DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 4268 “3000 LẦN À! ĐÃ VƯỢT QUA CỰC HẠN RỒI!”

“Bao giờ anh lên đỉnh thì chúng tôi lên!”

Diệp Bắc Minh cười cười: “Được, hai người nguyện ý cùng tôi thì tôi cũng không nói nhiều nữa!”

“Tiếp tục!”

“Đi thôi!”

Ba người gật đầu, nửa tiếng sau cũng đứng trước cấp.

Đi lên trước một bước, mỗi một bậc thang sẽ tăng một lần trọng lực.

Ba người hít sâu một hơi, bước về phía trước.

Ở bên kia, tốc độ của ba người Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U rất nhanh.

Tuy nhiên, mỗi 500 cấp thì họ lại phải nghỉ mất nửa tiếng.

Sau cùng.

Mỗi 100 cấp họ phải nghỉ thêm nửa tiếng nữa.

Lại nhìn Diệp Bắc Minh, sớm đã biến mất khỏi màn hình.

“Ha ha ha, Y Thủy, thằng nhóc kia biến mất khỏi màn hình rồi kìa!”, Sở Nguyên Bá cười cợt nói: “Tổng cộng 500 màn hình lớn, mỗi màn hình chiếu một người!”

“Điều này chứng tỏ thằng ranh đó đã rơi xuống top dưới 500 rồi! Xem ra nó thật sự là đồ vô dụng!”

“Cho dù tôi không giết hắn, vấn đề là hắn có thể sống sót ở Thiên Giai hay không ấy!”

Sắc mặt Sở Y Thủy lạnh lùng, cắn môi không nói gì.

Hướng Ly Ly cau chặt mày.

Cô ta không hi vọng Diệp Bắc Minh sẽ chết.

Hai người nhìn chằm chằm vào màn hình cuối cùng, hi xọng Diệp Bắc Minh có thể xuất hiện.

Một tiếng, hai tiếng, ba tiếng qua đi...

Kì tích vẫn chưa xuất hiện.

Tô Cuồng, Võ Kình Thiên và Hạ Cửu U ba người này đã đứng trên cấp!

Chỉ còn lại 100 bậc thang cuối cùng là lên đến đỉnh.

“Anh Diệp, anh thật sự thất bại sao?”, đôi mắt đẹp của Sở Y Thủy mờ đi.

Không chỉ cô ta, bên trên quảng trường Thiên Giai.

Nghê Hoàng, Lục Linh Nhi, Thiên Cơ lão nhân cũng đang chăm chú nhìn vào màn hình lớn.

...

Lúc này.

Trên bậc thang cấp, thân thể Diệp Bắc Minh thấm đẫm máu, mỗi bước đi thân thể dường như muốn nổ tung.

Có mấy lần suýt chút đã không chịu được mà gục ngã.

“Nhóc con, nếu không chịu được thì cứ dùng sức mạnh võ đạo đi. Thực lực của cậu, chịu đựng áp lực vạn lần không khó!”, tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng bị chấn động nói.

Thật là liều mạng quá.

Đây là đang chơi đùa với tính mạng của mình đấy.

Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu bên cạnh cũng điên cuồng nuốt nước bọt.

Hai người đang phải chịu đựng trọng lực gấp 3000 lần, cũng rất đau khổ.

Diệp Bắc Minh nhếch miệng cười: “Không sao... không chết được!”

“3000 lần à! Đã vượt qua cực hạn rồi!”

“Nhưng mà, đây không phải là cực hạn của Diệp Bắc Minh tôi... tiếp tục!!!”

Anh nghiến răng, kéo lê thân thể đầy máu của mình tiếp tục đi về phía trước.

Đúng chất của một người máu.

võ giả vượt qua anh đều sững sờ và sợ hãi.

Đọc truyện chữ Full