DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ông Xã Tổng Tài Muốn Tái Hôn
Chương 690

CHƯƠNG 690: EM CHỈ CẦN PHỤ TRÁCH VỚI TÔI

Doãn Minh Tước có chút tổn thương đứng ở trước mặt của cô mà hỏi, Đào Y Y khẽ giật mình, nhanh chóng lắc đầu nói: “Tôi không có ý đó đâu, chỉ là dù sao thì công ty cũng quan trọng hơn so với tôi, huống hồ gì tôi cũng không sao mà.”

“Y Y, thật ra bất cứ chuyện gì đi nữa cũng không quan trọng bằng em. Nhưng mà em cũng đã nói như vậy rồi, thế thì bắt đầu từ ngày mai tôi sẽ đến công ty, em ở nhà chăm sóc tốt cho mình, nếu như không tiện thì tôi sẽ mời người đến để chăm sóc cho em.”

Doãn Minh Tước không yên lòng mà nói, Đào Y Y lắc đầu, chắc chắn đảm bảo với Doãn Minh Tước là mình có thể chăm sóc tốt cho bản thân, Doãn Minh Tước chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý.

Trong khoảng thời gian ở chung với nhau làm cho Doãn Minh Tước càng không muốn rời xa nhau, anh và Đào Y Y chưa từng nói chuyện ôn hòa như thế này bao giờ, anh cũng chưa từng chính miệng nói với Đào Y Y rằng ở trong lòng của mình, Đào Y Y là tất cả.

Mà bây giờ Doãn Minh Tước thừa dịp lúc Đào Y Y đang mất trí nhớ, anh nói hết tất cả những chuyện lúc trước mình không dám nói, nhưng mà lại càng hi vọng rằng cô không cần phải khôi phục trí nhớ, nếu như vậy thì có lẽ cô không phải là của anh nữa.

Ngày hôm sau, Doãn Minh Tước làm đồ ăn sáng cho Đào Y Y rồi thì mới đi đến công ty. Lúc Đào Y Y tỉnh dậy thì nhìn thấy tin nhắn trên điện thoại di động của mình, số tiền còn lại của cô cũng không nhiều lắm.

Do dự cả nửa ngày, Đào Y Y vẫn chuồn êm ra khỏi biệt thự.

Trong phòng làm việc tổng giám đốc, Doãn Minh Tước đang bận rộn, hình bóng của Đào Y Y thỉnh thoảng lại lướt qua. Đào Y Y như thế này là anh đã từng mong ước thiết tha nhưng mà lại không có được, bây giờ đột nhiên trở nên ấm áp, cảm giác này có chút không chân thực.

Trợ lý đẩy cửa phòng làm việc ra bước vào, đứng ở trước bàn làm việc của Doãn Minh Tước, hơi nhăn mày mà nói: “Tổng giám đốc Doãn, lúc nãy có một công ty con gửi hồ sơ xin việc đến, có một phần là của cô Đào, anh nhìn cái này xem…”

“Y Y à?” Doãn Minh Tước lập tức nhíu mày hỏi.

Trợ lý nơm nớp lo sợ gật đầu, nếu như không phải lần nào cũng là do anh ta kiểm tra trình độ của những người đến phỏng vấn, căn bản sẽ không phát hiện ra Đào Y Y cũng có tên trong danh sách những người phỏng vấn đợt này.

“Đào Y Y đã nhận được thư mời phỏng vấn, thời gian là ngày mai.” Trợ lý nhìn Doãn Minh Tước một chút, e ngại cúi đầu nói.

“Công ty con nào vậy?” Doãn Minh Tước hờ hững hỏi, trợ lý giao danh sách công ty phỏng vấn cho Doãn Minh Tước.

Doãn Minh Tước nhìn thoáng qua rồi ra hiệu cho trợ lý đi ra ngoài, trợ lý giống như là nhận được lệnh đặc xá, không hề nán lại một chút nào liền lập tức chạy ra ngoài, sợ Doãn Minh Tước sẽ đổi ý.

Buổi tối, Doãn Minh Tước về đến nhà, Đào Y Y cũng không nhắc đến chuyện hôm nay mình đi tìm công việc. Trong lòng của Doãn Minh Tước có chút không vui, muốn tìm công việc thì tại sao lại không nói với anh? Chẳng lẽ anh đường đường là một tổng giám đốc của tập đoàn, còn không thể có quyết định thuê ai à?

Nhưng mà Đào Y Y lại nhìn về phía anh rồi cười một cách tự nhiên, chút không vui vẻ ở trong lòng của Doãn Minh Tước liền bị nụ cười của Đào Y Y xóa bỏ sạch sẽ.

Ngày hôm sau, đợi đến lúc Doãn Minh Tước đi ra ngoài, Đào Y Y mới ăn mặc đàng hoàng rồi vội vàng đi ra ngoài, nhìn thoáng qua thời gian trên điện thoại di động, buổi phỏng vấn của mình đã sắp đến giờ rồi, hình như là ngày hôm nay Doãn Minh Tước ở nhà mất rất nhiều thời gian.

Không suy nghĩ gì nhiều, Đào Y Y liền vội vàng đi ra ngoài đón xe đến công ty phỏng vấn, may mà không phải là rất xa, cô kịp thời chạy tới đó, chỉ là Đào Y Y chạy bước nhỏ đi vào công ty, mệt mỏi thở hồng hộc.

Doãn Minh Tước ngồi ở trên xe, trợ lý dừng xe ở ngoài cổng của một công ty. Doãn Minh Tước ngồi ở chỗ ngồi phía sau, đưa tay nhìn thoáng qua đồng hồ: “Đưa hai phần tài liệu đến đây, trong vòng nửa tiếng đồng hồ nữa tôi muốn nhìn thấy hai phần tài liệu đó.”

“Hiểu rồi ạ!” Trợ lý nhanh chóng trả lời, lúc này Doãn Minh Tước mới bước xuống xe đi vào trong đại sảnh của công ty. Mặc dù đây là lần đầu tiên bảo vệ nhìn thấy Doãn Minh Tước đến đây, nhưng mà vẫn rất cung kính xoay người cúi đầu.

Doãn Minh Tước đi thang máy lên phòng làm việc ở lầu chín, ông chủ của công ty không ngờ đến Doãn Minh Tước lại tự mình tới công ty, trước đó cũng không nhận được bất cứ thông báo nào. Trong lúc nhất thời vừa bất ngờ lại khiếp sợ, hoảng sợ tiếp đón, Doãn Minh Tước lại chỉ nói là mình muốn xem buổi phỏng vấn của công ty.

Ông chủ vội vàng đồng ý, mở ra màn hình camera của bộ phận nhân sự, Doãn Minh Tước giữ im lặng ngồi trước bàn làm việc theo dõi những người ở bên trong màn hình.

Không ngờ đến Đào Y Y là được xếp cuối cùng, anh lập tức đứng dậy đi đến bộ phận nhân sự, ông chủ cũng đi theo sau lưng của Doãn Minh Tước, sợ mình sơ ý một chút thì liền đắc tội với Doãn Minh Tước.

Trợ lý đã lấy tài liệu, Doãn Minh Tước gửi tin nhắn cho anh ta ta, kêu anh ta đứng chờ ở dưới lầu, bất cứ lúc nào cũng có thể mang tài liệu lên.

Ở bộ phận nhân sự, Đào Y Y vừa mới thông qua phỏng vấn, chuẩn bị nói cho Doãn Minh Tước nghe, nhưng khi vừa mới bước ra khỏi phòng phỏng vấn liền đụng phải gương mặt u ám của Doãn Minh Tước.

“Doãn Minh Tước, sao anh cũng ở đây vậy?” Đào Y Y sửng sốt một lúc lâu rồi mới hỏi.

Doãn Minh Tước nhìn lá thư mời ở trong tay của cô, ánh mắt càng ảm đạm thêm mấy phần, đưa tay dồn cô trên tường, xích lại gần một chút rồi hỏi: “Có thể cho tôi một lý do hợp lý được không? Gửi hồ sơ xin việc đến tất cả các công ty con của công ty tôi.”

Đào Y Y ngạc nhiên, làm sao cô biết nhiều công ty như vậy đều là công ty con dưới công ty tổng của Doãn Minh Tước, cái này căn bản chính là chuyện mèo mù đụng phải chuột chết! Sao còn có thể trùng hợp như vậy được chứ, cô phải giải thích như thế nào cho rõ ràng đây?

“Tôi… tôi đây còn không phải là sợ yêu cầu của công ty anh quá nghiêm khắc hả, tôi sợ không qua được phỏng vấn, cho nên không dám gửi chứ bộ.” Đào Y Y vốn dĩ muốn nói tin vui là mình đã qua cuộc phỏng vấn cho Doãn Minh Tước biết, giờ phút này lại đổi thành giải thích với anh.

Những người ở xung quanh nhìn sự mập mờ giữa Doãn Minh Tước và Đào Y Y, trong lúc nhất thời ánh mắt hâm mộ từ bốn phương tám hướng hội tụ lên trên người của Đào Y Y. Thấy cô rất không được tự nhiên, nhưng mà Doãn Minh Tước vẫn không có ý muốn thả cho cô đi.

“Tổng giám đốc Doãn, tôi không biết lại là bà Cố, chúng tôi quả thật không biết, mong tổng giám đốc Doãn đừng tính toán với chúng tôi, đảm bảo sẽ không có lần sau đâu.” Ông chủ của công ty kịp phản ứng lại, giờ phút này ở trên đầu của ông ta đều là mồ hôi lạnh tuôn ra, mà sau lưng của ông ta cũng lạnh toát.

“Doãn Minh Tước, không liên quan gì tới bọn họ đâu, hồ sơ xin việc là do tự tôi gửi đó, anh đừng trách bọn họ nha, tôi cũng chỉ muốn tìm một công việc có thể nuôi sống mình thôi.” Đào Y Y giống như là một đứa bé làm sai chuyện, cúi đầu xuống giải thích.

Nhìn biểu cảm mất mát của Đào Y Y, Doãn Minh Tước lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn qua cho trợ lý, anh ta liền lập tức mang tài liệu tới.

Ông chủ công ty đứng ở một bên đang không ngừng lau mồ hôi lạnh ở trên trán, không dám ngẩng đầu lên nhìn hai người bọn họ chút nào.

Đào Y Y cầm ở trong tay giấy mời của người phỏng vấn mới đưa cho cô, khẽ cắn môi. Doãn Minh Tước không chịu trả lời cô, là bởi vì anh hay là đang giận lây qua người khác? Chỉ là cô vẫn còn chưa xác định được rốt cuộc Doãn Minh Tước đang tức giận cô hay là ông chủ của công ty này, cũng không dám mở miệng nói thêm cái gì nữa.

“Tổng giám đốc Doãn, đây là đồ mà anh cần.” Trợ lý đưa hai phần tài liệu qua cho Doãn Minh Tước, ông chủ nghe vậy, toàn thân run rẩy dữ dội.

“Kêu ông ta ký tên đi.” Doãn Minh Tước trầm giọng nói, trợ lý lập tức đưa một phần tài liệu ở trong tay cho ông chủ. Nhìn thấy nội dung trên tài liệu, sắc mặt của ông chủ cũng theo đó mà tái nhợt.

“Tổng giám đốc Doãn, xin anh giơ cao đánh khẽ, chúng tôi thật sự không biết cô gái này chính là bà Doãn, cầu xin anh đó.” Lúc này ông chủ đã khóc không ra nước mắt, liên tục cầu xin Doãn Minh Tước.

Nếu như biết Đào Y Y có thân phận này, có đánh chết ông ta cũng không dám để Đào Y Y đến phỏng vấn, không ngờ rằng lại rước phiền toái lớn như thế cho công ty.

“Doãn Minh Tước, tôi đã nói gửi đơn xin việc là chuyện của tôi, không có liên quan gì tới bọn họ đâu. Nếu như anh thật sự muốn tức giận thì cứ trút giận vào tôi là được rồi, hơn nữa tôi cũng không phải là bà Doãn gì cả.” Đào Y Y ngước mắt lên nhìn Doãn Minh Tước, nghiêm mặt nói, cả gương mặt đều là sự cứng rắn.

Trên mặt của Đào Y Y cũng nhiều hơn mấy phần lạnh lùng, trái tim có Doãn Minh Tước đột nhiên run lên, anh sợ nhất chính là Đào Y Y lạnh lùng với anh.

“Tài liệu hết hiệu lực, như thế này có được chưa?” Doãn Minh Tước nhìn Đào Y Y rồi hỏi.

“Có nghiêm túc không? Lời này nói ra rồi thì không đổi được đâu, nếu không thì tôi sẽ không nói chuyện với anh một câu nào.” Đào Y Y nói, có cảnh tượng này, hôm nay công việc của mình cũng coi như ngâm nước luôn rồi.

Doãn Minh Tước dẫn theo Đào Y Y đi khỏi, ông chủ thì lại không ngừng nói lời cảm ơn với Đào Y Y, thiếu chút nữa là quỳ xuống cảm động rơi nước mắt với Đào Y Y.

Doãn Minh Tước lái xe đưa Đào Y Y về nhà, Đào Y Y ngồi ở ghế cạnh tài xế, cúi đầu nhìn thư mời ở trong tay, tràn đầy mất mát.

Thấy cảm xúc của cô không tốt lắm, Doãn Minh Tước thở dài bất lực một tiếng, giải thích nói: “Tôi cũng không phải là muốn ngăn cản em, chỉ là sức khỏe của em vẫn còn chưa hồi phục tốt, trong khoảng thời gian này trạng thái tinh thần của em lúc tốt lúc xấu, sao có thể chịu đựng được áp lực và bận rộn trong công việc.”

Đào Y Y cúi đầu, ngẫm lại thì trong khoảng thời gian này trạng thái tinh thần của cô hoàn toàn không phải là rất tốt, xem ra là mình đã hiểu lầm Doãn Minh Tước rồi, trong lòng của cô cũng đã bình thường trở lại rất nhiều.

“Sức khỏe của tôi hồi phục rồi thì có thể đi làm việc à?” Đào Y Y mang theo mong đợi mà hỏi.

“Chỉ cần em đồng ý, công ty của tôi có một đống lớn không việc cho em chọn, dựa vào tư chất của em hoàn toàn có thể đảm nhiệm được, tiền lương em cũng có thể nói, tôi đều đồng ý.” Doãn Minh Tước nghiêm túc nói.

Anh càng hy vọng nhiều hơn đó chính là không có chuyện gì liên quan đến quá khứ truyền vào trong tai của Đào Y Y, nhắc đến chuyện quá khứ của cô, Doãn Minh Tước rất sợ hãi lại mất đi Đào Y Y một lần nữa, nếu không thì anh cũng sẽ không âm thầm bỏ thuốc ức chế vào trong nước uống của Đào Y Y.

Về đến nhà, Đào Y Y đặt thư mời vào trong ngăn kéo, Doãn Minh Tước cũng không tiếp tục đến công ty nữa mà đi vào phòng bếp nấu cơm cho Đào Y Y. Đào Y Y dựa trên ghế sofa, bất tri bất giác mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.

Doãn Minh Tước làm xong đồ ăn, nhìn thấy Đào Y Y đã ngủ thiếp đi, cầm lấy một cái chăn mỏng đắp lên trên người cho cô, điện thoại của Đào Y Y vẫn còn đang dừng ở giao diện tra cứu số dư trong thẻ ngân hàng, lúc này Doãn Minh Tước mới hiểu được tại sao cô lại muốn đi tìm việc làm.

Đào Y Y từ từ mở mắt ra, nhìn Doãn Minh Tước ở trước mặt và cái chăn mỏng ở trên người của mình, dụi dụi mắt: “Lúc nãy tôi không cẩn thận ngủ thiếp đi.”

“Cơm nước xong xuôi thì em đi lên lầu nghỉ ngơi một chút đi.” Doãn Minh Tước nói xong liền đi về phía bàn ăn, Đào Y Y đứng dậy đi theo anh.

Ăn cơm xong, Đào Y Y đang chuẩn bị lên lầu lại bị Doãn Minh Tước gọi lại.

“Gần đây công ty khá là bận rộn, em có thời gian hỗ trợ hay không? Tiền lương thì cứ dựa theo công việc.” Doãn Minh Tước nhìn cô rồi nói.

Đào Y Y đang phát sầu về chuyện công việc của mình, nghe thấy Doãn Minh Tước hỏi như vậy thì liền vội vàng nói: “Lúc nào thì có thể bắt đầu làm việc? Tiền lương tính như thế nào?”

“Gần đây công ty không tìm được nguồn nhân lực, một mình tôi cũng không thể làm xuể việc, cho nên cần một người kiểm tra và phê duyệt các hợp đồng của công ty, 1/1000 giá trị của hợp đồng chính là tiền lương của em.” Doãn Minh Tước nói nghiêm túc.

Đào Y Y suy tính một chút, cho dù một ngày cô chỉ có thể phê duyệt được hai hợp đồng, giá trị hợp đồng của công ty Doãn Minh Tước thì cô đã từng nhìn thấy rồi, nó đều nằm ở khoảng trên ba mươi tỷ. Cho dù là một phần một ngàn, vậy thì mỗi ngày ít nhất cô cũng có thể nhận được ba mươi triệu rồi.

Trong vòng một tháng, thu nhập của cô bằng ba tỷ, cái này là cái bánh từ trên trời rơi xuống hả?

“Anh đang nói nghiêm túc đó à?” Đào Y Y không dám tin mà nhìn anh, dù sao thì chuyện như thế này cô cũng chưa từng gặp, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói.

“Em cảm thấy tôi giống như là người lấy chuyện công ty ra để đùa giỡn với em hả? Chỉ là không biết phần công việc này có thể làm được trong bao lâu, nếu như em cần dùng tiền thì tôi có thể trích ra cho em.” Doãn Minh Tước nói.

Ban đầu anh muốn nói là một phần trăm, nhưng mà lại lo lắng mình nói như vậy thì sẽ để cho Đào Y Y cảm thấy mình đang cố ý lợi dụng công việc để cho cô tiền, anh cũng biết rất rõ Đào Y Y không phải là người có thể chiếm tiện nghi của người khác, cho nên lúc này mới giảm xuống còn một phần một nghìn.

Là như vậy thì Đào Y Y cũng tin tưởng Doãn Minh Tước, mặc dù là tiền lương cao, nhưng mà nói tóm lại cũng không thể làm được trong lâu dài. Có điều là sau khi quen thuộc những nghiệp vụ của công ty Doãn Minh Tước, tương lai cho dù có thật sự đến làm việc trong công ty của anh thì cũng có thể ứng phó được chuyện của công ty.

Buổi chiều, Đào Y Y ngủ được một lát, sau đó đi tìm Doãn Minh Tước để lấy tài liệu cần đối chiếu và phê duyệt, không ngờ rằng lúc này Doãn Minh Tước đang ở trong phòng tắm.

Đào Y Y đẩy cửa phòng ngủ của Doãn Minh Tước ra, Doãn Minh Tước đang quấn một cái khăn tắm bước ra từ trong phòng tắm, trong nháy mắt Đào Y Y liền nhìn thấy các cơ thịt săn chắc một cách rõ ràng, còn có những giọt nước thuận theo cơ ngực của anh trượt xuống dưới.

Doãn Minh Tước miễn cưỡng giả bộ như bình tĩnh, Đào Y Y muốn quay người rời đi, nhưng mà lại nhớ đến Doãn Minh Tước nói là mình thường xuyên lao vào trong phòng ngủ của anh. Nếu như lúc này cô quay người đi khỏi, ngược lại sẽ khiến cho Doãn Minh Tước cảm thấy mình ra vẻ già mồm.

Dứt khoát cố gắng giả bộ bình tĩnh, đứng ở cửa phòng mà nói: “Tôi đến đây tìm anh để lấy tài liệu cần phải kiểm tra và phê duyệt, không biết anh đang tắm, cũng không có cố ý nhìn thân thể anh đâu.”

Đào Y Y nói, trên mặt càng ngày càng nóng, trái tim đập giống như là đang gõ trống, nếu như không phải cô đang liều mạng gắng gượng, chỉ sợ là lúc này đã chạy trối chết rồi.

“Hôm nay tài liệu không kịp đưa tới, ngày mai rồi em hãy bắt đầu làm việc, tài liệu tuyệt đối không thể phạm sai lầm được.” Doãn Minh Tước bày ra một bộ dạng bàn giao chuyện chính, nhưng mà những lời nói này của anh lại cực kỳ không phù hợp với bầu không khí giữa hai người bọn họ.

Doãn Minh Tước nói xong, Đào Y Y vẫn còn chưa có ý muốn rời khỏi, kinh ngạc nhìn anh, màu đỏ ở trên mặt giống như là đèn đỏ ở ngã tư đường, chỉ thiếu hai hàng máu mũi mà thôi.

“Em khao khát cơ thể của tôi như vậy à? Cũng không cần phụ trách với tôi hả?” Doãn Minh Tước nhướng mày nhìn cô rồi hỏi.

Đào Y Y lập tức giật mình, trên mặt càng đỏ dữ dội hơn. Sao cô có thể thèm khát cơ thể của anh được chứ? Rõ ràng là lúc này anh đang muốn nói chuyện công ty với mình, chẳng qua là cô cho rằng anh còn có chuyện khác để bàn giao, cho nên lúc này mới không đi, anh nhìn từ đâu mà nói cô thèm khát anh?

Nhưng mà nói đi thì cũng phải nói lại, quả thật thì dáng người của Doãn Minh Tước rất mê người.

“Anh muốn kêu tôi phụ trách như thế nào đây?” Đào Y Y cười xấu xa rồi hỏi. Doãn Minh Tước nhíu chặt mày, đây mới là bản tính của cô à? Sao trước kia mình lại không phát hiện ra?

“Em cảm thấy là em muốn phụ trách như thế nào? Không phải là lấy thân báo đáp gì đó thì còn có thể phụ trách gì nữa đây?” Doãn Minh Tước kiêu ngạo ngẩng đầu lên rồi nói.

“Loại chuyện như thế này anh không cần phải thông báo cho ba mẹ và người lớn trong nhà một tiếng hả?” Đào Y Y bất đắc dĩ cười khổ, mặc dù là không biết mình hữu ý vô tình nhìn anh bao nhiêu lần. Nhưng cho dù cô có chịu trách nhiệm, cô nghèo tới trắng tay, ba mẹ của anh sẽ đồng ý hay sao?

“Thông báo cho ai? Bọn họ cũng chỉ phụ trách tham gia tiệc, uống rượu mừng, em chỉ cần phụ trách với tôi là được rồi.” Doãn Minh Tước lại cường điệu một lần nữa, Đào Y Y cũng không dám tùy tiện đồng ý.

Mặc dù là Doãn Minh Tước đối xử với cô rất tốt, cô đều nhìn ở trong mắt ghi ở trong lòng, nếu như thật sự nói đến chuyện kết hôn, cô vẫn nên phải cẩn thận một chút.

“Ôi chao, hình như là tôi vẫn còn chưa tỉnh ngủ, tôi lại buồn ngủ nữa rồi.”

Đọc truyện chữ Full