DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cao Thủ Tu Chân - Diệp Thiên
Chương 278

Chương 278

Cô ta chống tay lên cằm, đột nhiên hỏi: “Tinh Tinh, nếu cho cậu lựa chọn Diệp Thiên và anh Thần Quang làm bạn trai, cậu sẽ chọn ai?”.

Lí Tinh Tinh gần như không cần nghĩ, cô ta trả lời luôn: “Vậy thì đương nhiên là anh Thần Quang rồi!”.

“Anh Thần Quang còn trẻ đã giàu có, lại là con trai của ông chủ Tập đoàn Hùng Phong, là chủ tịch tương lai của tập đoàn, hơn nữa lại khiêm tốn chính trực, chủ yếu là lại còn dịu dàng, biết quan tâm người khác”.

“Còn cái anh chàng Diệp Thiên kia, tuy có chút bản lĩnh, nhưng bộ dạng suốt ngày lạnh lùng, nhìn đã ngứa mắt, hơn nữa lại không có bất kỳ bối cảnh quyền thế nào, chỉ biết làm tay sai cho bọn anh Ngô, ai mà chọn anh ta chứ?”.

Cô ta xưa nay đều ghét Diệp Thiên, đây đã không phải là chuyện ngày một ngày hai rồi.

Thấy Tiếu Văn Nguyệt trầm tư không nói gì, Lí Tinh Tinh vội vàng nói: “Nguyệt Nguyệt, sao lại suy nghĩ linh tinh gì thế? Lần này là anh Thần Quang cứu cậu về, hơn nữa ngày nào cũng quan tâm hỏi han cậu, anh ấy yêu cậu thật lòng đó!”.

“Diệp Thiên thì sao? Từ hôm cậu gặp chuyện đến bây giờ chưa xuất hiện lần nào cả, thậm chí còn không được một tiếng hỏi thăm, nếu là mình, anh ta còn không xứng làm bạn của mình nữa, anh ta gần như không coi trọng cậu gì cả!”.

“Mình công nhận anh ta đúng là có chút bản lĩnh, nhưng bản lĩnh có mạnh đến đâu thì cũng đâu thể bằng tiền tài và quyền thế? Trên đời này tiền tài và quyền thế có thể giải quyết được tất cả, anh ta cuối cùng cũng phải nhượng bộ trước hai thứ này thôi!”.

Lí Tinh Tinh lần đầu tiên nói năng nghiêm chỉnh như vậy, nói rõ ràng từng từ một.

“Bây giờ Diệp Thiên còn có thể có cái danh hiệu nam thần số một trong trường, thậm chí thành tích vượt qua cả Âu Hạo Thần, nói cụ thể hơn chút, sang năm anh ta thậm chí có thể lấy được vị trí trạng nguyên của tỉnh Xuyên”.

“Nhưng cậu nghĩ mà xem, những trạng nguyên nổi tiếng một thời, có mấy người cuối cùng lại có được thành tựu lớn đâu? Nhưng anh Thần Quang thì khác, anh ấy sinh ra đã ngậm thìa vàng, những thứ mà sau này anh ấy mang đến cho cậu nhiều hơn Diệp Thiên gấp nhiều lần!”.

“Những thứ mà Diệp Thiên phải phấn đấu mấy chục năm mới có, thì anh Thần Quang chỉ cần ngửa tay là có ngay, hơn nữa so với Diệp Thiên thì anh Thần Quang rõ ràng yêu cậu thật lòng, lựa chọn như thế nào có cần mình phải nói nữa không?”.

Cô ta vỗ nhẹ vào vai Tiếu Văn Nguyệt, nói với vẻ chân thành: “Nguyệt Nguyệt à, mình biết cậu có chút tình cảm đặc biệt với cái tên Diệp Thiên đó, nhưng là bạn thân của cậu, mình phải nhắc nhở cậu, một khi lựa chọn sai thì sẽ rất khó để quay đầu lại, mình không hi vọng cô bạn thân của mình sau này sẽ phải hối hận!”.

Tiếu Văn Nguyệt ngẩng đầu lên, nở nụ cười với Lí Tinh Tinh.

“Đúng thế, lựa chọn này có thể nói là vô cùng đơn giản, thế mà từ trước đến giờ mình cứ luôn đắn đo”.

Cô ta đứng lên, hít sâu một hơi, như thể đã nghĩ thông được rất nhiều.

“Đã đến lúc mình nên bắt đầu thử yêu anh Thần Quang rồi!”.

Khi cô ta đang hạ quyết tâm, đúng lúc nhìn thấy Diệp Thiên khoác ba lô đi qua bên ngoài sân vận động để đi thẳng ra cổng trường.

Bây giờ mới học hết tiết học thứ hai của buổi chiều nay, Diệp Thiên lại đi về lúc này, rõ ràng không có ý định vào học tiết thứ ba.

Tim cô ta đập thịch một cái, dấy lên một dự cảm, lần này Diệp Thiên đi có thể sẽ rất lâu mới gặp lại, hoặc có lẽ là không bao giờ gặp lại.

Cô ta bất giác cất bước, muốn đến tận nơi hỏi xem sao, nhưng vừa bước được hai bước thì cô ta lập tức dừng chân lại.

Đọc truyện chữ Full