*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Anh Chu con trai dì Hạ là lập trình viên. Không biết anh ấy có hiểu biết về lĩnh vực này không. Nếu được, anh có thể nhờ anh ấy giúp chúng ta tạo cái app này, đặt tên là Văn Hóa Hàm Lãng. Sau này, hoạt hình của chúng ta cũng có APP riêng, trước khi phim được hoàn thành, cũng có thể phát hành bản quyền sách điện tử trên ứng dụng này, anh thấy ý tưởng này thế nào?”
Tân Lãng suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu nói: "Được! Sản xuất phim hoạt hình căn có thời gian, nhưng sách điện tử có thể tải lên trước. Cũng có thể tích lũy một lượng fan hâm mộ sách nhất định. Đợi đến khi phát hành phim, cũng có mức độ phổ biến nhất định rồi. "
Tô Thi Hàm nói: "Vâng! Mấy người chúng em cũng nghĩ như vậy, chú Trương cũng đồng ý rồi. Mặc dù ứng dụng mới cần thời gian để tích lũy mức độ phổ biến, nhưng cuốn sách sau này sẽ là độc quyền của Văn hóa Hàm Lãng. Cho nên, em cũng không quá lo lắng về vấn đề lưu lượng người xem lúc ban đầu”
"Được! Để anh hỏi anh Hướng Bằng một tiếng, xem anh ấy có thể làm được không. "
Tân Lãng nói xong gửi tin nhắn cho Chu Hướng Bằng.
Chu Hướng bằng nhanh chóng trả lời tin nhẫn: "Ứng dụng di động? Được. Công ty chúng tôi chuyên làm về mảng này, tôi phụ trách phát triển APP. Tân Lãng, cậu muốn tạo APP à? Tôi biết rất nhiều người trong lĩnh vực này, có thể lập một đội nhỏ làm cho cậu.
Tân Lãng nói sơ qua về yêu cầu của Tô Thi Hàm, Chu Hướng Băng trả lời không có vấn đề gì, cứ giao chuyện này cho anh ấy.
"Xong rồi! Thi Hàm, anh Hướng Bắng nói rằng anh ấy đang nghiên cứu và phát triển APP. Em sắp xếp lại chỉ tiết các yêu cầu cho anh ấy, anh ấy sẽ thảo luận với nhóm của mình”
Tô Thi Hàm gật đầu: "Vâng! Vậy em sẽ thảo luận với những người khác trong cuộc họp ngày mai để xem cụ thể cần phải làm gì."
Thời gian trôi nhanh, thoáng cái đã là ngày mười bảy tháng mười. Hôm nay, các bé chính thức tròn sáu tháng.
Tối hôm qua, Tân Lãng kiểm tra răng của hai đứa bé. Huyên Huyên đã có ba chiếc răng cửa nhỏ, chiếc thứ tư đã nhú đầu lên rồi. Hai cô em Vũ Đồng và Khả Hinh đều đã có ba chiếc răng.
Kể từ bây giờ, sữa mẹ không còn đủ để đáp ứng nhu cầu tăng trưởng của trẻ ở giai đoạn này nữa. Vì vậy Tăn Lãng quyết định bổ sung một số thức ăn dặm. cho trẻ sau khi tròn sáu tháng tuổi.
Năm tháng tuổi, bọn trẻ bắt đầu có thể ăn ngũ cốc bổ sung sắt, nhưng phần lớn vẫn dựa vào sữa mẹ và sữa bột. Nhưng sau sáu tháng có thể bổ sung thêm. một số thức ăn bổ sung. Qua một tháng làm quen, hiện tại bọn trẻ đã có thể tiếp nhận một vài thực phẩm lỏng.
Bữa ăn dặm đầu tiên của bọn trẻ, Tân Lãng và Tô Thi Hàm cảm thấy việc này vô cùng có ý nghĩa, cho nên của đã quyết định tổ chức "nghi thức ăn mặn” cho các bé. Việc này không chỉ có ý nghĩa trên mặt chữ, là thêm thịt và món mặn. Mà bắt đầu từ hôm nay, bọn trẻ chính thức cai sữa mẹ.
Quyết định xong, Tô Thi Hàm đã gửi một tin nhắn cho Lâm Tiêu, Cô ấy đã đi công tác gần nửa tháng. Tối hôm qua vừa mới trở về, vừa hay trùng dịp bọn nhỏ chuẩn bị 'nghi thức ăn mặn:
Ông bà Tần và ông bà Tô cũng muốn họ phát trực tiếp cảnh bọn nhỏ bắt đầu ăn dặm, mọi người đều muốn được chứng kiến lần đầu ăn dặm này của các bé.
Tân Lãng đặc biệt chế ra một công thức thức ăn bổ sung cho trẻ sơ sinh tháng thứ sáu. Hắn đã đọc và thu thập rất nhiều thông tin.
Ba ngày tính là là một chu kỳ. Ba ngày đầu là nghiền khoai tây thêm bột gạo. Chu kỳ thứ hai là nghiền bí đỏ bột gạo. Tiếp theo là nghiền cà rốt với bột gạo. Cuối cùng là nghiền khoai mỡ với bột gạo.
Quá trình bổ sung và chu trình của các loại thực phẩm này được nghiên cứu rất tỉ mi. Từ độ cứng mềm của bột rau, độ dính của bột v.v Qua bốn tuần có thể thêm vào một ít hoa quả.
Tần Lãng làm công thức rồi để trên tủ lạnh trong bếp, Tô Thi Hàm chụp ảnh gửi cho hai vị phụ huynh.
Tuy cả nhà không thể ở cùng nhau nhưng ông bà hai bên đều muốn cùng nhau chứng kiến sự trưởng thành từng ngày của các bé.
Sáng ngày mười bảy, Lâm Tiêu đến nhà lúc chín giờ. Nhìn thấy ba tên nhóc đang ngồi trên thảm, cô lập tức vui vẻ chạy tới.
“Con trai, con gái nuôi của mẹ. Các con có nhớ mẹ nuôi không nha.”
"Yaya....... mẹ... nuôi." Huyên Huyên khó khăn mở, miệng hô mẹ nuôi.
Lâm Tiêu hai mắt mở to hưng phấn, hai tay cô ôm lấy Huyên Huyên, nhấc bổng lên.
“Huyên Huyên của chúng ta biết gọi là mẹ nuôi rồi ư! Ha ha, con trai lớn của tôi biết gọi mẹ rồi đó nha!"
“Thi Hàm! Mình cuối cùng cũng hiểu được tâm trạng của cậu tối hôm đó. Thật sự quá kì diệu”
“Huyên Huyên, nhanh gọi mẹ nuôi, mẹ còn chưa nghe đủ đâu”
Huyện Huyên rất thích được bế bổng, bị trêu chọc thì cười khanh khách, nhìn Lâm Tiêu tiếp tục hét lớn: “Gah... mẹ...nuôi."
" Ha ha, con trai gọi mẹ chưa quen lắm. Nhưng không sao cả, mẹ nuôi mừng lắm! Con trai của mẹ giỏi thật đấy!”
Tô Thi Hàm nhìn cô ấy như vậy mỉm cười, lắc đầu nói: "Cậu phải cảm ơn mình đi. Mấy ngày cậu đi vắng, ngày nào mình cũng dạy chúng gọi cậu là mẹ nuôi Minh còn đặc biệt cho bọn trẻ xem ảnh của cậu để dạy cho chúng. Vũ Đồng và Khả Hinh cũng biết gọi. Nhưng mà gọi có hơi không thuận miệng, nên chúng hay quên. "
Lâm Tiêu vui vẻ chơi với con trai và con gái nuôi một lúc lâu. Vũ Đồng cũng gọi mẹ nuôi, Khả Hinh gọi sau cùng. Vì hai chữ mẹ nuôi không được thuận miệng. Nên Lâm Tiêu đã dạy bé một lúc lâu, cuối cùng chỉ gọi ra được 'mama'. Nhưng cái vẻ ngoài ngốc ngốc. đáng yêu của cô bé khiến mọi người phải bật cười.
Mỗi lần Lâm Tiêu đi công tác về đều mang quà đến cho ba đứa nhỏ. Lần này vì đi công tác xa, đồng thời cũng đi tận nước ngoài nên cô ấy mang vẽ rất nhiều quà, và nhiều món đồ chơi mới mà bọn trẻ chưa từng thấy qua.
Lâm Tiêu mang những món đồ chơi này ra, để các bảo mẫu khử trùng. Sau đó để lên thảm cho bọn trẻ chơi đùa. Mấy bạn nhỏ có được đồ chơi mới thì rất vui vẻ, tiếng cười sớm đã vang khắp phòng rồi
Lâm Tiêu đứng dậy đi tìm Tô Thi Hàm. Nhìn thấy nhãn dán trước tủ lạnh, cô cẩn thận xem kỹ nội dung trên đó rồi nói: "Đây là cái gì? Công thức nấu ăn cho trẻ sơ sinh à?
"Ừm, đúng rồi! Đây là công thức tháng này Tần Lãng làm cho con” Tô Thi Hàm đáp.
Lâm Tiêu xem kỹ, nhíu mày nói: "Đều là ăn mặn, sao lại còn ăn cái này? Đều là rau củ nghiền, nửa tháng nữa là ăn kết hợp trái cây xay cùng rau nhuyễn? Không có chút thịt nào sao?"
Tần Lãng đang xử lý khoai tây trong phòng bếp nói: "Lâm Tiêu! Con trai và con gái nuôi của cô mới sáu tháng tuổi. Ba đứa bọn chúng cộng lại mới có được mười chiếc răng, chúng còn chưa nhai được. Hơn nữa, bây giờ mới tiếp xúc với thức ăn, nếu đã cho bọn nó ăn thịt cá ngay thì dạ dày của chúng làm sao mà chịu được chứ. ”
Nghe xong lời anh nói, Lâm Tiêu không khỏi cảm thán. Cô ấy giơ ngón tay cái lên và nói: ” Vẫn là hai người giỏi nhất! Nghiên cứu kĩ về việc nuôi dạy trẻ sơ sinh. Cũng may tôi chỉ là mẹ nuôi của mấy đứa nhỏ thôi, he he!"