DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Chương 1223

Chương 1223

Cô ta vừa nói vừa tiến về phía trước, giờ thì hay rồi, tất cả mèo con đều rơi xuống hố nước, từng con thảm thiết kêu cứu, giãy dụa trong nước.

Trong giây phút nguy hiểm ngàn cân treo sợi tóc này.

Một con mèo hoa đột nhiên từ bên trên lao xuống, cũng không biết nó đến từ đâu, chỉ mấy bước đã nhảy vào được khe hở, một phát giẫm lên trán Bạch San San!

Bạch San San giật mình, vô thức muốn trốn, kết quả đầu cô ta đập mạnh vào phần chân tường nhô ra cộp một cái…

Cách màn hình, cư dân mạng xem trực tiếp còn cảm thấy đau…

Khe nứt nằm ở tầng 4 của tòa nhà.

Mộc Quy Phàm cầm súng ba-dô-ca, dựa vào cửa sổ, chụp rõ khuôn mặt và giọng nói của những người bên dưới.

Livestream chứ gì? Ai mà chẳng biết làm!

Mộc – streamer nghiệp dư -Quy Phàm nói giọng trầm thấp êm tai: “Các anh em, bấm đúp vào 666, streamer sẽ dẫn các bạn bước gần tới chân tướng sự thật.”

Anh còn đính kèm đường link phòng livestream của Bạch San San, chỉ dẫn vô cùng chi tiết!

Ngoài ra, Mộc Quy Phàm chi thêm một ít tiền để thu hút lưu lượng truy cập – dù sao anh cũng chẳng thiếu tiền.

Túc Bảo chắp tay bắt chước ba bé: “Các anh em, bấm đúp vào 666~”

Giọng nói dễ thương của bé khiến phòng livestream lập tức trở nên sôi động.

Trong khe nứt ở tầng dưới.

Cái Chuông đứng trước mặt Bạch San San, lạnh lùng nhìn cô ta.

Bạch San San đau đớn rơi nước mắt, đầu ong ong, cô ta ôm đầu quỳ trên mặt đất kêu lên: “A — đau quá!”

Cô ta ngước mắt và nhìn thấy con mèo hoa trước mặt, trong lòng vô cùng khó chịu.

Con mèo chết tiệt chui từ xó xỉnh nào ra không biết!

Hại cô ta bị đập mạnh vào đầu… Bạch San San run rẩy chạm vào vết thương, trời ơi, máu ướt đẫm cả tay!

Cô ta vừa khóc vừa nói: “Anh Lương, em bị thương rồi, đầu óc choáng váng quá…”

Ngô Lương giơ điện thoại lên, quay cận cảnh Bạch San San bị thương.

Quần áo của Bạch San San có một vết rách, người cô ta bẩn thỉu và ướt át, điểm nhức mắt nhất là hai bàn tay cô ta dính đầy máu.

Phía sau đầu, cổ và quần áo của cô ta cũng nhuốm máu.

Giỏi lắm, cú va đập này mạnh thật nha!

“Cô không sao chứ?” Ngô Lương vội vàng hỏi: “Mau lên đi, mau lên đi!”

Anh ta lo lắng nói, nhưng ánh mắt ra hiệu cho Bạch San San hãy kiên trì thêm một chút.

Lúc này, Bạch San San đã choáng váng, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của ông chủ, cô ta lập tức nói: “Tôi… không sao cả, đều do tôi khiến đám mèo con hoảng sợ… Tôi phải giải cứu chúng…”

Cư dân mạng trong phòng livestream cảm động không thôi.

[Streamer, lên đi! Ôi trời, máu nhiều quá, đến bệnh viện nhanh lên!]

[Rớt nước mắt mất thôi, cô ấy đã bị vậy rồi mà vẫn còn tâm trạng quan tâm tới đám mèo con. Một người phải tốt bụng và mềm yếu đến mức nào mới có thể làm được điều này…]

[Nếu không có cách nào cứu mèo con thì hãy gọi cho bên cứu hỏa!]

Đọc truyện chữ Full