Chương 496
Cố Giai Lệ nghe vậy, lúc này mới bừng tỉnh, giới thiệu Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh. Nhưng cô lại không nhắc nửa chữ về Diệp Thiên, cũng không giới thiệu Tiêu Chí Lâm với cậu.
Tiêu Chí Lâm lịch sự gật đầu với Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh, sau đó nhìn về phía Diệp Thiên, ánh mắt như cười như không.
“Giai Lệ, vừa rồi thấy em thân thiết với người bạn này như vậy, hẳn đó là người có quan hệ tốt nhất với em, sao lại không giới thiệu cho anh?”.
Cậu ta để ý tới Diệp Thiên nhất. Tuy Diệp Thiên ăn mặc giản dị, nhưng cậu ta cũng không tỏ ý xem thường. Trên đời này có quá nhiều người che giấu rất sâu, cậu ta chỉ muốn thăm dò tình hình của Diệp Thiên trước.
Cố Giai Lệ hơi do dự, sở dĩ cô không giới thiệu Diệp Thiên là vì cô biết tính cách của cậu. Chỉ cần là người không quen biết, không cần thiết phải kết thân thì Diệp Thiên sẽ không quan tâm.
Nhưng Tiêu Chí Lâm đã bày tỏ muốn làm quen Diệp Thiên, chuyện này khiến cô hơi đau đầu.
Cô còn chưa kịp mở lời, Tiêu Chí Lâm đã đưa tay ra với Diệp Thiên.
“Anh bạn, rất vui được làm quen. Tôi là Tiêu Chí Lâm, giám đốc của khách sạn này, cũng là bạn của Giai Lệ!”.
Tiêu Tường đứng ở bên cạnh thầm cảm thấy chẳng đáng. Cô ta cảm thấy với thân phận của Tiêu Tường, chủ động đưa tay với Diệp Thiên đúng thật là tự hạ thấp bản thân.
Nếu không phải Diệp Thiên quen biết với Cố Giai Lệ, một thằng nhóc không có chút cảm giác tồn tại như Diệp Thiên hoàn toàn không có tư cách đứng cùng với Tiêu Chí Lâm.
“Diệp Thiên”.
Diệp Thiên thuận tiện bắt tay với Tiêu Chí Lâm, vừa chạm vào đã buông ra, vô cùng hời hợt.
Tiêu Chí Lâm thầm cảm thấy kì lạ. Trong tình huống bình thường, nếu người khác nghe thấy thân phận giám đốc khách sạn năm sao của cậu ta, chí ít cũng phải khách sáo vài câu, theo phép lịch sự, nói thế nào cũng phải giới thiệu thân phận lai lịch của mình.
Nhưng lời giới thiệu của Diệp Thiên lại ngắn gọn đến mức chỉ có tên họ. Tình huống này thì hoặc là Diệp Thiên xem thường cậu ta, hoặc là Diệp Thiên không có thân phận gì có thể đem ra khoe.
Cậu ta đường đường là cậu ấm của nhà họ Tiêu, ở khắp Kiềm Tây không còn người trẻ tuổi nào có thân phận địa vị đủ sánh ngang với cậu ta, sao lại có người xem thường cậu ta được?
Vậy xem ra là Diệp Thiên biết thân phận mình không bằng cậu ta nên cố ý né tránh.
“Tôi còn tưởng là nhân vật lớn nào giấu thân phận, hóa ra chỉ là một nhân vật nhỏ bé!”.
Nghĩ đến đây, Tiêu Chí Lâm thầm cười giễu không thôi, khóe miệng nhếch lên thành nụ cười nguy hiểm.
“Cố Giai Lệ là người phụ nữ mà Tiêu Chí Lâm tôi đã chọn, cậu dám chạy đến Kiềm Tây tìm cô ấy, tôi sẽ cho cậu biết nơi này là địa bàn của ai!”.
Trong phòng thu âm, Diệp Thiên ngồi dựa vào sofa một cách tẻ nhạt, Tiếu Văn Nguyệt và Lí Tinh Tinh đều ở cùng đó.
Vừa rồi Diệp Thiên không từ chối được sự lôi kéo của mấy người, đành bất lực đến đây xem Cố Giai Lệ thu âm.
Bên ngoài phòng thu âm, một chiếc Lexus đỗ bên lề đường, Tiêu Chí Lâm sa sầm mặt lại, nhìn tài liệu vừa được đàn em gửi đến.
“Diệp Thiên? Học sinh lớp 12 trường Tam Trung, đã bỏ học nửa năm trước?”.