DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 440: C440: Lần này ông tân rất hài lòng

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi ăn cơm trưa xong, người của công ty vận chuyển đến lấy xe. Tân Lãng đã trực tiếp gửi các giấy tờ liên quan đến xe, bao gồm hợp đồng mua bán xe và hợp đồng bảo hiểm qua bưu điện, bây giờ hắn chỉ cần chuyển xe về là được.

Sau khi ký xong hợp đồng vận chuyển xe, Tần Lãng giao chìa khóa cho nhân viên công ty vận chuyển, nhìn bọn họ lái xe đi rồi mới gọi điện thoại cho ông Tần.

"Chai Con đã giao xe cho công ty vận chuyển rồi. Họ hẹn 5:00 chiều mai sẽ giao xe cho cha đấy.”

Nghe được tin này, ông Tần lập tức bật dậy, vui mừng nói: "Tuyệt vời quá con trai! Vậy là ngày mai cha có thể lái xe mới rồi, ha ha!"

Tần Lãng nghe được tiếng cười của cha mình, trong lòng rất thoả mãn.

"Chat Sau khi nhận xe mớicha có thể chở mẹ đến nhà máy mỗi ngày. Cha đừng lái chiếc xe tải cũ nữa nha, nó đã khá cũ rồi, không những không đẹp mà đi trên đường cũng rất nguy hiểm. Nếu không cha đem chiếc xe đó đến trạm chuyển phát nhanh nhà mình, để ở đó dùng để chở hàng hóa hoặc cứ để nó ở bãi đỗ xe cũng được."

"Được rồi, được rồi! Con trai, con đừng lo lắng nữa. Cha mẹ bây giờ đã có xe BMW rồi, cha còn lái cái xe cũ đó làm gì nữa!" Ông Tân vui vẻ nói.

Tần Lăng nói: "Cha phải hiểu là xe tải van đó cũng tiêu hao nhiên liệu không thấp hơn BMW là bao."

"Hiểu rồi! Con trai, con đừng lo lắng cho cha mẹ nữa, hai chúng ta bây giờ đã sẵn sàng tiêu tiền rồi! Hôm qua, sau khi nhà máy nhập hàng hóa xong, cha đã đưa mẹ con đi ăn nhà hàng đấy! Nếu con không tin thì hãy hỏi mẹ con đi”

"Bà xã ơi! Con trai gọi điện thoại này. Bà qua đây nói chuyện với con đi."


Làm sao vậy? Lãng Lãng gọi điện thoại làm gì? Giọng nói của bà Tăn từ xa truyền đến.

"Con trai nói rằng nó đã gửi chiếc BMW về đây, ngày mai thì xe sẽ đến. Bà xã, sáng ngày kia chúng ta có thể lái chiếc xe mới rồi đấy!"

Nhìn thấy ông Tần vui vẻ như một đứa trẻ, bà Tần lắc đầu cười.

"Con trai, con đã có biển số xe mới chưa? Nếu không lấy được biển số trong một tháng thì con cũng đừng nóng lòng gửi xe về. Cha mẹ ngày nào cũng đi taxi, không phải con đã tìm cho chúng ta một chiếc taxi sao?"

“Gần đây, sáng nào hai chúng ta cũng bắt taxi đi làm, chiều tối lại bắt taxi vẽ. Hàng xóm đều cho rằng hai vợ chồng già làm ăn phát tài. Mẹ nói với bọn họ đó là do con trai hiếu thuận, có lòng tìm cho chúng ta một chiếc taxi rồi bao cả tháng. Bọn họ rất ghen ty với cha mẹ đó nha!"

Khi bà Tần nói những lời này, trong giọng nói tràn đầy tự hào.

Ở tuổi của bọn họ cũng không có gì để ganh đua, điều duy nhất có thể so sánh chính là tương lai và lòng hiếu thảo của con cái. Hiện tại Tần Lãng đã làm tốt mọi việc khiến cho ông bà Tăn ở trước mặt hàng xóm đặc biệt có mặt mũi.

"Mẹ đừng lo lắng, việc biển số xe mới cơ bản đã được giải quyết xong. Hôm nay con đi bấm số, thứ hai tuần sau có thể trực tiếp lắp biển rồi."Tần Lãng nói.

Bà Tần lại hỏi về biển số xe, sau khi nghe được biển số nhà Tần Lãng đã chọn xong và quá trình chọn số của bọn họ, bà Tân vui vẻ nói: "Các bé cưng chọn khá tốt đó nha. Dãy số này rất đẹp, năm 21 tuổi phát tài. Năm nay phát tài, về sau mỗi năm đều phát tài!"

Cứ như vậy trôi qua một tuần. Thứ hai, Tần Lãng một mình lái xe đến văn phòng hành chính để lấy biển số xe, sau đó thì đến đại lý để lắp biển số.

Nhìn biển số xe trước mặt, Tân Lãng thở phào nhẹ nhõm.

Về sau hắn có thể tự do đi lại ở Thượng Hải rồi.

Chờ đến khi năm sau mua nhà thì bọn họ sẽ có một chỗ đứng vững chắc tại Thượng Hải!

Nghĩ vậy, Tân Lãng lập tức lấy điện thoại di động ra, chụp ảnh phía trước xe, sau đó đăng trên vòng bạn bè.

"Cuối cùng cũng lấy được biển số xe Thượng Hải. Về sau muốn đi đâu cũng được!"

Ngay sau khi bài viết được đăng lên, di động của hắn liên tục đổ chuông.


Rất nhiều lượt thích và chúc mừng, còn có nhiều người kinh ngạc hỏi thăm.

Đám người Dương Bân thống nhất đội hình, có lẽ là đã thương lượng tốt ở ký túc xá nên nhóm bọn họ đều gửi đến cùng một câu, cách nhau chỉ khoảng một hai giây. Điều này tạo nên một loạt bình luận giống nhau ở đầu khu bình luận.

"Chúc mừng anh Lãng đã lấy được biển số xe Thượng Hải!

Bọn họ biết rất rõ tình huống của Tân Lãng, cho nên đương nhiên là chúc mừng hắn rồi

Có rất nhiều người không biết tình hình gần đây của Tần Lãng, nhìn thấy bài post này thì đều cảm thấy kinh ngạc.

Bạn học cấp hai XX: "Tân Lãng? Thật sự là cậu ư! Cậu không hay đăng lên vòng bạn bè nhưng sao vừa đăng lên đều là tin tức lớn?! Lần trước lên chức cha, lăn này vừa mua một chiếc ô tô hạng sang, lại còn có biển số xe Thượng Hải. Thật là trâu đó nha!"

Bạn học tiểu học XX: "Tân Lãng! Cậu phát tài rồi sao?! Cậu vẫn ở Thượng Hải hả? Khi nào trở về họp. mặt thì gặp nhau nhé!"

Bạn học cấp ba XX: "Anh Lãng! Nhanh như vậy đã đổi xe mới rồi sao? Lúc tham gia họp lớp ở kỳ nghỉ hè lần trước vẫn thấy anh lái BMW, bây giờ đã trực tiếp đổi sang một chiếc Mercedes-Benz hơn một triệu tệ. Anh thật sự quá giỏi đó nha! Hôm trước em mới nhìn thấy cha anh lái một chiếc BMM, có phải anh đã đưa chiếc xe đó cho cha anh rồi sau đó mua một chiếc xe mới không?"

Bạn học đại học mỗi ngày lên lớp đều nhìn thấy Tần Lãng, nhưng bọn họ vẫn không khỏi sửng sốt khi nhìn thấy ảnh trên vòng bạn bè của hắn.

"Hotboy học giỏi của lớp, cậu đúng là im lặng làm chuyện lớn nha! Chiếc Mercedes-Benz này phải hơn một triệu tệ, cậu đã làm thế nào vậy?”

"Tần Lãng, sao cậu lấy được biển số Thượng Hải nhanh như vậy? Cha mình thấy mình năm nay đã học năm ba nên đã mua cho mình một chiếc ô tô, nhưng biển số Thượng Hải khó lấy quá. Mình không nộp tiền an sinh xã hội nên còn không có tư cách tham gia đấu giá nữa. Sao cậu có thế lấy được thế?"

"Bạn học Lâm tầng trên ơi, mình muốn nói rằng ngay cả khi cậu có nộp đủ an sinh xã hội thì cũng rất khó để có biển số xe đấy nhé! Thật ra mình vừa đến Thượng Hải học đã nộp tiền an sinh xã hội ở đây rồi nhưng việc lấy số ở Thượng Hải quá khó khăn. Mình đã đấu giá sáu lần rồi đấy, đây đã là lần thứ hai mình đăng ký, vậy mà vẫn còn chưa được. Có lẽ phải đăng ký đến lần thứ ba mới được, rốt cuộc cậu lấy được biển số xe như thế nào vậy hả Tân Lãng?"


Tần Lãng về đến nhà mới đọc hết các bình luận này. Hắn đáp lại những bình luận chúc mừng bằng lời cảm ơn, hẳn cũng trả lời từng bình luận thắc mắc về biển số xe của mình.

"Mình đã thanh toán đầy đủ phí an sinh xã hội của mình, cho nên bây giờ đã đủ điều kiện để lấy biển số xe rồi”

"Đúng thết Biển số xe Thượng Hải này chính là mình đấu giá được, đây là lần đầu tiên đấu giá, nhưng may mắn đã thành công”

Tần Lãng trả lời từng bình luận.

"Chết tiệt! Chỉ một lần đã trúng rồi sao?! Hotboy trường mình thật sự quá may mắn!"

"Vận may này cũng quá tốt rồi! Biển số xe Thượng Hải chính là có tiền cũng không mua được đó nha, cậu thật sự rất lợi hại đấy, Tân Lãng!"

"Mình đã nói hai chữ ghen ty quá nhiều rồi... Bạn học Tân Lãng, quả thực cậu chính là con cưng của ông trời đó nha, còn chúng ta chỉ là những đứa trẻ bị vứt bỏ, không ai cần..."

"Mọi người chỉ chú ý đến việc lấy được biển số xe, chẳng lẽ chỉ có mình tôi là chú ý đến việc đây là một chiếc xe Mercedes-Benz có giá hơn một triệu nhân dân tệ sao? Hotboy thật sự quá giỏi! Mới học năm ba mà đã mua được một chiếc Mercedes-Benz, còn có cả biển số xe Thượng Hải. Tôi cảm thấy mình không phải bị ném ở vạch xuất phát mà đến cả tư cách để cạnh tranh cùng cậu ấy cũng không có!

Phía sau là một loạt những bình luận khác của các bạn cùng lớp.


Đọc truyện chữ Full