DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa
Chương 377: C377: Cha mẹ đừng lo lắng nhà chúng ta sẽ ngày càng tốt hơn

Mặc dù các nhân viên bảo vệ hành động rất nhanh chóng nhưng câu cuối cùng Tần Quyên nói thì cũng đã nói xong rồi

Hôm nay khai trương nhà máy vốn là ngày vui lớn. Vậy mà Tân Quyên lại ở trước cửa nhà máy nói mấy lời như vậy, không phải là đang nguyễn rủa nhà bọn họ sao?

Loại người này thực sự rất ích kỷ còn đâu là chị gái ruột nữa. Quả thực là độc ác!

Ông bà Tần đều rất tức giận, hai mắt của Tần Mai cũng đỏ bừng vì tức giận. Nhưng nhìn thấy em trai và em dâu của mình như vậy bà ấy vội vàng tiến lên an ủi họ

“Tiểu Viễn à! La Tính à! Hai em đừng tức giận. Tân Quyên chính là một người mất trí, nó mất trí rồi mới có thể nói những lời như thế. Hôm nay là một ngày tốt lành, hai em đừng bận tâm đ ến người mất trí như nó."

"Đúng vậy Tiểu Viễn, Tiểu Tĩnh. Hai người đừng giận nữa, nóng giận hại thân không đáng đâu. Hôm nay là ngày khai trương nhà máy sản xuất đầu gội đầu của nhà họ Tân, những ngày tốt lành của hai người cũng vừa mới bắt đầu."

"Ông Tân! Đừng nóng giận. Sắp đến giờ tốt rồi, chúng ta đi chuẩn bị cắt băng khánh thành thôi. Người phụ nữ Tân Quyên đó, ông cứ coi bà ta như cái rằm thả ra ngoài đi, loại người như bà ta không đáng để tức giận."

Ông Tần nghe vậy nhìn xuống đồng hồ, vỗ vai bà. Tân nói: "Vợ à! Đừng giận nữa, sắp đến giờ lành để cắt băng rồi. Công nhân đều đang đợi còn con trai thì đang đợi chúng ta gửi video cho nó xem đấy”

“Nhà máy có được là do cả nhà chúng ta nỗ lực. gây dựng. Đừng bởi vì kẻ mất trí đó mà ảnh hưởng đến giờ tốt khai trương nhà máy."

Bà Tần gạt nước mắt, gật đầu nói: "Được rồi! Ông chuẩn bị lên sân khấu đi. Tôi sẽ ở bên cạnh quay video gửi cho con trai sau."


Ông Tần gật đầu, hít thở sâu vài cái để điều chỉnh trạng thái. Lúc này mới thay đổi thành một gương mặt tươi cười bước lên sân khấu.

Băng khánh thành chính thức được cắt vào lúc tám giờ bốn mươi phút. Mặc dù tình cảnh vừa rồi có chút khó chịu nhưng tỉnh thần của các công nhân vẫn rất cao.

Hành động của ông chủ và bà chủ vừa rồi thực sự rất thuyết phục. Đi theo một ông chủ và bà chủ ngay thẳng như vậy, họ cảm thấy cuộc sống sau này của họ chắc chắn sẽ rất tuyệt vời.

Sau khi lễ cắt băng khánh thành kết thúc. Ông Tân có bài phát biểu và nói những lời cổ vũ mọi người Ngay sau chín giờ các công nhân đã mặc quần áo chống bụi và đi vào nhà máy làm việc.

- --

Sáng và chiều nay Tần Lãng đều có lớp, bận rộn cả ngày đến tối mới về nhà. Cũng may bây giờ có ba người trông trẻ ở nhà, Tô Thi Hàm cũng sẽ không quá mệt mỏi.

Trong bữa tối, Tân Lãng gọi video cho ông Tân hỏi về buổi lễ cắt băng khánh thành ngày hôm nay.

Ông Tần thoáng nở nụ cười nhưng cũng không còn hưng phấn như lúc trước kia nghe điện thoại.

"Tốt lắm, hôm nay mọi việc đều diễn ra tốt đẹp. Nhà máy vẫn đang hoạt động, sau chín giờ tối sẽ kết thúc công việc, mới biết khối lượng công việc trong ngày khá nhiều. Nhưng mà lúc chiều cha và mẹ con lúc trở về đã bàn bạc số lượng đại khái một chút. Lúc đó đã hoàn thành được khoảng hơn 70.000 bộ. Có lẽ đến lúc tan tầm buổi tối có thể sản xuất được tầm 90.000 bộ”

“Số lượng này đủ cho chuyến hàng của tất cả các hợp đồng trong ngày mai. Tối nay sau khi chuẩn bị tốt thì cha sẽ trực tiếp cho người khiên hàng lên xe tải đưa đến thành phố ngay trong đêm. Buổi sáng ngày mai là có thể lăn lượt giao hàng trên diện rộng”

Tân Lãng gật đầu, nhưng vẫn thấy được cảm xúc. không vui của ông Tân, Tân Lãng hỏi: "Đơn hàng không có vấn đề gì. Nhưng mà cha à! Hôm nay có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?"

Trước khi khai trương nhà máy, ông Tần tràn đầy mong đợi nhưng bây giờ tâm trạng của ông Tần có vẻ như đang không vui lắm.

Hơn nữa trước đó hai cha con đã thỏa thuận sẽ gửi video cắt băng khánh thành cho Tân Lãng nhưng đến bây giờ hắn vẫn chưa nhận được video nào.

Chuyện này đúng là do sơ sót của ông bà Tần. Sau khi lễ cắt băng khánh thành hôm nay kết thúc, công nhân đi vào nhà máy. Bà con họ hàng thay phiên nhau an ủi ông bà Tân một lúc. Sau đó ông bà Tân lại vào trong nhà máy bận rộn làm việc nên đã quên mất chuyện gửi video này.

Khi Tăn Lãng hỏi, ông Tần mới nhớ ra, lập tức nói với bà Tân đang ở bên cạnh: "Vợ à! Gửi video lễ cắt băng khánh thành buổi sáng cho con trai chúng ta đi”

Sau khi nói xong, ông lại quay lại nói với Tân Lãng, trong video: "Thật sự không có chuyện gì, hôm nay mọi chuyện đều ổn. Chỉ là mẹ con bận quá, chúng ta đã ở nhà máy suốt nên quên gửi video cho con”

Về sự việc của Tân Quyên kia, ông Tân không muốn nói với con trai, vốn dĩ cắt băng khánh thành nhà máy là một chuyện vui lớn. Cả gia đình họ đã mong đợi lâu như vậy, ông không muốn chuyện nhỏ này làm hỏng tâm trạng của con trai


Bà Tân ở bên cạnh cảm thấy rất nghẹn lòng nhưng mà vẫn nghe lời gửi video đi.

Tần Lãng sau khi xem video càng khó hiểu hơn.

Trong buổi lễ cắt băng khánh thành, ông Tần luôn tươi cười, bài phát biểu sau đó cũng rất hào hứng Nhưng biểu hiện bây giờ của ông Tần rõ ràng là không đúng.

Tần Lãng lập tức nói: "Cha à! Hôm nay con không về. Có chuyện gì thì cha mẹ đừng giấu giếm con. Nếu không con sẽ đích thân quay về đấy một chuyến, nhà máy có nhiều người như vậy, đến lúc đó con không tin là không hỏi thăm được sự tình”

"Thật sự là không có chuyện gì... Ông Tân vẫn quyết định là không nói.

Nhưng bà Tần ở bên cạnh lại không nhịn được, giành lấy di động trực tiếp nói cho con trai chuyện Tần Quyên đến gây sự.

Tần Lãng nghe xong không khỏi nhíu mày.

"Cô hai của con càng ngày càng quá đáng!"

Lửa giận của bà Tân lại bị khơi lên, không nhịn được mà nói với con trai: "Đúng vậy! Bà ta chính là một người điên!”

"Con nghĩ xem, chúng ta đều là người một nhà, đều cùng chung máu mủ ruột thịt, làm gì có ai dám nói những điều không tốt đẹp dành cho nhau. Vào ngày tốt như vậy, mà bà ta lại chạy đến nguyền rủa nhà chúng ta còn nói nhà máy chúng ta mở không được mấy ngày sẽ đóng cửa. Nghe thật là làm muốn người ta phát điên lên được!"

"Con trai à! Con nghĩ xem bà ta nói như vậy có phải là rất xui xẻo hay không? Hôm nay là ngày chúng ta bắt đầu công việc. Chuyện lộn xộn vừa nãy xảy ra, bây giờ mẹ cảm thấy rất bất an."


Bà Tần cau mày, càng nghĩ càng lo lắng.

Trong công việc làm ăn, buôn bán quan trọng nhất chính là gặp nhiều may mản. Ngày hôm nay xảy ra chuyện lớn như vậy, khó tránh khỏi cảm giác khó chịu không thoải mái..

Tân Lãng sau khi nghe xong, lập tức nói: "Mẹ! Chuyện này mẹ không cần lo lắng. Khu đất xây nhà máy con đã xem qua rồi, hơn nữa con cũng đã bố trí theo Phong Thủy. Tân Quyên muốn làm loạn thì bà ta cũng không có khả năng đó.

"Phương án bố trí Phong Thủy con đã nói rõ ràng với cha rồi, nửa tháng nữa sẽ bố trí xong. Đến lúc bố cục phong thủy hoàn thành thì không ai có thể đụng vào nhà máy của chúng ta”

"Gia đình chúng ta sẽ chỉ ngày càng tốt hơn!"

Nghe con trai nói như vậy, ông bà Tần cũng yên tâm. Sau khi nói chuyện với con trai vài câu, họ bắt đầu bàn bạc tìm người sắp xếp bố trí phong thủy của nhà máy.

Tân Lãng cúp điện thoại, Tô Thi Hàm ở bên cạnh nói: "Chồng à! Cô hai của anh lại gây chuyện rồi sao? Còn vào ngay ngày hôm nay, hắn là cha mẹ đều rất tức giận."

Tần Lãng vỗ vỗ đầu của nàng, cười nói: "Không sao, loại họ hàng cực phẩm giống như vậy về sau không cần qua lại là được. Anh đã an ủi cha mẹ rồi. Em cũng đừng nghĩ nhiều."

"Đúng rồi. Anh nhớ rằng ngày mai em không có lớp học. Anh sẽ dẫn em đến một nơi”

Tô Thi Hàm vừa nghe lời này, đôi mắt to lóe lên, bĩu môi nói: Ngày mai? Ngày mai không tốt lắm, Lâm Tiêu hẹn em”


Đọc truyện chữ Full