm sao biết được?
Dạ Côn rất hoang mang a.
- Ba Đài nhập Sĩ (nhậm chức quan) là ta an bài.


- Cho nên gia gia ngươi cũng là một người khác do Thần tộc an bài? Gián điệp hai mang.
Dạ Côn đột nhiên suy đoán, dù sao thân phận Ba Đài thần bí như vậy, không thể bởi vì nhập Sĩ liền nói cho gia gia nghe.
- Ai... người đã già, có đôi khi nói chuyện, liền không cẩn thận nói lỡ miệng.


Dạ Tư Không cười khẽ một tiếng.
- Gia gia, Thần tộc là chỗ dựa của ngài, vì sao ngài còn sợ những người kia?
Dạ Tư Không nhấp một miếng Ngưng Thần trà, từ tốn nói:
- Thần tộc có Ma tộc kiềm chế, không thể phân tâm tới đối phó những người kia, được không đủ bù mất.


- Không phải Ma tộc bị phong ấn sao?
- Còn nhớ lần trước Ma tộc tiến công Thái Kinh không?
- Nhớ.
- Ba Đài nói, lần kia là Thánh Thiên gia làm ra, Thánh Thiên gia hẳn có liên quan với Ma tộc.


Dạ Côn nghe xong cũng rất bất ngờ, cảm giác những chuyện này chỉ là phần nổi của tảng băng, phần chìm bên dưới hẳn còn nhiều hơn.
- Vậy những người sau lưng gia gia ngài, tại sao phải làm những chuyện này?


- Đây cũng là chuyện ta muốn biết, bọn họ tựa hồ muốn khống chế toàn bộ Huyền Nguyệt đại lục, chuyện này đã phạm vào quy củ của Thánh Điện, năm thanh Hình Kiếm phá hủy một cái Thánh Điện, một công đôi việc.


Đọc truyện chữ Full