DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 508: C508: Khả hình hoà nhập vào tập thể

Chồng của Lã Hồng Liên là Lý Chí Tường nói: "Anh Tân, chị Tần, hai người khách khí quá rồi. Mời hai người đến dự tiệc sinh nhật của cháu chỉ là muốn mời hai người cùng đến chung vui. Hai người lại mang món quà quý giá như vậy, chúng tôi rất ngại."

Tần Lãng nói: "Anh Lý, anh đừng khách khí. Đây đều là đồ thủ công do chính tôi làm, chỉ cần Điềm Điềm thích là được.”

Lý Chí Tường nói: "Anh Tân, tôi đã nghe đến danh tiếng của anh. Chúng tôi cũng biết rắng các tác phẩm của anh còn được xuất hiện trong” Bộ sưu tập thế giới” nữa, Tam Tân Trai cũng rất nổi tiếng ở thành phố chúng ta. Những tác phẩm của anh đều có giá trị sưu tập, nên chắc chẵn là rất đắt"

"Phải đó! Anh Tần, chị Tần, hai người đưa bọn nhỏ. đến nhà chúc mừng sinh nhật cho Điềm Đïềm là chúng tôi đã rất vui rồi."

"Điềm Điềm rất thích các bé. Biết được hôm nay anh tới, con bé đã vui cả buổi sáng rồi."

"Hai vị ngồi đi, bọn nhỏ đã bắt đầu chơi với nhau rồi."

Dì Lý bưng hai tách trà nóng tới, Lã Hồng Liên treo áo khoác bên cạnh Tô Thi Hàm

Điều hòa bên trong nhà mở nóng hơn bên ngoài rất nhiều, Tần Lãng và Tô Thiển đều cởi áo khoác sau khi vào nhà. Lý Chí Tường và Tân Lãng đang nói chuyện, Tô Thi Hàm rất tự nhiên cầm lấy áo khoác của Tần Lãng.

Lã Hồng Liên dẫn cô đi treo áo khoác ở giá treo đắng kia.


Treo quần áo lên, Lã Hồng Liên nhìn Tô Thi Hàm mỉm cười rồi thấp giọng nói: "Chị Tần, quan hệ giữa hay người thật tốt nha, còn mặc đồ đôi nữa chứ!”

Tâm ý của Tô Thi Hàm bị phát hiện, cô khẽ mim cười đầy ngọt ngào.

Điềm Điềm vui vẻ đưa mấy đứa em vào nhà. Nhà họ có con nhỏ, nên phòng khách giống gia đình Tân Lãng, sản nhà trải một tấm thảm to tướng.

Em gái Tiều Dâu Tây của Điềm Điềm, đang chơi ở bên trong.

Điềm Điềm nhìn Tân Lãng, chờ mong hỏi:" Chú ơi! Con có thể dân mấy đứa em của con vào chơi ở bên trong được không? Con và em gái đều chơi trong đấy, đồ chơi của con cũng để ở trong đó. Mẹ bảo chơi ở bên trong sẽ an toàn hơn."

Tần Lãng sở sờ cái đầu nhỏ xinh xắn của cô bé, nói: "Đương nhiên có thể rồi, để chú bế em vào trong, các con nhớ cùng nhau chơi ở phía trong hàng rào nhé.”

'Điềm Điềm vỗ tay vui mừng. Sau khi tiến vào hàng rào, cô bé lập tức đi đến bên cạnh lấy hết đồ chơi của mình ra.

"Huyên Huyên, Vũ Đồng, Khả Hinh, đây đều là đồ chơi của các em. Cùng chơi với chị nhé!”

Huyện Huyện thích nhất là chơi đồ chơi mới, vừa nhìn thấy nhiều món đồ chơi chưa từng chơi qua, lúc này cậu bé vui vẻ bò đến.

Vũ Đồng ngay lập tức làm theo, cô bé rất thích chơi với chị Điềm Điềm

Khả Hinh lặng lẽ theo sau.

Không biết có phải cô bé còn nhớ lần trước giận dỗi anh chị hay không, có vẻ không hứng thú cho lắm.

Hơn nữa, đến nhà người khác làm khách, không phải môi trường quen thuộc, Khả Hinh có vẻ như đang buồn phiền.

Điềm Điềm mang đồ chơi các em, bởi vì rất thích các em nên cô bé đã mang tất cả những món đồ chơi yêu thích hằng ngày của mình ra cho chúng.

Cô bé lấy ra một con gấu nhung màu hồng đưa cho Huyên Huyên, rồi nói: "Huyên Huyên, con gấu này cho em chơi được không? Con gấu này rất giỏi đó, nó biết kể chuyện và hát nữa đấy nha!"


Huyên Huyên nhìn chú gấu nhồi bông màu hồng trước mặt, biểu cảm trên gương mặt dừng lại một chút, cậu nhóc ngập ngừng cầm con gấu bông lên...

'Điềm Điềm thấy cậu nhóc đã căm gấu bông, ngay. lập tức đi lại hộp đồ và lấy ra hai con búp bê Barbie dễ thương. Một con cho Vũ Đồng, một cho Khả Hinh,

"Vũ Đồng, Khả Hinh, chúng ta chơi búp bê Barbie đi nha. Chúng ta cùng thay quần áo cho nó nhé”

'Vũ Đồng và Khả Hinh nhìn món đồ chơi lớn được nhét vào tay mình, cũng có chút bối rối.

Lý do khiến Huyên Huyên ngớ người là vì ở nhà, cậu bé thường không thích đồ chơi màu hồng. Trong khi đó, Vũ Đồng và Khả Hinh lại bối rối vì chưa bao giờ chơi với những món đõ chơi như búp bê Barbie.

Sau khi chia sẻ đồ chơi với các em, Điềm Điềm phấn khích được cùng các em chơi đùa, kết quả lại phát hiện ba cô cậu có vẻ không hứng thú cho lắm.

“Các em sao vậy, không thích đồ chơi của chị sao?” Điềm Điềm khó hiểu gãi đầu.

Lúc này, Lã Hồng Liên và Tô Thi Hàm, đã treo quần áo xong rồi cũng bước vào bên trong hàng rào.

Lã Hồng Liên nhìn thấy những món đồ chơi mà Điềm Điềm mang cho các em chơi rồi phá lên cười, xoa đầu con gái và nói: 'Điềm Điềm, những món đồ chơi này con mang ra, các em của con chưa thể chơi được!"

Tô Thi Hàm cũng nở nụ cười, nhìn về phía Điềm 'Điềm còn đang nghỉ hoặc nói: "Điềm Điềm, các em đều còn nhỏ, chúng còn chưa biết chơi mấy món đồ chơi này. Ở nhà chỉ chơi đồ chơi của trẻ sơ sinh thôi


"Còn nữa, Huyên Huyên là con trai. Con trai thường thích chơi ô tô, không giống con gái. Nếu con đưa gấu hồng cho các em gái thì các em sẽ rất thích đó.” Lã Hồng Liên nói.

Tiều Điềm Điềm hiểu ra, đi đến hộp tìm một lần nữa, lấy từ đáy hộp ra một chiếc xe.

Cô bé và em đều là con gái, xe đồ chơi trong nhà không nhiều. Chiếc xe này cũng là đồ chơi của người khác tặng, nhưng cô bé chưa từng chơi qua.

Cô bé cầm chiếc xe cho Huyên Huyên và nói:

“Huyên Huyên, em có thích chơi cái này không?”

Đây là xe có dây cót, khi bạn kéo lại về sau thì xe sẽ tự động chạy về phía trước. Điềm Điềm thị phạm trước, Huyên Huyên lập tức có hứng thú, vui vẻ chạy theo xe cười khúc khích.

Điềm Điềm thấy cảnh này, ngẩng đầu lên vui vẻ nói: "Em ấy thích cái này!"

Sau đó, cô ấy đem con gấu bông mà Huyên Huyên đã để sang một bên đưa nó đến trước mặt Vũ Đồng và Khả Hinh, ấn nút bấm hình trái tìm nhỏ ở trên ngực, con gấu nhỏ màu hồng đang năm trên mặt đất lập tức phát ra một bài hát thiếu nhí.

Vũ Đồng và Khả Hinh ngay lập tức bị thu hút, hai đôi mắt to đen láy tò mò nhìn chú gấu nhỏ trước mắt.


Đọc truyện chữ Full