DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chiến Thần Ở Rể
Chương 4091

Chương 4091

“Chú tôi là Từ Chấn Hoa – người đại diện cho nhà họ Từ ở Trung Châu đấy! Ngay cả Diệp Chiến Quốc của chiến vực Trung Châu cũng phải nể mặt chú tôi!”

Từ Đạt sợ hãi nói: “Nếu cậu dám động đến một ngón tay tôi, chắc chắn chú tôi sẽ không tha cho cậu!”

Dương Thanh cười khẩy, bỗng lấy một chiếc lọ ngọc cổ xưa ra, nhìn chằm chằm vào Từ Đạt, hỏi: “Anh nhận ra thứ này không?”

Khi thấy lọ ngọc trong tay Dương Thanh, Từ Đạt lập tức biến sắc, trên mặt tràn ngập vẻ kinh hãi và không dám tin.

Từ Đạt hoảng sợ hỏi: “Đây… đây là Tỏa Hồn Bình – bảo vật trấn giữ gia tộc của nhà họ Từ chúng tôi! Giờ nó đang do chú tôi giữ, sao nó lại ở trong tay cậu?”

Với tư cách là dòng chính nhà họ Từ, đương nhiên anh ta biết rõ ý nghĩa của Tỏa Hồn Bình.

Dương Thanh cười híp mắt: “Anh đoán xem!”

Từ Đạt nghiến răng nghiến lợi: “Chú tôi mang Tỏa Hồn Bình từ nhà họ Từ đi để đối phó với linh hồn Ma Thần, đúng rồi, linh hồn Ma Thần đang sống nhờ trong người một thanh niên thế tục”.

Nói đến đây, Từ Đạt lập tức kinh hãi, bỗng nhớ ra điều gì đó.

Hồi nãy, Hạ Hà gọi đối phương là Dương Thanh.

Từ Đạt cũng biết cái tên Dương Thanh này, đó chính là thanh niên có linh hồn Ma Thần trong cơ thể.

Nếu anh ta không nhớ nhầm, tối nay chú anh ta sẽ hợp sức với người đại diện của bốn thế gia Cổ Võ khác ở Trung Châu để đối phó với Dương Thanh.

Nhưng bây giờ, Tỏa Hồn Bình lại xuất hiện trong tay Dương Thanh.

Thân phận của thanh niên trước mặt đã rất rõ rồi!

Từ Đạt hoảng sợ nói: “Cậu… cậu là Dương Thanh!”

Trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng sắc bén, anh lạnh lùng nói: “Nếu đã đoán ra, giờ anh chết được rồi!”

“Bịch!”

Chân Từ Đạt lập tức mềm nhũn, khuỵu xuống đất, người anh ta không ngừng run rẩy.

Anh ta không quỳ vì lý do gì khác, mà sau khi biết thân phận của Dương Thanh, nỗi sợ hãi đã khiến người anh ta mềm nhũn, khuỵu luôn xuống đất.

Thậm chí anh ta còn không thể nghĩ đến việc chạy trốn.

“Xin… xin cậu đừng giết tôi, nếu Hạ Hà là người phụ nữ của cậu, sau này tôi không dám quấy rầy cô ấy nữa, xin cậu rộng lượng cho tôi một con đường sống, sau này tôi không dám làm phiền Hạ Hà nữa đâu, giờ tôi sẽ cút về Hạ Giới giới Cổ Võ ngay, không đến thế tục nữa”.

Sau khi hoàn hồn, Từ Đạt lập tức dập đầu cầu xin.

Hạ Hà sững sờ, cô ta vẫn đang ngơ ngác, không rõ đã xảy ra chuyện gì.

Từ Đạt là cháu ruột của người đại diện cho nhà họ Từ ở Trung Châu, rất được nuông chiều.

Trước đó khi người nhà họ Từ đến nhà họ Hà, Hà Hồng Viễn như sắp quỳ xuống trước mặt đối phương, mà người đến nhà họ Hà đó chỉ là thuộc hạ của Từ Chấn Hoa chứ không phải dòng chính nhà họ Từ.

Có thể thấy, một người hầu của nhà họ Từ đã có thể khiến người giàu nhất Trung Châu suýt quỳ xuống, còn Từ Đạt lại là dòng chính nhà họ Từ thực thụ, còn là cháu ruột Từ Chấn Hoa.

Không ngờ lúc này Từ Đạt lại quỳ xuống trước Dương Thanh, xin anh cho mình một con đường sống.

Đọc truyện chữ Full