DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 2908

Chương 2908

Nụ cười đó ấm áp và có cả sự khổ sở, người khác nhìn thấy cũng thấy nhiều cảm xúc lẫn lộn.

Hứa Minh Tâm nghe xong những lời Khương Tuấn nói trong lòng không khỏi thở dài.

Lúc đầu khi biết được chân tướng, cô biết ngay sớm muộn gì cũng có một ngày như vậy. Nhưng không ngờ tình cảm Khương Tuấn dành cho Lâm Thanh Huyền đã sâu đậm đến mức này.

Lừa mình dối người… cũng có niềm vui trong đó/ Bởi vì yêu…

Cố Gia Huy nghe xong im lặng hồi lâu rồi mới nói: “Được tôi đồng ý chuyện cậu từ chức. Nhưng vị trí bên cạnh tôi, tôi vẫn để lại cho cậu, bất cứ lúc nào cậu quay về cũng được. Còn về Lâm Thanh Huyên, tôi sẽ không truy cứu bất cứ tội lỗi nào của cô ta nữa.

Những gì cậu bỏ ra cho cô ta đã lớn hơn những tội lỗi cô ta đã phạm rồi.”

“Cảm ơn Anh Huy, cảm ơn cô Minh Tâm. Thanh Huyền đang ở nhà một mình, tôi phải nhanh chóng trở về.”

Nói xong, Khương Tuấn định đứng dậy nhưng cơ thể quá suy nhược khiến anh ta lại ngã lần nữa.

Bác sĩ vội vàng nói: “Bây giờ điều cậu cần nhất là nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, tốt nhất đừng đi đâu cả, nếu không có thể nguy hiểm tới tính mạng bất cứ lúc nào.”

“Vậy cậu yên tâm ở đây dưỡng bệnh đi.”

Cố Gia Huy lên tiếng.

“Thanh Huyền cô ấy…”

“Cậu không có sự lựa chọn nào khác, đây là mệnh lệnh.”

Giọng điệu của Cố Gia Huy không để cho anh ta có cơ hội nào để thương lượng.

Khương Tuấn nghe vậy định mở miệng nói gì đó nhưng cuối cùng lại không nói gì cả.

Anh ta li3m đôi môi khô khốc và cuối cùng chọn cách im lặng.

Bác sĩ tiêm thuốc, Khương Tuấn chìm sâu vào trong giấc ngủ.

Lúc anh ta tỉnh lại đã là buổi sáng ngày hôm sau.

Ánh năng dịu dàng của mùa đông chiếu vào trong phòng. Khương Tuấn mơ màng mở mắt ra, nhìn thấy một người đang năm bò ra giường ngủ Say.

Người đó… chính là Lâm Thanh Huyền.

. Sao cô lại ở đây?

Trái tim Khương Tuấn khế run lên, anh ta định ngồi dậy nhưng không ngờ Lâm Thanh Huyền đã động đậy †rước.

Lúc đó không hiểu ma sai quỷ khiến thế nào mà anh ta quyết định nhắm mắt lại giả vờ đang ngủ.

Lâm Thanh Huyền xoa xoa đôi mắt vẫn còn buồn ngủ, vừa nấy rõ ràng cô ta cảm nhận được Khương Tuấn cử động nhưng bây giờ nhìn lại hình như người trên giường không có dấu hiệu gì là sắp tỉnh lại. Xem ra cô ta thật sự bị ảo giác rồi.

Lâm Thanh Huyền đi vào nhà vệ sinh lấy nước nóng, chuẩn bị lau người cho Khương Tuấn.

Hai người là vợ chồng, những chuyện thế này không quá để ý nhưng hiện giờ mọi thứ đã khác so với trước đây.

Khương Tuấn nhắm mắt cảm nhận đôi tay nhỏ của cô đi đến dây lưng quần của anh, cô cởi nó ra dễ dàng.

Ổ khóa vang lên tiếng lách cách, âm thanh giống như vang lên từ một góc sâu nào đó trong tâm hồn.

Thần kinh của Khương Tuấn đột nhiên căng ra, cả người cứng đờ.

Bàn tay anh ta để trong chăn đã không tự chủ siết chặt lại, nắm chặt lấy ga giường.

Lâm Thanh Huyền lau người cho Khương Tuấn trong lúc vẫn còn mơ màng. Bởi vì vết thương của bị viêm nên anh ta hơi sốt, vậy nên Lâm Thanh Huyền phải lau bớt mồ hôi đã thoát ra trên người Khương Tuấn.

ˆTối qua cô đã lau hai lần.

Đọc truyện chữ Full