DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Phong Thần Châu
CHƯƠNG 10876 “MỘT HẠT CHÂU!”

“Biết chứ!”, Tần Ninh cười nói: “Vô Thượng Thần Đế, thống nhất Thương Mang, lập nên thiên địa thế giới mới, cái này ai mà không biết chứ? Đó là chủ nhân của Thương Mang đại thế giới chúng ta!”

“Ồ?”

Dực vương cười tươi rói nói: “Hắn rất lợi hại à?”

“Ngươi hỏi cái này làm gì? Ngươi cũng biết người à?”, Tần Ninh hỏi ngược lại.

Dực vương yên lặng.

Nhưng mà, không lâu sau, Dực vương liền nói: “Đó là một gã đáng ghét, bổn tọa ở Vạn Thiên thế giới tìm hắn mà không có kết quả, hắn rất là giải hoạt, không, là gian xảo đạo đức giả!”

“Nay, Vạn Thiên thế giới, tên của hắn cũng đã dần nổi danh rồi, đây là một việc vô cùng không tốt”.

Tần Ninh không khỏi nói: “Haiz, đó là Thần Đế có thiên phú nhất, thực lực mạnh nhất của Thương Mang đại thế giới chúng ta, cho dù ra khỏi Thương Mang đại thế giới thì cũng là nhân vật có tài năng xuất chúng, điều này không phải là chuyện rất bình thường à!”

“Hắn thực sự lợi hại như vậy?”

“Đương nhiên rồi, có thể trở thành chủ nhân của một phương đại thế giới, bên dưới quản lý hàng triệu hàng tỷ chủng tộc sinh linh, ngươi nói xem có lợi hại không?”

“Ha!”

Dực vương nghe vậy, lại chỉ lạnh lùng bật cười một tiếng: “Hàng triệu hàng tỷ? Con dân bên dưới của bổn tọa có bao nhiêu, bổn tọa còn đếm không hết, chỉ hàng triệu hàng tỷ thì tính là gì?”

Nghe vậy, Tần Ninh cười nói: “Ta rất hiếu kỳ về ngoại vực, ngoại vực rốt cuộc là một nơi như thế nào?”

Dực vương kiêu ngạo nói: “Là một Vạn Thiên thế giới được tạo nên bởi nhiều Thương Mang đại thế giới nối liền với nhau, còn được xưng là Vùng đất ngàn sao, hoặc là Hoàn Vũ, Tinh vực vô hạn, có rất nhiều cách gọi khác nhau”.

Vạn Thiên thế giới.

Vùng đất ngàn sao.

Hoàn Vũ!

Tinh vực vô hạn!

Dực vương tiếp tục nói: “Thương Mang đại thế giới mà ngươi biết, so sánh với Vạn Thiên thế giới chẳng qua cũng chỉ như hạt cát mà thôi!”

“Chẳng qua, lịch sử của Thương Mang đại thế giới rất lâu đời, nền móng rất vững vàng, ẩn chứa rất nhiều điều khó ngờ”.

Tần Ninh nghe vậy, cười đáp: “Quả vậy, Thương Mang đại thế giới lúc trước tên là Càn Khôn đại thế giới, lịch sử đủ đến một trăm hai trăm triệu năm”.

“Ha ha ha ha...”.

Mà nghe thấy lời Tần Ninh nói, Dực vương lại bật cười lớn.

“Loài người hèn mọn như ngươi thì biết cái gì? Một hai trăm triệu năm có tính là gì? Lịch sử lâu đời mà ta nói đến, đó là ít nhất phải tính đến hàng tỷ năm!”

Trên thực tế, vừa rồi Tần Ninh là cố ý nói một hai trăm triệu năm cho Dực vương nghe, chỉ là muốn nói gần nói xa xem xem phản ứng của Dực vương ra sao.

Hàng tỷ năm?

Cường điệu đến mức nào?

Dực vương cười ha ha nói: “Vạn Thiên thế giới, giữa Hoàn Vũ, không biết có bao nhiêu giới vực tồn tại, một số giới vực khi đi đến tận cùng thì sẽ giống như tuổi thọ của con người đã đạt đến mức giới hạn, sẽ sụp đổ tan biến, tiếp đó sẽ có giới vực mới xuất hiện, vạn vận đều như vậy, xuân đi thu đến, hoa nở hoa tàn, đây là quy luật của thế gian, người người đều đang truy cầu vĩnh hằng, nhưng cho dù mạnh mẽ như ta, cũng không thể nào thực sự bất hủ bất diệt”.

Nói đến cuối cùng, giọng nói của Dực vương nghe đã cực kỳ tiêu điều tang thương.

“Nhưng Thương Mang đại thế giới trong miệng ngươi nói, lại là ngoại lệ, nó đã tồn tại theo vô tận năm tháng rồi, mỗi một lần sụp đổ lại một lần tổ hợp lại, chưa từng biết mất trong dòng lịch sử, nó đã đạt đến cái gọi là vĩnh hằng!”

Giọng nói của Dực vương mang theo sự kỳ vọng nói: “Vô Thượng Thần Đế từ chỗ các ngươi đi ra, trong Vạn Thiên thế giới, hoạt động với tần suất liên tục, mà bổn tọa nhiều lần muốn bắt hắn, nhưng đều để hắn chạy mất!”

“Ngươi vì sao muốn bắt người?”, Tần Ninh tò mò hỏi.

Nghe vậy, Dực vương không hề đáp lại.

Bởi vì phong thần châu.

Trong lòng Tần Ninh đã hiểu rõ.

“Tiểu tử, ngươi có bằng lòng làm việc cho ta?”, Dực vương cười ha ha nói: “Nếu như ngươi đồng ý làm việc cho ta, thì có thể làm Thần Sứ của ta, trong Thương Mang đại thế giới giúp ta tìm một thứ”.

Tần Ninh nghe vậy, không vội từ chối mà cười hói: “Thứ mà tiền bối nói, là thứ gì vậy?”

“Một hạt châu!”

Dực vương lạnh lùng nói: “Một hạt châu có thể nghịch chuyển quy tắc, ngươi có thể gọi nó là Xá Lợi Tử”.

Xá Lợi Tử?

Ừm...


Xem ra, đây mới là tên thật của phong thần châu?

Đọc truyện chữ Full