DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 4274 “KHÔNG CÓ HỨNG THÚ!”

Tô Cuồng cười lạnh: “Nếu anh không gian lận, vậy liền lấy ra chứng cứ chứng minh bản thân không gian lận đi!”

Diệp Bắc Minh lắc đầu:”Anh rất thông minh, đáng tiếc, thủ đoạn người bị hại tự chứng minh này lại vô dụng với tôi!”

“Nếu anh cho rằng tôi gian giận vậy hãy đưa ra bằng chứng cho thấy tôi gian lận!”

“Ha ha!”

Tô Cuồng nheo mắt cười gian tà: “Trọng lực áp chế hơn vạn lần nhưng anh lại giống như người bình thường!"

"Không ai có thể chịu đựng được, với cảnh giới Nhập đạo đỉnh phong như tôi cũng không có cách nào chống lại áp lực, đồng thời còn chạy nhảy nữa!”

“Anh dựa vào đâu mà làm được?”

Diệp Bắc Minh cảm thấy nực cười mà lắc đầu: “Bản thân là thứ rác rưởi không lẽ người khác cũng phải rác rưởi hay sao?”

Đôi mắt Tô Cuồng lập tức ánh lên sự giận dữ: “Được, được lắm! Tôi là rác rưởi!”

“Vậy những võ giả khác tham gia Cuộc chiến Thiên Giai thì sao?”

Diệp Bắc Minh không chút sợ hãi phu ra một câu: "Đều là rác rưởi!"

Ngay khi lời nói này vang lên.

Sâu nơi đáy mắt Tô Cuồng xẹt qua một tia giảo hoạt, thằng nhóc này quả nhiên mắc bẫy rồi!

Hiện trường lập tức như nổ tung!

Những võ giả leo lên Thang Trời phía sau nghe được câu này thoáng chốc đều tức giận!

“Diệp Bắc Minh, ý của anh là gì?”

“Ha ha ha…. ha ha ha! Ngông cuồng lắm, số lượng người tham gia Cuộc chiến Thiên Giai lên tới mười triệu!”

“Anh nói toàn bộ chúng tôi đều là rác rưởi?”

“Còn anh thì là cái thá gì? Gian lận để về nhất, còn thực sự cho rằng bản thân tài giỏi lắm sao?”

Âm thanh này không ngừng vang vọng.

Mạc Trần cau mày, Diệp Bắc Minh thực sự có đã đi quá xa!

Biểu cảm của ông lão mặt đỏ cùng mấy người La Thiên Chính đều sầm lại, đã rất không vui vẻ gì!

Sở Y Thủy có chút kinh ngạc, cô ta không ngờ Diệp Bắc Minh lại dám nói như vậy!

Hành động này không khác gì kích động quần chúng phẫn nộ mà!

“Haiz, đúng là trẻ người non dạ, vị Tô Cuồng kích động mắc bẫy rồi!”

Hướng Ly Ly thở dài, tài năng là thứ không thể phủ nhận nhưng EQ của anh đúng là không đủ dùng.

Sở Nguyên Bá cười đùa: “Ha ha, xem ra không cần tôi phải ra tay, thì đã có rất nhiều người muốn tên nhóc này chết rồi!”

Tô Cuồng thấy bầu không khí đã chín muồi, lập tức dẫn dắt: “Diệp Bắc Minh, anh cũng quá kiêu ngạo rồi đó!”

“Anh nói mấy chục triệu người tham gia Cuộc chiến Thiên Giai đều là rác rưởi, vậy ắt hẳn thực lực của anh rất mạnh?”

“Có dám đấu một trận công bằng với tôi không? Chỉ cần anh đánh bại tôi về võ lực, Tô Cuồng tôi tuyệt đối sẽ không nói anh gian lận nữa!”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Không có hứng thú!”

“Ha ha, sợ rồi sao?”

Tô Cuồng tiếp tục khiêu khích.

Việc Diệp Bắc Minh không dám nhận lời khiêu chiến khiến hắn ta càng tin chắc rằng anh có vấn đề!

Giọng nói lạnh nhạt của Diệp Bắc Minh tiếp tục vang lên: “Anh suy nghĩ nhiều quá rồi đó, đơn giản chỉ là anh không xứng đấu một trận công bằng với tôi mà thôi!”

“Chỉ cần anh có thể tiếp một quyền của tôi, tôi sẽ chấp nhận tất cả lời buộc tội của anh!”

Bầu không khí nháy mắt trở nên tĩnh lặng!

Đọc truyện chữ Full