DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 728

Chương 728

Khi mọi người nhìn thấy thế trận này, họ không khỏi cảm thấy kinh hãi, Hứa Lương nổi tiếng bao che, quyền lực trong quân đội không hề nhỏ, lại có khả năng triển khai các đội hình nhỏ. Nhưng họ thực sự không ngờ được rằng Hứa Lương có thể làm được đến như thế này, trực tiếp mang quân đội đến, hơn nữa còn được trang bị vũ khí đầy đủ.

Lạc Minh Thư không dám nói thêm lời nào với Diệp Thiên, chỉ hướng ánh mắt về phía cậu.

Hứa Lương nhìn theo ánh mắt của ông ta, nhìn thấy Diệp Thiên thì ánh mắt lập tức trầm xuống.

“Cậu chính là Diệp tiên sinh của tỉnh Xuyên đó phải không? Hừ, khí phách cũng lớn đấy nhỉ!”

“Một con cú địa phương ở tỉnh Xuyên mà lại dám dùng vũ lực làm người khác bị thương. Một kẻ điên như cậu chỉ là đồ cặn bã của đất nước. Hôm nay tôi sẽ bắt cậu và đưa cậu ra trước công lý!”

Hứa Lương dẫn quân đội đến, nhưng vì muốn có cớ nên đã đội cho Diệp Thiên cái mũ là kẻ côn đồ, hòng bắt Diệp Thiên một cách danh chính ngôn thuận.

Ông ta vừa dứt lời liền vẫy tay, tất cả những người lính phía sau ông ta liền tiến lên một bước, hơn chục khẩu súng trường đang nhắm vào Diệp Thiên.

“Bắt lấy tên sát nhân này, nếu chống cự sẽ giết ngay tại chỗ!”

Từ Thiên Bá và Lục Thiên Thư thấy thế liền cau mày, trong mắt họ lóe lên một tia sáng lạnh.

Một cao thủ tất có khí phách của một cao thủ, chí tôn võ thuật như loài rồng, không thể chịu nhục, còn Diệp Thiên lại như thần linh, ông ta dám chĩa súng vào cậu, đây rõ ràng là đang khiêu khích uy quyền.

Quả nhiên ánh mắt của Diệp Thiên đã trở nên lạnh lùng hơn. Hôm nay là tiệc mừng thọ của Tiêu Trường Hà, là ngày vui, cậu không định ra tay đánh ai bị thương. Nhưng lúc này cậu đã chuẩn bị thay đổi quyết định rồi.

Đúng lúc này, một người đột nhiên từ ngoài cửa xông vào, đó chính là quản gia nhà họ Tiêu, trên mặt ông ta lộ ra vẻ sợ hãi, xông thẳng về phía Tiêu Trường Hà.

“Ông chủ, ông chủ, có người tới, có người tới!”

Người quản gia trông kinh hãi, như thể ông ta đã nhìn thấy một điều gì đó kinh khủng lắm.

“Ông Lý, có chuyện gì vậy? Ai tới? Ai mà lại khiến ông phải hoảng sợ như vậy?”

Tiêu Trường Hà vốn đang nghĩ cách giúp Diệp Thiên giải quyết chuyện của Hứa Lương, nhưng lúc này nhìn thấy quản gia đang hoảng sợ bước vào liền cảm thấy hơi kỳ lạ.

Người quản gia nuốt nước bọt và giọng nói của ông ta run rẩy.

“Là xe quân sự!”

“Xe của quân khu Thành Môn!”

“Giáo quan Diệp? Giữ chức Nam Long Nhận?”

Lời nói của Thôi Vinh Nguyên giống như một quả bom, bắn tung toàn bộ khán đài, tạo ra một làn sóng có một không hai, khiến tất cả mọi người đều sững sờ.

Có thể bọn họ không biết gọi Diệp Thiên là “giáo quan Diệp” có nghĩa là gì, nhưng cụm từ Nam Long Nhận ngay sau đó đã khiến tất cả mọi người đều vỡ lẽ.

Nam Long Nhận là con dao sắc bén của Hoa Hạ, là một đội ngũ đặc biệt không thể diễn tả hết bằng lời, mang vô số vinh dự và công lao, không thuộc bất cứ đội hình nào, nhưng lại đứng trên tất cả các đội và có đặc quyền tối cao.

Mọi thành viên của Nam Long Nhận đều là những cao thủ mạnh mẽ trên thế giới, chịu trách nhiệm bảo vệ trực tiếp cho những nhân vật quan trọng nhất ở Hoa Hạ và được hưởng quyền lợi hành sự tùy ý. Cho dù là thành viên Long Nhận phổ thông nhất cũng có thể không cần sợ những người thuộc cấp bậc tướng.

Toàn bộ Long Nhận là vũ khí quan trọng nhất của đất nước, cho dù là những thành viên đặc chiến tham gia trại quân sự hay những tầng lớp tinh anh đầy nhiệt huyết ôm hoài bão, tất cả đều coi việc tham gia vào Long Nhận là vinh dự cao nhất.

Đọc truyện chữ Full