DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm
Chương 311: Dạ Côn Phải Chết

Làm phụ thân, nếu như việc này xuất hiện ở trên người mình, nhất định phải bắt tên nam nhân kia giết một ngàn lần!




Diệp Diễm cùng Diệp Thần một mặt kinh ngạc, nói tỷ tỷ muội muội các nàng có nơi quy tụ, tất nhiên là sẽ chúc phúc, thế nhưng loại phương thức quy tụ này, hoàn toàn không cách nào lý giải.
Trọng điểm là...
Đối tượng là một tên đầu trọc!
Còn mới chỉ mười sáu tuổi!


Càng không thể nào hiểu được, các nàng đã lớn như vậy rồi, làm sao lại cảm thấy hứng thú đối với một tên thiếu niên.
Hơn nữa còn vì thiếu niên này lừa gạt lão tôn thượng, không biết lão tôn thượng thống hận nhất chính là lừa gạt sao...
Đây là bị hai nữ nhi của mình lừa.


Còn có Liệt Cốt, thân là người trong Thất Tông Tội, thuộc hạ trực tiếp dưới quyền lão tôn thượng, thế mà lại dám...
Bọn họ điên rồi sao... chỉ vì một tên thiếu niên đầu trọc mười sáu tuổi?
Diệp Diễm trực tiếp chắp tay nói ra:


- Phụ thân, việc này có rất nhiều điểm đáng ngờ, mong rằng phụ thân phê chuẩn cho con đến đó điều tra được, sau đó lại tính kế, tỷ tỷ và muội muội tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như thế.
- Đúng vậy phụ thân, xin phụ thân minh xét.
Diệp Thần một bên phụ họa.


Diệp Hoa lộ ra ánh mắt lạnh lẽo:
- Thế nào, hai người các con cũng muốn đối nghịch với bản tôn ư?!
Diệp Diễm cùng Diệp Thần lập tức quỳ xuống đất trầm giọng nói ra:
- Nhi tử không dám!
Làm nhi tử, hai người biết tính tình của phụ thân, nhưng lần này, phụ thân là giận thật.


Trước kia đều là do kẻ địch khiêu khích, thế nhưng hôm nay lại khác, chuyện này khiến cho mọi người nhớ đến Diệp Tuyệt Thiên.
Năm đó chuyện của Y Y, trong lòng đám thuộc hạ ở đây vẫn không quên.


Mà cuối cùng tôn thượng cũng thừa nhận chuyện này là sai lầm của mình, đây là một lần duy nhất, tôn thượng tự trách thừa nhận.
Kỳ thật chuyện năm đó, toàn bộ đám thuộc hạ đều cảm thấy không nên làm như vậy, quá tàn nhẫn.
Nhưng chuyện lần này không giống với chuyện của Diệp Tuyệt Thiên.


Bởi vì tất cả mọi người cảm thấy, ba người Đông Hoàng Ly, Diệp Lưu, Liệt Cốt sai.
Đây là khác biệt về bản chất.


- Bản tôn bảo Liệt Cốt đi thảo phạt thăm dò, y lại cùng kẻ địch trộn lẫn một chỗ! Đông Hoàng Ly mượn tiếng điều tra, cùng Dạ Côn ở cùng nhau, lừa gạt bản tôn! Diệp Lưu cũng gia nhập hàng ngũ, chư vị, chuyện này nên giải quyết thế nào?


Trong lòng mọi người chìm xuống, chuyện này xử lý không tốt, Đông Hoàng Ly, Diệp Lưu, Liệt Cốt ba người đều sẽ bị thua thiệt.
Chết thì hơi cường điệu quá, thế nhưng nhốt vào trong thiên lao, trăm năm... ngàn năm... lão tôn thượng tuyệt đối có thể làm ra được.


Năm đó thân đệ đệ đều bị giam qua, liền em dâu đều bị giam qua.
Ngụy Thường tiến lên trước một bước, trầm giọng nói ra:
- Tôn thượng, ba người họ xác thực phạm sai lầm, nên trách phạt, nhưng tỉ mỉ nghĩ lại, sâu trong đó, có phải là đang khiêu khích chúng ta hay không?


Ngụy Thường rõ ràng là đang cứu ba người, đứng ở góc độ Ngụy Thường, không có khả năng đi giúp một ngoại nhân nói chuyện.
Tuyệt Thiên hiểu rõ ý của Ngụy Thường, một bên cung kính nói ra:


- Lão tôn thượng, hiện tại chúng ta đang ở trạng thái chinh chiến, phải phòng mưu kế của kẻ địch, nếu như lão tôn thượng cùng tiểu tôn thượng xảy ra mâu thuẫn, sẽ chỉ khiến kẻ địch vui vẻ.
Diệp Thần quỳ trên mặt đất cung kính nói ra:


- Phụ thân, vị thiếu niên tên là Dạ Côn này dụng ý khó dò, muốn hại nhà chúng ta! Mong phụ thân minh xét!
- Mong lão tôn thượng minh xét!
Đám thuộc hạ cùng hô lên, cầu tình cho ba người.


Có thể giảm bớt bao nhiêu hay bấy nhiêu, nhưng mọi người cũng muốn gặp gỡ tên thiếu niên gọi Dạ Côn này, xem thử xem hắn đến cùng là loại người gì
Thế mà có thể khiến hai nữ nhi và thuộc hạ đắc lực của lão tôn thượng làm ra chuyện như vậy.


Diệp Hoa hít một hơi thật sâu, qua thật lâu trầm giọng nói ra:
- Ngụy Thường, ngươi cảm thấy nên xử lý thế nào?
Ngụy Thường thở dài một hơi, lão tôn thượng nói thế đã có ý hơi nhả ra, xem ra sẽ không xử phạt quá nặng.


- Thuộc hạ cảm thấy, chuyện này bởi vì Dạ Côn mà ra, chúng ta nên ra tay từ chỗ hắn.
Diệp Hoa yên lặng nhẹ gật đầu:
- Ngươi nói đúng, bản tôn muốn tên Dạ Côn này chết!
Tuyệt Thiên lập tức nói ra:
- Lão tôn thượng, không thể!
- Vì sao không thể?!
Diệp Hoa phẫn nộ quát.


- Lão tôn thượng không ngại ngẫm lại, chúng ta giết Dạ Côn đơn giản, thế nhưng tiểu tôn thượng nhất định sẽ ghi hận lão tôn thượng. Lão tôn thượng nghĩ lại!
Tuyệt Thiên quỳ lạy Diệp Hoa.
Diệp Tuyệt Thiên trầm giọng nói ra:
- Ca, bi kịch như thế, không nên phát sinh ở trên người Ly Nhi và Lưu Nhi.


Trong lòng mọi người trĩu nặng, năm đó chuyện của Diệp Tuyệt Thiên cùng Y Y, nếu như lão tôn thượng nhả ra, sao có bi kịch sau này được.
Nghe Diệp Tuyệt Thiên nói, đều đã nhiều năm như vậy, vẫn không có quên chuyện này.


Diệp Hoa dĩ nhiên có thể nghe hiểu, nhưng càng như vậy, sát tâm đối với Dạ Côn lại càng nặng.
- Thuộc hạ cũng có ý nghĩ.
Ngụy Thường cung kính nói ra.
- Nói!


- Loại thứ nhất, dưới tình huống tiểu tôn thượng không biết, xử lý Dạ Côn, nhưng tiểu tôn thượng nhất định sẽ hoài nghi lão tôn thượng, chuyện này sẽ khiến lão tôn thượng cùng tiểu tôn thượng bất hòa, mà loại thứ hai, chính là dùng kế mưu khiến tiểu tôn thượng chán ghét tên gọi là Dạ Côn này, chủ động rời khỏi Dạ Côn, đây là phương pháp ổn thỏa nhất.


Ngụy Thường vừa nói xong, mọi người cũng cảm thấy có khả năng, đây cũng là kế sách hoàn mỹ.
Diệp Tuyệt Thiên trầm giọng nói ra:
- Nếu như chuyện này bị A Ly biết được? Tất cả những thứ này đều là do chúng ta an bài, vậy phải làm thế nào?


Nghe Diệp Tuyệt Thiên nói, mọi người lần nữa trầm mặc, đúng vậy... đây quả thật là một quả bom hẹn giờ.
Giấy không gói được lửa, một ngày nào đó sau khi A Ly biết chân tướng, sẽ có phản ứng như thế nào.
Diệp Hoa đột nhiên cười một tiếng.
Đám thuộc hạ hoảng hốt không thôi.


- Hôm nay bản tôn thế mà bị một tên thiếu niên mười sáu tuổi khiến cho không biết phải làm sao! Đúng là chuyện cười lớn!
Đám thuộc hạ không nói, lúc này nếu ai dám nói chuyện, vậy chính là tìm mắng.
- Nguyệt Hoa, ta muốn trong thời gian ngắn nhất, biết tất cả nội tình của tên Dạ Côn này!


- Vâng, lão tôn thượng!
- Tuyệt Thiên, chuyện vị diện kia giao do Ngụy Thường tiếp nhận, từ giờ trở đi, nhiệm vụ khiến bọn nó tách ra giao cho ngươi! Nhớ lấy, phải ẩn giấu tốt thân phận của mình, không được để cho A Ly biết chuyện này là do bản tôn làm! Tất cả mọi thứ tài nguyên tùy ngươi điều phối!


- Vâng, lão tôn thượng.
- Diệp Tử Tử.
- Lão tôn thượng.
Một tiểu nữ hài buộc hai cái đuôi ngựa cung kính đáp.
- Chuẩn bị chuyện giết chết Dạ Côn, chờ chỉ lệnh của ta.
- Vâng.
Trong lúc Diệp Hoa đang phân phát nhiệm vụ, trên đỉnh đầu mọi người lập tức truyền đến một cỗ khí tức kinh khủng.


Chỉ thấy bầu trời phía trên hoàng cung bỗng nhiên xuất hiện một cái vẫn thạch khổng lồ, mang theo liệt hỏa hừng hực đáp xuống.
Vị trí trùng hợp ngay giữa đại điện.
Thiên hàng chính nghĩa tới, hơn nữa còn muốn cùng một chỗ đập chết.
Thế nhưng!


Nguyên bản thiên thạch mang theo khí thế sục sôi đột nhiên bất động trên không trung.
Chỉ thấy bề ngoài sinh ra vết rách, từng đạo vết rách quấn quanh ở mặt ngoài thiên thạch.
Bịch một tiếng.
Thiên thạch khổng lồ chia năm xẻ bảy, đá vụn thế mà biến thành bột phấn hạ xuống.
Trong hoàng cung.


Diệp Hoa chậm rãi buông tay phải xuống:
- Đây chính là thư khiêu chiến của Dạ Côn.


Đọc truyện chữ Full