Tần Lãng nói: "Quả thực số lượng đặt hàng mấy ngày nay quá lớn mới thể hiện rõ chuyện máy móc không đủ công suất. Tuy nhiên để đổi phó với sản lượng hiện tại thì mua thêm máy móc cũng rất đáng, dù gì thì máy móc sau khi mua vẫn còn đó, chúng ta còn tiếp tục sử dụng mà.”
"Cha xem, chúng ta đã có hơn ba triệu đơn đặt hàng chỉ trong ba ngày qua và hiện tại chúng ta cũng đã có tổng cộng hơn bốn triệu sản phẩm dự trữ trong kho. Nếu cứ tiếp tục tăng sau khi bộ phim truyền hình tiếp tục phát sóng thì sợ rằng chúng ta lại chỉ có thể cho đặt hàng trước mà thôi.”
“Vì tiết kiệm mấy trăm hay mấy triệu tệ mà làm trì hoãn quá nhiều đơn hàng như vậy, con cảm thấy lợi không bằng hại đâu ạ!”
Nghe con trai nói xong, ông Tần khẽ cắn môi nói “Được, vậy thì mua!”
Thế là Tần Lãng lập tức xem máy móc ở trên mạng. Hẳn chọn địa chỉ giao hàng gần nhất và mua một chiếc máy trộn nhập khẩu mới tỉnh, nó còn lớn hơn chiếc máy trộn hiện tại mà hẳn đang dùng, công suất gần như là gấp đôi hiện tại.
Nhưng giá cả đương nhiên cũng sẽ đắt hơn, một máy giá 1,2 triệu tệ. Tần Lãng trả tiền thanh toán không hề chớp mắt, hôm sau họ sẽ giao máy.
Sau khi kiểm tra, xác định không có vấn đề gì, Tần Lãng bắt đầu dùng hai máy thao tác cùng một lúc, tốc độ đương nhiên cũng tăng lên rất nhiều.
Ngày thứ năm sau khi trang web chính thức phát hành quảng cáo, đơn hàng đã thành công vượt quá 5 triệu nên mỗi đơn hàng tiếp theo Thục Di đều có thể nhận được hoa hồng.
Có lẽ là bởi vậy, Thục Di làm người phát ngôn càng làm mạnh mẽ hơn. Tình cờ buổi tối có phát sóng trực tiếp của cô ấy, trong buổi phát sóng trực tiếp, cô ấy đã trực tiếp vạch đường chân tóc của mình để chứng minh tác dụng của đầu gội đầu Tần Thị, lại quảng cáo thêm cho đầu gội đầu.
Cùng lúc đó, tuần thứ ba bộ phim “Gia chủ” cũng bắt đầu phát sóng tập tiếp theo. Tập phim quảng cáo đầu gội đầu được thêm vào, càng ngày càng có nhiều người thấy được quảng cáo này.
Bây giờ nhãn hiệu đầu gội của Tân Thị đã hoàn toàn nối tiếng.
Trong những ngày bận rộn, thời gian luôn trôi rất nhanh, chỉ trong nháy mắt đã là ngày mười lăm tháng giêng âm lịch.
Hôm nay là tết nguyên tiêu, nhà họ Tần bận rộn nhiều ngày như vậy nên quyết định nghỉ ngơi một chút, mọi người cùng nhau nấu chè trôi nước ăn.
Bà Tần và Tô Thi Hàm ở trong phòng bếp nấu chè trôi nước, ông Tân thì lôi kéo Tần Lãng cùng tính sổ sách một lượt.
Gần đây nhà máy có quá nhiều đơn hàng, tối nào ông Tần cũng nghe được tin vui nên vì phấn khích mà không ngủ được.
Nhưng mấy ngày nay quá bận rộn, mỗi ngày ông đều đi sớm về muộn, mệt mỏi vô cùng. Mặc dù trong đầu ông vô cùng hưng phấn nhưng cơ thể lại không thể chống đỡ nổi
Hôm nay thật vất vả mới về nhà sớm nghỉ ngơi, đầu tiên ông lôi kéo con trai đi tính toán sổ sách một chút.
“Lãng lãng, mới có một tuần mà nhà chúng ta đã bán được hơn bảy triệu bộ đầu gội đầu, cha thật sự là không dám nghĩ tới!"
“Vẫn là do con và Thi Hàm suy nghĩ tốt. Quả nhiên tìm minh tinh làm quảng cáo thì hiệu quả rất tốt.”
"Chúng ta có thể kiếm được bao nhiêu tiền cho bảy triệu đơn hàng này đây, con đã tính qua chưa?”
Nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn của cha mình, Tần Lãng cười nói: "Con vẫn chưa tính toán cụ thể. Gần đây con vẫn đang tập trung chuẩn bị hàng trong kho Buổi tối để con nhờ Nguyên Phát gửi số liệu cụ thế Đến lúc đó, chúng ta sẽ tính toán cụ thể”
“Được rồi! Hiện tại cha rất muốn biết mấy ngày. nay đầu gội đầu của chúng ta đã kiếm được bao nhiêu tiền rồi.” Ông Tần vui vẻ nói.
“Đúng rồi! Lãng Lãng, bây giờ chúng ta có nên tiếp tục chuẩn bị hàng tồn kho không?”
Tần Lãng suy nghĩ một chút rồi nói: "Bây giờ trong kho của nhà máy còn hơn bốn triệu bộ. Tính cả lô hàng hôm nay con đã làm và hai ngày trước nữa, đợi hong khô xong thì có hơn ba triệu bộ nữa. Theo lý thuyết, thì chúng ta đã dự trữ trong kho hơn bảy triệu bộ rồi.”
"Hiện giờ quảng cáo của chúng ta đã lên sóng, cũng đã quảng cáo gần một tuần rồi. Con thấy trên Douyin và Weibo nhiệt độ đều đã giảm xuống, có lẽ về sau đơn hàng sẽ từ từ giảm xung. Do đó hàng tồn hiện tại cũng coi như đủ rồi."
Ông Tần gật đầu đồng ý nói: "Ừm, mấy ngày nay đơn đặt hàng quá nhiều, sau đó nhất định sẽ trở lại như trước, thỉnh thoảng lại có đơn hàng nhưng nhất định sẽ tốt hơn trước đây nhiều.”
“Chúng ta cũng không thể chuẩn bị nhiều hàng tồn trong kho. Nếu hàng tồn quá nhiều thì chắc chắn sẽ có rủi ro, cha nghĩ nhiều như vậy là cũng đủ rồi. Sau này nếu cần thì phải nhờ con quay lại một chuyến. Cha cũng sẽ ở nhà nghiên cứu và thử nghiệm nhiều hơn, cố gắng học sớm một chút. "
"Ăn chè trôi nước đi” Bà Tân nhiệt tình gọi.
Tần Lãng và ông Tần lập tức đi ra bàn ăn, cả nhà bắt đầu ăn tết Nguyên Tiêu.
Bọn nhỏ đương nhiên cũng có phần, bây giờ các bé đã hơn chín tháng, việc nếm một số thức ăn thông thường không phải là vấn đề gì lớn.
Chè trôi nước rất nóng, nhân bánh được bọc được làm từ đậu xanh và các loại hạt vừng, hạt đậu phộng. Bà Tần thổi một hồi lâu nhưng mà khi cần vào nhân bánh vẫn cảm thấy nóng.
Bọn nhỏ nhìn một lúc vẫn không được ăn nên đã lo lắng, nhất là cô bé ăn hàng Vũ Đồng.
Nhóc con nhìn bà nội thổi thổi chè trôi nước, lo lắng nhíu mày, chu cái miệng nhỏ nhắn cố gắng thối mạnh giúp bà
Khả Hinh cũng gấp, cũng vội vàng chu miệng không ngừng phát ra tiếng "A a a a", chờ bà nội đút cho ăn.
Khi Vũ Đồng thấy em gái định giành lấy chè trôi nước vất vả lắm mới làm nguội xuống với mình thì bé con nảy ra một ý. Thế là cô bé vươn tay ra nắm lấy cánh tay của bà Tân, kéo mạnh đến trước mặt mình.
Vì bé con dốc hết sức để ăn nên đã cướp được rồi nhanh chóng cần một miếng chè trôi nước. Kết quả là vì chè trôi nước nhân bánh bên trong có hạt vừng đậu phộng vẫn còn nóng, nên nhóc con cẩn xong thì lập tức há mồm.
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 609: Ăn tết Nguyên Tiêu
Chương 609: Ăn tết Nguyên Tiêu