DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 4286 CÓ THỂ CHẾT BẤT CỨ LÚC NÀO.

Đường Lạc Âm giơ tay lên nắm lấy chân Đường Vận.

Đột ngột dùng sức.

Rẹt!

Một bên đùi của Đường Vận bị xé rách ngay tại chỗ, cô ta đau đớn nằm bò trên đất: “Á... mày... mày là loại quái vật gì...”

“Ông nội Vu Cửu, mau cứu cháu!”

Đường Vu Cửu cũng giật mình.

Không biết tại sao Đường Lạc Âm đột nhiên lại bộc phát ra sát khí đáng sợ đến vậy, Đường Vu Cửu bước tới trước chắn trước mặt Đường Vận: “Mày là cái thá gì, lại dám...”

Phụt!

Đường Lạc Âm đấm ra.

Đường Vu Cửu đến tư cách phản kháng cũng không có, hóa thành sương máu tại chỗ.

“Ông nội Vu Cửu...”

Đường Vận sửng sốt.

Bất lực nhìn một bàn tay kia đang hạ xuống, biến thành một màng sương máu.

Đường Lạc Âm gầm lên: “Tất cả đều phải chết!”

Ầm!

Một cỗ sức mạnh khủng bố kinh người quét ra, hàng trăm ngàn người trong ngoài nhà họ Đường đều bị chấn thành sương máu, thần hồn tiêu diệt.

“Trái tim Thất Khiếu Linh Lung...”

Làm xong tất cả mọi chuyện, Đường Lạc Âm giơ tay lên, nắm lấy trái tim Thất Khiếu Linh Lung dưới đất, đặt nó trở lại vị trí trái tim.

Sau đó cô ta nghiêng đầu, hoàn toàn rơi vào hôn mê.

Giây tiếp theo.

Sương máu của hàng trăm nghìn người quanh đó tụ lại, hướng về phía Đường Lạc Âm.

Diệp Bắc Minh vừa đến đại lục Linh Mộc, anh đã nhìn thấy một dòng huyết khí xông lên trời, sau đó tan vào thiên khung.

“Đây là cái gì? Sát khí này thật đáng sợ!”

Mí mắt Diệp Bắc Minh giật giật.

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhắc nhở: “Nhóc con, đó là phương hướng nhà Đường Lạc Âm!”

“Cái gì?”

Sắc mặt Diệp Bắc Minh đại biến, nhanh chóng bay về phía nhà họ Đường.

Đợi đến khi tới nhà họ Đường, anh bị cảnh trước mắt dọa cho kinh hãi.

“Trời đất... phải chết bao nhiêu người mới có nhiều máu tươi đến vậy?”, thân thể mềm mại của Vương Quỳnh run lên.

Toàn bộ nhà họ Đường sớm đã bị máu tươi bao phủ.

Đại sảnh cũng bị máu nhấn chìm.

Không khí tràn ngập mùi tanh của máu.

Giống như địa ngục trần gian vậy.

“Nhóc con, Đường Lạc Âm ở sâu trong bên trong, hô hấp không ổn định!”

Diệp Bắc Minh mở ra đôi mắt thần ma, nhìn thấy Đường Lạc Âm trong đại sảnh thông qua dòng máu tươi.

Thân thể cô ta phát ra một loại tử khi lạnh buốt.

Có thể chết bất cứ lúc nào.

Diệp Bắc Minh mặc kệ tất cả, lao vào dòng máu ở đại sảnh, đến trước người Đường Lạc Âm: “Cô Đường, cô sao vậy?”

Anh giơ tay định nắm lấy.

“Dám động vào ta, chết!”

Một giọng nói vô cảm vang lên.

Đường Lạc Âm giơ tay ra đòn, trực tiếp đánh về phía lồng ngực Diệp Bắc Minh!

Đọc truyện chữ Full