DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ
Chương 3226

Chương 3226

“Sự thật đã chứng minh, mẹ rất yêu ta, bà thật sự rất yêu anh, giây phút nhìn thấy bà dùng thân mình chắn cho anh, anh đã rất hối hận.”

“Bà chưa bao giờ nghỉ ngờ sự tin tưởng của một đứa trẻ với mẹ, nhưng đứa trẻ này lại tính toán bà, khiến bà lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm. Anh chỉ là con nuôi, nhưng mẹ lại coi anh là một phần của gia đình, thiếu một người cũng không được, vì thế bà đã nguyện ý đánh đổi vì anh.”

“Anh rất cảm kích mẹ, đã giúp anh giữ vững được bản tính trước mấy lời đàm tiếu, giúp anh không biến thành người mà mình căm ghét nhất, Em hỏi anh, cuối cùng là anh có lòng riêng hay không, ngoại trừ lần thăm dò đó, anh chưa từng có. Cả đời, sẽ không để người thân lâm vào cảnh nguy hiểm, sẽ không bao giờ.”

Cố Hy nặng nề nói xong, mỗi chữ đều gõ vào tim cô thật sâu.

Cô thật sự đánh giá thấp lòng dạ của Cố Hy, sâu không thấy đáy.

Trẻ em ba tuổi, đã biết nhiều như vậy, là một chuyện đáng sợ đến nhường nào.

Nhưng… Cô không sợ Cố Hy chút nào, càng nhiều hơn chính là… Đau lòng.

Khi cô ba tuổi, không buồn không lo, có anh trai thương yêu, cha mẹ chăm sóc, còn có Đoàn Tử để bắt nạt.

Nhưng Gố Hy thì sao?

Sợ mình bị vứt bỏ, sợ những lời nói ác độc kia, anh trải qua những chuyện này như thế nào, đến cùng thì trái tim đã luyện thành hình dáng gì, mới có thể trở nên cứng rắn không thể phá vỡ như thế?

Chẳng trách… Anh nói mình chưa từng có lòng riêng.

“Niệm Noấn, em có cảm thấy anh rất đáng sợ hay không?”

Anh nhếch miệng lộ ra một nụ cười giêu cợt, dường như đang chê cười chính mình.

Cho dù là người nào khi nghe xong, – cũng đều sẽ cảm thấy đáng sợ.

Người khác ba tuổi, vân chưa hiểu cái gì.

Nhưng khi anh ba tuổi, đã hiểu được đạo lí đối nhân xử thế.

“Không, Cố Hy không đáng sợ chút nào, lúc Cố Hy ba tuổi chỉ hi vọng mình có gia đình, không muốn bị bỏ rơi mà thôi.” Cô nhón chân lên, ôm cổ anh thật chặt.

Bờ môi dán vào lỗ tai của anh, nói từng chữ một.

“Em hiểu, em đều hiểu!”

Cô lẩm bẩm nói, giọng nói có chút nghẹn ngào.

Cố Hy nghe nói như thế, trái tim mạnh mã run lên, bàn tay lớn xuôi hai bên, do dự cố gắng vài giây mới dùng sức ôm chặt cô.

“Nhưng, có lúc chính anh cũng ghét bỏ mình, anh cảm thấy mình chính là quái vật.”

“Không có, sao anh có thể là quái vật. Cố Hy là người con, anh trai tốt nhất thế giới!”

“Nếu như lúc trước mẹ thật sự vì anh mà xảy ra chuyện, cả đời này anh sẽ không tha thứ cho mình. Vì thế, anh vẫn cảm thấy mình có lỗi với bà.”

“Những năm này anh đều cất giấu bí mật như thế, anh cực khổ rồi, nói ra là tốt rồi. Hơn nữa mọi chuyện đã qua lâu như vậy, anh cũng đừng tự trách nữa, anh xem không phải mẹ không có chuyện gì sao?” Niệm Noãn cố gắng an ủi, tay nhỏ không ngừng võ vào lưng anh, muốn an ủi anh nhiều hơn.

Cố Hy nói ra bí mật chôn sâu nhiều năm, trong lòng cũng dễ chịu hơn.

Bí mật này thực sự quá nặng nề, chắc ai cũng không ngờ tới, một đứa trẻ ba có thể nghĩ nhiều như thế.

“Bây giờ, coi như em đã biết bí mật của anh rồi, sau này có xảy ra chuyện gì, thì anh cũng đừng lừa em được không?

Đọc truyện chữ Full