DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Ở Rể
Chương 4115

Chương 4115

Trương Kế đang lái xe cũng nói: “Trong tài liệu mà hội trưởng lão gửi cho chúng tôi, đúng là Tề Thiên Hà của nhà họ Tề đã tự hủy hết võ đạo”.

Dương Thanh nhíu mày, thoáng im lặng rồi nghiêm nghị nói: “Thế thì lạ thật, rõ ràng tôi đã cảm nhận được áp lực vô hình từ ông ta, tôi chỉ cảm nhận được áp lực như thế từ những cao thủ mạnh hơn tôi”.

“Hai người nói xem, có khi nào trước đó ông ta đã tự hủy võ đạo thật nhưng đó chỉ là biểu hiện giả dối, hoặc sau khi tự hủy võ đạo, ông ta đã đạt được kỳ ngộ mới nên tu luyện lại từ đầu không?”

Mạnh Thiên Lan nhìn Dương Thanh, nói: “Nếu đó chỉ là biểu hiện giả dối, vậy biết bao người ở Hạ Giới giới Cổ Võ sẽ nhìn nhầm à? Nếu ông ta tự hủy võ đạo xong lại đạt được kỳ ngộ mới thì nghe cũng hơi vô lý đúng không?”

“Ông ta tự hủy võ đạo vào ba năm trước, chỉ sau ba năm ngắn ngủi, từ một người vô dụng tự phế võ đạo, ông ta đã trở thành cao thủ Thiên Cảnh mạnh hơn hẳn cậu, có hơi khoa trương quá không thế?”

Dương Thanh cũng không hiểu nổi nguyên nhân, đành nói: “Chắc do tôi cảm nhận nhầm!”

Mạnh Thiên Lan nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, hỏi: “Dương Thanh, cậu nói thật với tôi đi, rốt cuộc sức chiến đấu của cậu bây giờ mạnh đến mức nào? Là Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong à? Hay Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ thế?”

Dương Thanh mỉm cười, không nói gì.

Anh có thể cảm nhận được, cảnh giới của Mạnh Thiên Lan bây giờ là Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, với sự hiểu biết của anh về Mạnh Thiên Lan, nếu Mạnh Thiên Lan dốc toàn lực thì có lẽ sẽ có sức chiến đấu ngang với Thiên Cảnh Nhất Phẩm hậu kỳ, thậm chí là Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong.

Năm đó ở biên giới phía Tây, Mạnh Thiên Lan từng một mình đánh chết cao thủ của năm nước đối địch, được phong Chiến Thần sau một trận chiến.

Những cao thủ có kinh nghiệm trên chiến trường như Mạnh Thiên Lan đều là thiên tài có thể vượt cảnh giới để đánh bại kẻ địch.

Thấy Dương Thanh chỉ cười chứ không nói gì, Mạnh Thiên Lan lập tức mở to mắt, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Cậu đừng bảo tôi là sức chiến đấu của cậu bây giờ đã vượt xa Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ nhé? Chẳng lẽ sức chiến đấu của cậu đã sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ rồi à?”

“Nếu tôi không cảm nhận nhầm, chắc cảnh giới của cậu là Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ đúng không?”

Dương Thanh cười nói: “Cô đoán không sai, đúng là tôi có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ, nhưng cô vẫn chưa nắm rõ sức chiến đấu của tôi”.

Trước đó, Dương Thanh đã một mình đối phó với mười lăm cao thủ của năm thế gia Cổ Võ trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu, còn Mạnh Thiên Lan thì dẫn người đến nhà họ Tề nên cũng không biết chiến tích một mình giết hết mười lăm cao thủ của Dương Thanh.

Trương Kế đang lái xe cười nói: “Đội trưởng Mạnh, cô đánh giá thấp thực lực của tứ trưởng lão rồi!”

“Sao cơ?”

Mạnh Thiên Lan mở to mắt: “Cậu ấy chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm trung kỳ, tôi đã đoán sức chiến đấu của cậu ấy sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ mà vẫn đánh giá thấp cậu ấy à?”

Trương Kế cười nói: “Khi cô dẫn người đến nhà họ Tề, trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu, mỗi người đại diện của năm thế gia Cổ Võ đã dẫn một cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong và một cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ đến, hay nói cách khác, có tổng cộng năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ, năm cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, bốn người đại diện có cảnh giới Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ và một người đại diện có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong”.

“Tứ trưởng lão đã một mình giết hết mười lăm cao thủ này trên tầng thượng của khách sạn Trung Châu”.

Đọc truyện chữ Full