DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 727

Chương 727

Ngay cả Thế Giới Hắc Ám mà Diệp Thiên cũng có thể trấn áp thì còn có chuyện gì mà Diệp Thiên không thể làm được?

Lạc Minh Thư cảm thấy kinh hãi, quay đầu nhìn thư ký Lý bên cạnh. Ông ta là thư ký số một của tỉnh, hiện giờ chính là cọng rơm cứu mạng duy nhất của ông ta!

Thư ký Lý lúc trước còn kiêu ngạo chất vấn Diệp Thiên, lúc này chỉ cau mày không nói gì.

Với trình độ của ông ta thì ông ta cũng hiểu rất nhiều về giới võ thuật, đương nhiên ông ta biết Từ Thiên Bá và Lục Thiên Thư có địa vị như thế nào trong giới võ thuật Hoa Hạ, hơn nữa ông ta còn biết bọn họ không kém cạnh gì quan lớn biên giới của một tỉnh.

Nhưng hai cao thủ mạnh mẽ như vậy lại cúi đầu trước Diệp Thiên đủ để ông ta hiểu được thân phận của Diệp Thiên hẳn là còn kinh khủng hơn cả hai người bọn họ.

Lần này, Hồ Khang Thọ cử ông ta tới đây là để giúp đỡ Lạc Minh Thư, một phần lớn nguyên nhân là vì họ cho rằng Diệp Thiên chỉ là một người dân tỉnh Xuyên và có thể dễ dàng bị đàn áp.

Nhưng vào lúc này, Diệp Thiên đang làm dậy sóng và đứng trên tất thảy mọi người, đó là điều mà họ không thể ngờ tới!

Hồ Khang Thọ không muốn đắc tội ngay cả với những cao thủ trong giới võ thuật như Từ Thiên Bá, Lục Thiên Thư, mà địa vị của Diệp Thiên còn cao hơn hai người đó, vì vậy nếu đối chọi với Diệp Thiên thì đó không phải là một hành động khôn ngoan!

Thư ký Lý ở chốn quan trường đã lâu, hiểu rất rõ cân nhắc tình thế, lúc này ông ta đã không dám tùy tiện xông lên mà phải cân nhắc thiệt hơn.

Nhìn phản ứng của thư ký Lý như vậy, Lạc Minh Thư càng cảm thấy tuyệt vọng. Ông ta biết thư ký Lý đã sinh lòng kiêng dè với thân phận của Diệp Thiên, e rằng sẽ không ra mặt giúp đỡ nhà họ Lạc nữa!

Điều đó có nghĩa là cây cổ thụ to lớn bên phía họ đã đổ, còn bên phía Diệp Thiên thì cành lá sum suê. Xem ra Từ Thiên Bá và Lục Thiên Thư cũng đứng về phía Diệp Thiên, như vậy họ có thể lấy thứ gì để chống chọi lại với Diệp Thiên đây?

Từ đầu đến cuối, Diệp Thiên chỉ khẽ nhấp một ngụm rượu đỏ, tư thế ung dung tự tại, không hề dao động một chút nào. Nhưng mấy chủ tịch ba doanh nghiệp lớn kia thì đều thất kinh hồn vía, không biết đâu vào với đâu nữa.

Bọn họ đều biết thủ đoạn của Diệp tiên sinh ở tỉnh Xuyên đẫm máu như thế nào, một khi hôm nay bọn họ không thể trấn áp được Diệp Thiên, họ sẽ phải hứng chịu một cuộc tấn công trả thù không thể tưởng tượng nổi.

Chính vào lúc ba người Lạc Minh Thư hoàn toàn tuyệt vọng, ngoài cửa lại truyền đến âm thanh náo động. Lần này người chủ trì còn chưa kịp lên tiếng thông báo thì một đoàn tiếng bước chân chỉnh tề đã tới cửa.

Hơn một chục binh sĩ với súng và đạn thật sải bước vào, trên mặt đầy sự đanh thép, và người đi đầu tiên có bốn sao trên vai áo, rõ ràng đó là một thiếu tá.

Ông ta mặt vuông chữ điền, gương mặt tuy không tỏ ra tức giận nhưng lại mang sự uy nghiêm, đôi mắt sắc bén như chim ưng, phía sau có hơn chục người đang xếp hàng dài, dường như đang chờ lệnh của ông ta.

“Anh Hứa!”

Nhìn thấy người đó tới, Lạc Minh Thư lập tức kêu lên, như tóm được cọng rơm cứu mạng cuối cùng!

Người mới đến là Hứa Lương, bố của Hứa Thuần Canh, thiếu tá của quân khu tỉnh Vân và là một vị tướng tương lai!

Hứa Lương liếc nhìn Lạc Minh Thư và nói với một giọng trầm: “Kẻ sát nhân đã làm con trai tôi bị thương đâu?”

 

Đọc truyện chữ Full