DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Dương
Chương 2876

Đối mặt với vũ khí y học lớn mạnh như vậy, đối phương có mười nghìn cách khiến cho người ta sống không bằng chết! “Thật ra thì… nhiệm vụ lân này của chúng tôi, không phải chỉ vì bổ sưng người mới cho.

Hồng Nhan Cốc, bổ sưng máu tươi mới, chủ yếu là…

là…

“Là gì?

Lâm Dương thấp giọng nói.

Chị Diệp Anh nhằm mắt lại, cắn răng nói: “Chủ yếu là chuyển nguyên liệu cho cốc chủ!

“Nguyên liệu?”

Người xung quanh sửng sốt.

“Đúng vậy!”

“Nguyên liệu gì?”

“Nguyên liệu… luyện công… “ Chị Diệp Anh thấp giọng nói. Lâm Dương sững sờ, đột nhiên, sắc mặt của anh thay đổi, đường như nghĩ tới điều gì, ánh mắt nhìn sang những cái túi chứa xác, ngạc nhiên nói: “Cốc chủ của các cô… dùng người sống để luyện công?”

Chị Diệp Anh nhắm mắt, khốn khổ gât đầu một cái.

“Súc sinh!”

Lâm Dương gầm lên, một nắm đấm đập lên cánh cửa thép rất dày ở bên cạnh.

Âm! Cánh cửa thép lập tức nổ tưng.

“ÁI”

Rất nhiều người ỏ hiện trường cũng giật mình.

Nhất là những người của Hồng Nhan Cốc, ai ai cũng run rẩy, vội vàng trốn đi. Mấy người Anh Báo thì bị dọa tè ra quần. Đôi mắt của Lâm Dương đỏ tươi, vô cùng tức giận.

Đây đều là những cô gái trẻ, đều là sinh mạng tươi trẻ đó! Với lại chị Diệp Anh nói, không chỉ có một nơi thế này, cốc chủ của Hồng Nhan Cốc tiến hành sưu tập tài liệu trên cả nước!

Nói cách khác, có vô số người bị hãm hại!

Nhất định phải ngăn cản tất cả!

“Cô có biết khắp cả nước có bao nhiêu cứ điểm của Hồng Nhan Cốc các cô không? Bây giờ có những chỗ nào đang làm trò bẩn thỉu giống như cô?” Lâm Dương cắn răng lạnh lùng chất vấn.

“Tôi biết một vài chỗ, tôi cũng không biết rõ có cụ thể bao nhiêu, anh có thể đi hỏi người của những cứ điểm đó. Chị Diệp Anh nghẹn ngào nói.

“Nghe đây, nếu cô ngoan ngoãn phối hợp với tôi, tôi có thể bảo đảm cô vẫn có thể sống, nếu như cô dám giở trò lừa bịp gì với tôi! Vậy thì đừng nói cốc chủ của Hồng Nhan Gốc, cả thế giới này cũng không có ai bảo vệ được cô!”

Lâm Dương hung ác nói.

Chị Diệp Anh ra sức gật đầu.

Lâm Dương lập tức lấy điện thoại ra, bấm một dãy số.

“Ui! Từ lúc nào mà bác sĩ Lâm của chúng ta có thời gian rảnh rỗi gọi điện thoại cho ông già này thế? Thật sự là mặt trời mọc hướng Tây mà!” Đầu điện thoại bên kia truyền tới một giọng nói già nua ung dung nhưng có hơi vui vẻ.

Đây chính là giọng nói của Trịnh Nam Thiên.

“Tổng tư lệnh Trịnh, tôi phải báo cáo với ông một chuyện, tôi mong dù thế nào chăng nữa, xin ông dùng tất cả lực lượng đi xử lý những chuyện này! Nhất định không thể thờ ø, giành giật từng giây từng phút, không thể chậm trễ một phút nào!” Lâm Dương vô cùng nghiêm túc nói.

Trịnh Nam Thiên nghe xong, lập tức nghiêm túc.

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Đọc truyện chữ Full