DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 1316

Chương 1316

Trưởng lão gật đầu: “Không tệ, cô lấy một ống máu của Diêu Linh Nguyệt, nói đó là của cô, tuyệt đối không được để lộ, rõ chưa? Nếu không thì cô cố mà chịu!”

Diêu Thi Duyệt cúi đầu không dám lên tiếng.

Xế chiều hôm nay cô ta đã bại lộ với Tô Tử Du, lúc này chắc nhà họ Tô cũng đã biết rồi.

Cô ta nào dám nói thật với trưởng lão, sau khi vâng một tiếng thì làm bộ tiến lên dùng kim tiêm lấy một ống máu trên người chị mình.

Trưởng lão ồn ào hừ một tiếng khinh bỉ, ông ta lẩm bẩm: “Một người có huyết mạch truyền thừa nhưng không có thực lực, một người có tí thực lực thì lại không có huyết mạch! Nhà họ Diêu đúng là phí công khi sinh ra hai chị em các cô!”

“Lãng phí nhiều phù lục của ta như vậy, còn không biết nuôi đến lúc nào mới có thể biến cô ta thành Vu tiên.”

Hóa ra sau khi Diêu Linh Nguyệt đưa hai đứa bé đi sau, nhà họ Diêu thật sự hết cách, đời sau của Vu thần trăm năm mới có một người mang huyết mạch Vu thần, chỉ có thể mang Diêu Linh Nguyệt không có thực lực đóng vào quan tài, dùng bí pháp thúc đẩy thực lực sinh trưởng của cô ấy.

Phá hủy ý chí của cô ấy, để cô ấy tồn tại vì truyền thừa của nhà họ Diêu.

Phá hủy tình cảm của cô ấy, cắt đứt tất cả thất tình lục dục và tư tâm của cô ấy.

Mãi đến khi cô ấy biến thành một Vu tiên mạnh mẽ bất tử, nói một cách khác cũng có thể gọi là cương thi.

Cương thi không phải người cũng không phải quỷ, vượt ra khỏi tam giới sáu cõi, không vào luân hồi, Diêm vương cũng không thể làm gì, đến lúc đó nhà họ Diêu có thể quay về thời hoàng kim, ai cũng không dám đụng vào họ!

Diêu Thi Duyệt nghe trưởng lão lại so sánh mình với chị thì trong lòng không khỏi khó chịu nhưng cô ta cũng không dám nói gì, nhà họ Diêu có hai trưởng lão, một người ở ngoài giúp người khác xem khoáng mạch, một người trấn thủ nhà họ Diêu tìm cách giúp gia tộc lại lần nữa trở nên mạnh mẽ, tất cả đều là những thứ cô ta không thể thay đổi được.

Nếu có thể gả vào nhà họ Tô, làm bà chủ nhà họ Tô thì sẽ tốt biết bao… Ít nhất có thể thoát khỏi nhà họ Diêu.

Diêu Thi Duyệt nghĩ, mang máu đi theo trưởng lão chuẩn bị rời đi.

Trưởng lão kiểm tra qua tình trạng của Diêu Linh Nguyệt, ông ta lấy ra một cái búa đặc chế, dùng sức đóng hết mấy cái đinh cô ấy cố hết sức để nâng lên mấy centimet xuống.

Bàn tay Diêu Linh Nguyệt lại lần nữa bị đóng xuống vách quan tài.

Bàn chân cũng bị đinh cố định lại.

Căn hầm này ở trong núi hoang, trước kia là một hầm trú ẩn, bây giờ xung quanh được dán đầy bùa chú, dẫn âm khí ở xung quanh chạy vào trong quan tài.

“Đi thôi. Bây giờ cô về thành phố J, sau này cứ nửa tháng cô phải đến đây để kiểm tra, đinh lỏng thì lại đóng vào.”

Diêu Thi Duyệt gật đầu: “Vâng.”

Cô ta hơi ngừng lại, cảm nhận được cảm giác không chắc chắn, hỏi theo: “Trưởng lão, chị tôi không thể thoát được nữa đúng không?”

Trưởng lão cười lạnh một tiếng, trong ánh mắt hiện lên sự kiêu căng: “Trước kia là xích sắt bình thường nên cô ta mới có thể chạy được hai lần, quá tam ba bận, lần này cô ta tuyệt đối không thể chạy được. Đại La thần tiên đến cũng không đưa cô ta đi được!”

Đọc truyện chữ Full