DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thần Ma Thiên Tôn
Chương 67: Hỏa Ma Sơn Mạch

Chữ viết này giống hệt chữ trên bức thư, khác biệt ở chỗ, một bên dùng nước, còn một bên dùng mực.

Có lẽ, vết nước trên phong thư mới là bức thư mà nàng muốn gửi, nhưng nàng tuyệt đối không thể để cho Ninh Tiểu Xuyên nhìn thấy, chỉ có thể dùng nước để ghi, ghi cho mình xem.

Thế nhưng, nàng không biết rằng, sau khi ghi bằng nước, cũng sẽ lưu lại dấu vết.

Ninh Tiểu Xuyên gấp bức thư lại, ngồi xếp bằng trên giường đá, bắt đầu tu luyện Huyền Khí.

Cố gắng tu luyện.

Cố gắng trở nên mạnh mẽ.

Ninh Tiểu Xuyên vứt bỏ tạp niệm, bắt đầu tu luyện, chỉ khi tu vi trở nên cường đại, mới có thể nắm giữ vận mệnh của mình, nắm giữ vận mệnh của người khác.

Trong căn phòng này có tổng cộng 30 Võ giả trẻ tuổi, những Võ giả khác cũng lần lượt tiến vào, đều lập tức bắt đầu tu luyện, không hề trao đổi với nhau.

Có nhiều người ở đây, nên Ninh Tiểu Xuyên không sử dụng hộp Kim Ti Tử Mộc để tu luyện. Một khi loại bảo vật này lộ ra ngoài, chắc chắn sẽ khiến người khác đỏ mắt, cho dù tu vi của hắn rất cao, nhưng nếu mấy người đồng loạt ra tay với hắn, thì hắn cũng chưa chắc đã chống đỡ được.

Cho nên, Ninh Tiểu Xuyên chỉ có thể tu luyện "Thiên Địa Huyền Khí".

Hắn đã tu luyện "Thiên Địa Huyền Khí" đến tầng thứ ba, tốc độ hấp thu Huyền Khí gấp bốn lần bình thường. Với tu vi của hắn hiện nay, tốc độ hấp thu như vậy cũng không tính là chậm, đương nhiên cũng không tính là nhanh.

- Luyện hóa Võ Nguyên khí, tốc độ hấp thu Huyền Khí có thể gấp 50 lần bình thường, có thể giúp ta nhanh chóng đề thăng tới Thần Thể Tâm Thần tư. Tu luyện đến Thần Thể tầng thứ tư, thì Võ Nguyên khí trong hộp Kim Ti Tử Mộc cũng sẽ hao hết, đến lúc đó thì chỉ có thể dựa vào bản thân thôi.

- Xem ra ta phải tu luyện "Thiên Địa Huyền Khí" đến tầng thứ tư trước khi Võ Nguyên khí trong hộp Kim Ti Tử Mộc tiêu hao hết. Đến lúc đó, cho dù không có Võ Nguyên khí trợ giúp thì tốc độ hấp thu Huyền Khí của ta vẫn có thể đạt tới gấp tám lần.

Ninh Tiểu Xuyên quyết định, sau này mỗi khi có người, thì chỉ tu luyện "Thiên Địa Huyền Khí", còn khi chỉ có một mình thì mới sử dụng hộp Kim Ti Tử Mộc để tăng cường tu vi.

Một đêm tu luyện, mặc dù không khiến cho Huyền Khí trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên tăng lên nhiều, thế nhưng, "Thiên Địa Huyền Khí" thì lại tiến vộ rất lớn, đã sắp lĩnh ngộ được áo nghĩa của tầng thứ tư.

- Tất cả mọi người, tập hợp ngoài phòng.

Một thanh âm, đột nhiên truyền vào trong tai tất cả Võ giả trẻ tuổi.

Bất luận là Võ giả đang tu luyện hay đang ngủ, đều lập tức bừng tỉnh, vội vàng trèo từ trên giường đá xuống, đi ra khỏi phòng.

Ninh Tiểu Xuyên là một trong những Võ giả trẻ tuổi đi ra khỏi phòng trước tiên, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Huyền thú cực lớn phía xa xa.

Huyền thú này giống như một đầu Khổng Tước, toàn thân là lông vũ màu lam, trên lông vũ còn lưu động hỏa diễm, thân hình lớn như tòa núi, cánh mở rộng gần trăm mét, giống như một đầu quái thú cực lớn.

Đây chính là Huyền thú tứ phẩm, Lam Phong Linh Tước, một ngày có thể phi hành được hai vạn dặm.

- Đệ tử đời thứ hai của Thiên Đế học cung, Kim Tước Hi, phụng mệnh đến nghênh đón những người khảo hạch từ số 400 đến 600, các ngươi hãy leo lên lưng Lam Phong Linh Tước đi, ta sẽ mang các ngươi đến nơi khảo hạch năm nay. Về phần nội dung khảo hạch, trên đường đi, ta sẽ nói cho các ngươi biết.

Kim Tước Hi là một nữ tử xinh đẹp, mái tóc dài tới thắt lưng, hết sức trẻ tuổi, chỉ chừng hai mươi, vóc người đầy đặn u nhã, có lồi có lõm, nhưng không ai dám liếc nhìn nàng nhiều.

Không ngờ nàng lại là đệ tử đời thứ hai của Thiên Đế học cung, cũng chính là người thi vào Thiên Đế học cung cách đây năm năm.

Năm năm trước, nàng còn cường đại hơn so với phần lớn những người ở đây, tu luyện năm năm trong Thiên Đế học cung, không biết tu vi đã cường đại đến trình độ nào.

Loại nhân vật cấp độ này, cũng không phải là đối tượng để những Võ giả trẻ tuổi như bọn hắn trêu vào.

- Chỉ là một đầu Huyền thú tứ phẩm, e rằng cũng đủ giết sạch 200 người khảo hạch ở đây rồi.

Tu vi của Ninh Tiểu Xuyên trong số những người tham gia khảo hạch, cũng có thể xem là thượng đẳng, thế nhưng cũng chỉ có thể quy quy củ củ nhảy lên lưng Lam Phong Linh Tước, lựa chọn phần đuôi của Lam Phong Linh Tước mà ngồi xuống.

200 người khảo hạch đều ngồi lên lưng Lam Phong Linh Tước, Linh Tước lập tức giương cánh bay cao, bay ra khỏi Thiên Môn, rất nhanh đã bay ra khỏi Hoàng thành, hướng về phía Bắc mà bay đi.

Những người tham gia khảo hạch khác, cũng có người tới đón, có người thì ngồi trên lưng Huyền thú Đại Phong, có người ngồi trên lưng Huyền thú hình rết, có người ngồi trên lưng Bạch Hạc… Đều do đệ tử đời thứ hai nghênh đón, xuất phát đến nơi khảo hạch mà không ai biết.

Đây là một hình ảnh cực kỳ hùng tráng đồ sộ, mấy trăm đầu Huyền thú bay trên bầu trời, yếu nhất cũng là Huyền thú tam phẩm, cường đại nhất thậm chí là Huyền thú ngũ phẩm.

Kim Tước Hi đứng trên đỉnh đầu Lam Phong Linh Tước, dáng người cao ráo, nhìn một lượt 200 Võ giả trẻ tuổi trên lưng Linh Tước, nói:

- Các ngươi lần này xui tận mạng rồi, không ngờ gặp phải khảo hạch biến thái như vậy. Lần này nơi khảo hạch của các ngươi là Hỏa Ma Sơn Mạch.

- Cái gì? Hỏa Ma Sơn Mạch?

- Đây chính là cổ sơn nguyên thủy, vô cùng hung hiểm, khó trách lúc trước lại nói tỉ lệ tử vong cao tới sáu thành, thì ra là khảo hạch ở đó.

Một thiếu nữ chỉ mới mười bốn tuổi, bị dọa cho hoa dung thất sắc, lập tức cầu khẩn:

- Bây giờ có rời khỏi khảo hạch được không? Ta không đi nữa, ta không tham gia khảo hạch nữa.

Kim Tước Hi liếc nhìn nàng một cái, sau đó nói:

- Có thể, từ đây nhảy xuống là có thể không tham gia khảo hạch nữa.

Cô gái kia nhìn xuống mặt đất một cái, lập tức bị dọa cho rụt đầu lại.

Không còn người nào dám nhắc đến việc rời khỏi khảo hạch nữa.

Đã bước chân lên con đường tham gia khảo hạch, thì không thể quay đầu được nữa.

Trong lòng mọi người đều dâng lên một cái bóng lởn vởn, rất nhiều người thậm chí còn cảm thấy tuyệt vọng.

Mặc dù biểu hiện của Ninh Tiểu Xuyên rất bình tĩnh, nhưng cũng không nhịn được mà hít vài ngụm khí lạnh, hắn tất nhiên đã từng nghe qua Hỏa Ma Sơn Mạch, nơi đó quả thật có thể xem là cấm địa của nhân loại.

Đã bước chân lên con đường tham gia khảo hạch, thì không thể quay đầu được nữa.

Trong lòng mọi người đều dâng lên một cái bóng lởn vởn, rất nhiều người thậm chí còn cảm thấy tuyệt vọng.

Mặc dù biểu hiện của Ninh Tiểu Xuyên rất bình tĩnh, nhưng cũng không nhịn được mà hít vài ngụm khí lạnh, hắn tất nhiên đã từng nghe qua Hỏa Ma Sơn Mạch, nơi đó quả thật có thể xem là cấm địa của nhân loại.

Ngũ Hoang Sơn Lĩnh tiếp cận biên giới Hỏa Ma Sơn Mạch, nhưng mức độ nguy hiểm thì còn không bằng một phần mười Hỏa Ma Sơn Mạch. Thế nhưng trong ba tháng lịch lãm rèn luyện của các đệ tử trẻ tuổi trong Kiếm Các Hầu Phủ, vẫn có hai người trọng thương không thể chữa khỏi.

Kim Tước Hi tiếp tục nói:

- Hắc Hỏa Mộc sinh trưởng trong Hỏa Ma Sơn Mạch, ở trong bùn đất quanh năm thiêu đốt, qua ngàn năm vẫn không tắt. Mỗi một gốc Hắc Hỏa Mộc đều kết một quả Hắc Hỏa Mộc châu, chỉ cần có thể thu được một quả Hắc Hỏa Mộc châu, thì xem như thông qua khảo hạch, có tư cách trở thành học sinh đời tiếp theo của Thiên Đế học cung.

- Chỉ cần đạt được một quả Hắc Hỏa Mộc châu là có thể t hông qua khảo hạch, như vậy thì nhiệm vụ khảo hạch vẫn tương đối đơn giản mà.

Có người mừng rỡ nói.

Kim Tước Hi liền bật cười trào phúng, nói:

- Thời gian là một tháng, nói cách khác, cho dù ngươi may mắn đào được một quả Hắc Hỏa Mộc châu, thì vẫn phải cam đoan là ngươi có thể sống sót được trong Hỏa Ma Sơn Mạch một tháng.

Lần này, ngay cả Ninh Tiểu Xuyên cũng phải hít một ngụm khí lạnh, nơi hung hiểm như Hỏa Ma Sơn Mạch, cho dù là ở lại một ngày thì cũng đã có rất nhiều người chết, huống chi là một tháng.

Tỉ lệ tử vọng thật sự chỉ có sáu thành ư?

Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy, e rằng tỉ lệ tử vong phải đến chín thành.

Kim Tước Hi nói:

- Một tháng sau, những người sống sót sẽ đến nơi chỉ định tập trung, sẽ có người đón các ngươi trở về. Dựa theo số lượng Hắc Hỏa Mộc mà các ngươi đào được, để quyết định xếp hạng khảo hạch của các ngươi lần này. Phàm là những người tiến vào mười hạng đầu, sẽ đạt được ban thưởng phong phú của học cung, chúc các ngươi… sống tốt a.

Tốc độ của Lam Phong Linh Tước cực nhanh, bay hơn nửa ngày đã tới bên ngoài Hỏa Ma Sơn Mạch.

Ngồi trên lưng Linh Tước, nhìn xuống bên dưới, phát hiện trên mặt đất có rất nhiều cột khói màu đen, còn có hỏa diễm thiêu đốt trong sơn mạch quanh năm không tắt, khiến cho trong không khí tràn ngập sương mù hắc ám dày đặc.

Ầm...

Trong màn sương khói hắc ám, đột nhiên có một tia chớp xuyên qua, phát ra lực phá hoại chấn động nhân tâm, san một tòa núi nhỏ thành bình địa.

Hỏa Ma Sơn Mạch này chính là một cổ sơn nguyên thủy có phương viên mấy ngàn dặm, cũng là Viễn Cổ ma địa nổi danh của Ngọc Lam Đế quốc.

- Cuối cùng, nhắc các ngươi một chuyện, trong Hỏa Ma Sơn Mạch có địa hỏa thiêu đốt, những Huyền thú đều sẽ đẻ trứng vào nơi có hỏa diễm dày đặc nhất, vùi vào trong bùn đất, dùng hỏa diễm để ấp Huyền thú non.

- Nếu các ngươi gặp phải nơi nào có hỏa diễm đặc biệt dày đặc, ngược lại có thể tiến vào mạo hiểm một phen, nói không chừng có thể thu hoạch được trứng của những Huyền thú cường đại, như vậy thì các ngươi trúng lớn rồi, nói không chừng còn có thể thu được một Huyền thú làm chiến sủng cường đại. Thậm chí rất có khả năng còn gặp được trứng rồng trong truyền thuyết a.

Đây có lẽ là tin tức tốt nhất mà mọi người nghe được.

Trong Hỏa Ma Sơn Mạch có rất nhiều Huyền thú cường đại sinh sống, trong truyền thuyết, thậm chí còn có cả Huyền thú thất phẩm có thể biến ảo thành hình người.

Lần khảo hạch này mặc dù hung hiểm dị thường, nhưng cũng tồn tại kỳ ngộ cực lớn, nếu như có thể thu được trứng của Huyền thú tứ phẩm, vậy thì xem như đáng giá để liều mạng rồi.

Bay vào Hỏa Ma Sơn Mạch chừng ba trăm dặm, Lam Phong Linh Tước cũng dần dần giảm độ cao, bắt đầu từ số 500, Kim Tước Hi lần lượt đá những tên Võ giả trẻ tuổi từ trên lưng Linh Tước rơi xuống trong dãy núi nguyên thủy bên dưới.

Số 500…

Số 501…

Số 502…



Nơi hạ lạc của mỗi một Võ giả trẻ tuổi đều cách nhau mấy ngàn thước, không phải đáp xuống cùng một chỗ, có Võ giả vận khí cực kém, còn chưa rơi xuống đất đã bị Huyền thú trong rừng nhảy ra nuốt chửng, chỉ nghe thấy phát ra một tiếng hét cực kỳ thảm thiết.

Đến lượt Ninh Tiểu Xuyên.

- Không cần giúp, để ta tự nhảy.

Ninh Tiểu Xuyên trực tiếp nhảy từ trên lưng Lam Phong Linh Tước xuống.

Phành…

Ninh Tiểu Xuyên dùng Huyền Khí Võ Đạo bao bọc thân thể, từ độ cao 30m nhảy xuống, tạo thành một cái hố lớn trên mặt đất, hỏa diễm bắn khắp nơi.

Trong bùn đất đen kịt, bốc lên từng đợt hỏa diễm, tản mát một mùi cực kỳ gay mũi.

Nhiệt độ trên mặt đất cực cao, nếu là người bình thường đi trên đất này, bàn chân nhất định sẽ bị nước chín. Cũng chỉ có thể chất của Võ giả, mới có thể hành tẩu được trong vùng đất bị hảo diễm thiêu đốt như vậy.

Xung quanh đều là những gốc cây thô to, tùy tiện có thể nhìn thấy những gốc đại thụ đến năm người ôm không xuể, trên gốc cây có chằng chịt dây leo. Dây leo và đại thụ đều bốc lên từng đạo hỏa diễm, khiến người khác cảm thấy vô cùng quỷ dị.

- Thực vật ở nơi này đã thích ứng với hoàn cảnh, cho dù là địa hỏa, cũng không thể đốt chúng thành tro.

Ầm...

Trên cây, những sợi dây leo thô to, đột nhiên giống như “sống” lại, đánh về phía ngực Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên lập tức biến sắc, vội vàng ngưng tụ Huyền Khí, hóa thành Huyền Khí Cương Thuẫn, thế nhưng vẫn không ngăn được lực lượng khổng lồ của những sợi dây leo này, thân thể bị đánh bay ra ngoài, va vào một gốc đại thụ che trời.

- Xoẹt xoẹt…

Những “dây leo” này hung hăng trườn tới, mở ra những cái miệng đầy máu, lộ ra hàm răng sắc bén.

Lúc này Ninh Tiểu Xuyên mới nhìn ra, đây căn bản không phải là dây leo.

Đây là một đầu Huyền thú tam phẩm “Đằng Mộc Xà”, cực kỳ thô to, dài hơn 20m, vừa rồi nó quấn trên tàng cây, cho nên Ninh Tiểu Xuyên còn tưởng rằng đây là một sợi dây leo.

Đọc truyện chữ Full