DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Âm Dương Miện
Chương 137: Thoát li học viện

- Sư huynh, ngươi làm gì vậy?

Cơ Động nghi hoặc hỏi. Sau khi thi triển xong Diễm Dương Trùy, thân thể cả người hắn đều trở nên cực kỳ yếu ớt, lại bị Tử Lôi Diệu Thiên Long tung hứng như vậy, nhất thời toàn thân đau đớn như muốn nứt ra, không thể không lấy ra một khối Tam giai Tinh Hạch để khôi phục lại ma lực.

Lôi Đế Phất Thụy mặt lạnh như băng:

- Tiểu sư đệ, lần này ngươi gây họa rồi. Ngươi không nên giết tên khốn kia. Ta đã kiểm tra cẩn thận rồi, Cơ Dật Phong đã chết không thể chết lần nữa. Ta vẫn đề phòng ngươi bị hắn hạ sát thủ, thật không ngờ nổi, người bị giết ngược lại là hắn.

Cơ Động cười khổ nói:

- Ta cũng không định giết hắn, chỉ là lực lượng của một kích kia ta căn bản không có khả năng khống chế được. Sư huynh, chỉ là khiêu chiến, nhưng lại không biết dừng tay đúng lúc, ta chấp nhận sự trừng phạt của học viện, ngươi không cần phải vì ta mà khó xử.

- Trừng phạt? Ngươi mà đi là bị mất mạng ngay.

Phất Thụy tức giận nói:

- Ngươi có biết người mà ngươi vừa giết chết kia là ai không? Đó là cháu đích tôn của đương kim hoàng đế của Trung Thổ Đế Quốc, là người thừa kế ngai vàng của đế quốc trong tương lai. Đương kim hoàng đế của Trung Thổ Đế Quốc chỉ có duy nhất một nhi tử, nhưng năm trước đã bị bạo bệnh qua đời, chỉ để lại cho hắn một đứa cháu nội ruột thịt đích tôn. Có thể nói hắn là con một truyền đời nhất mạch. Cơ Dạ Thương mặc dù cũng là người trong hoàng thất của Đế Quốc, thế nhưng lại là người của chi phụ. Nếu ngươi chết là Cơ Dạ Thương, dựa vào địa vị của Thiên Can Học Viện trên đại lục, có lẽ ngươi cũng không có vấn đề gì lớn. Chỉ là, hiện tại người bị chết lại là người thừa kế ngai vàng Đế Quốc, vấn đề này thật sự là rắc rối to. Mà ngay cả viện trưởng của Thiên Can Học Viện chúng ta, Cơ Minh Tuyên Viện trưởng đại nhân, cũng đã từng là đế vương của Đế Quốc, cũng là ông cố của Cơ Dật Phong, ông nội của đương kim hoàng đế của Đế Quốc. Dưới tình huống như thế, bọn họ làm sao có thể buông tha cho ngươi được.

Cơ Động như thế nào cũng không ngờ tới, chính mình chỉ vì nhất thời căm phẫn lại gây ra hậu quả tai hại đến như thế. Nhưng mà, trong lòng hắn vẫn như trước choáng đầy sự thỏa mãn, không có nửa phần hối hận. Vì Liệt Diễm, đừng nói là giết một đứa cháu của hoàng đế, cho dù là giết chết toàn bộ Đế vương của đương kim Ngũ Đại Đế Quốc hắn cũng sẽ không nhăn mặt nhíu mày.

- Sư huynh, khiến cho ngươi phiền toái rồi.

Tử Lôi Diệu Thiên Long vẫn tiếp tục bay nhanh, Phất Thụy có chút kinh ngạc nhìn về phía Cơ Động:

- Tiểu sư đệ, lúc này ngươi còn có thể bình tĩnh như thế, ta thật sự là phải nhìn ngươi bằng ánh mắt khác a! Xem ra, chính bản thân ngươi còn có không ít bí mật. Bất quá, hiện tại cũng không phải nói đến mấy chuyện này. Hiện tại quá nhiều người chứng kiến chuyện này, sau khi ra khỏi thành, ta phải thả ngươi ra, ngươi nên đi càng xa càng tốt, ngàn vạn lần không nên trở về, tìm cơ hội trốn về Nam Hỏa Đế Quốc của chúng ta đi.

Cơ Động nói:

- Sư huynh, vậy ngươi có thể sẽ gặp phiền toái rồi sao?

Phất Thụy ha ha cười:

- Yên tâm đi, ta chính là Bá tước của năm đế quốc, cũng không phải ta là người giết Cơ Dật Phong, bọn họ có thể làm gì được ta cơ chứ? Ai có thể chứng minh là ta đã đem ngươi dấu đi? Kỳ thật, ta vẫn nhìn hắn không thuận mắt, chỉ là e ngại thân phận của hắn, mới không có thẳng tay trừng trị, không ngờ ngươi lại thay ta mà ra tay. Tiểu sư đệ, nếu không phải hiện tại sư mẫu không có mặt trong Học viện, ta cũng không cần phải vội vàng đem ngươi chạy trốn. Có sư mẫu ở đây, ít nhất ngươi sẽ được bọn họ phân xử công bằng, Chỉ là hiện tại không thể được, cho dù là sư phụ có ra mặt cũng không có khả năng chấn áp bọn họ. Những người đi lùng bắt ngươi nhiều lắm, ngươi tạm thời đến chỗ Chu Tước trong Địa Linh Sơn tránh tạm đi, ở nơi của nó tuyệt đối sẽ an toàn. Tốt rồi, đã ra khỏi thành.

Tốc độ phi hành của Tử Lôi Diệu Thiên Long nhanh đến mức nào, hai sư huynh đệ chỉ mới trò chuyện với nhau vài câu đã bay ra khỏi Trung Nguyên Thành. Cơ Động đã mơ hồ nhìn thấy trong không trung phía sau đã có thêm vài đạo quang mang rất nhanh bay đến phía mình.

Dưới sự chỉ huy của Phất Thụy, Tử Lôi Diệu Thiên Long từ từ thu liễm hai cánh, bay xà thấp xuống mặt đất, Phất Thụy khẽ quát một tiếng:

- Tiểu sư đệ, ráng bảo trọng, huynh đệ chúng ta nhất định sẽ có ngày gặp lại. Hy vọng đến lúc đó ngươi đã trở thành một cường giả chân chính. Mau xuống đi.

Ngay khi Tử Lôi Diệu Thiên Long bay sà thấp sát mặt đất, Phất Thụy đưa tay đẩy mạnh thân thể Cơ Động một cái, một cỗ lực lượng mạnh mẽ quăng hắn ra ngoài, lực lượng mang theo vài phần hấp lực, sau khi hai chân Cơ Động rơi xuống đất, còn quay nhanh vài vòng nữa, đã hóa giải hết lực rơi xuống. Tử Lôi Diệu Thiên Long thì giống như là chưa từng dừng lại bao giờ, trên không trung vẽ một đường cong thật lớn, bay vút lên trời. Cơ Động có thể nhìn thấy rõ ràng, Phất Thụy còn vẫy tay với hắn mấy cái trước khi bay mất.

Bởi vì Tử Lôi Diệu Thiên Long căn bản là không có dừng lại, hào quang lôi điện trên người nó lại quá rõ ràng, nên ngay khi nó thay đổi phương hướng, những đạo hào quang đuổi theo phía sau cũng đồng thời chuyển hướng, quyết đuổi theo không rời. Cơ Động thậm chí có thể mơ hồ cảm giác được trong không khí phát ra nguyên tố các hệ ba động mãnh liệt đến mức không thể tưởng tượng được.

Cơ Động nhớ rất rõ ràng, Phất Thụy từng nói qua với hắn, trong Thiên Can Học Viện, không phải chỉ mình hắn là Long Ma Sư, không hề nghi ngờ, những kẻ đang đuổi theo hắn chắc hẳn là những Long Ma Sư khác, không kẻ nào không phải là cường giả trong giới ma sư.

o0o

Cảm giác suy yếu từng trận khiến cho Cơ Động cảm thấy mí mắt mình nặng trĩu, toàn thân rã rời. Cho dù thân thể hắn đã từng trải qua Long Huyết Tẩm Thể, lúc này cũng bủn rủn vô lực. Ngay cả hắn cũng không ngờ, cái Tất Sát Kỹ của Hỏa Diễm Quân Vương dưới sự ảnh hưởng của Chu Tước Biến mà lãnh ngộ ra lại có uy lực kinh khủng đến như thế, cho dù là đối thủ cũng không quá đề phòng mình, nhưng hắn dù sao cũng là đệ tử bài danh thứ hai trong Âm Dương Học Đường, ma lực cao đến năm mươi chín cấp, lại dưới tình huống đã phát ra Tất Sát Kỹ phòng ngự cực mạnh cũng bị một kích tất sát. Mặc dù trong một số phương diện khác của trận đấu, Cơ Động cũng chiếm không ít tiện nghi, thế nhưng lực công kích của cái Tất Sát Kỹ của Hỏa Diễm Quân Vương này cũng quá sức cường hãn.

Giết chết đối thủ, trong lòng Cơ Động không có nửa phần áy náy, Cơ Dật Phong phá hoại ly rượu mà hắn điều chế cho Liệt Diễm, trong lòng hắn đó chính là tội không thể tha.

Trong đầu nhớ lại hình ảnh xinh đẹp của Liệt Diễm khi xuất hiện tại vũ hội, khóe miệng Cơ Động không khỏi xuất hiện một tia mỉm cười nhàn nhạt. Nhưng mà, tại sao nàng ấy lại phải bế quan tu luyện kia chứ? Thực lực của nàng ấy không phải ngay cả Chu Tước cũng phải khiếp đảm hay sao? So sánh với tình huống hiện tại trước mắt của mình, Cơ Động ngược lại càng lo lắng cho Liệt Diễm nhiều hơn. Liệt Diễm càng không nói, trong lòng hắn càng lo lắng mãnh liệt hơn.

Sương đêm tràn ngập, vài phần hàn ý thổi quét tới, Cơ Động biết mình không thể ở trong này quá lâu, nhưng mà, Tất Sát Kỹ của Hỏa Diễm Quân Vương lại có thể dễ dàng sử dụng như vậy hay sao? Dựa theo tình huống bình thường mà nói, ít nhất phải đợi đến khi tu vi vủa Cơ Động đạt đến năm quan, mới có thể sử dụng được Tất Sát Kỹ của hai đại quân vương. Mà hắn nhờ vào Chu Tước Biến, dẫn động Chu Tước Nội Giáp cùng với thân thể hòa hợp lại làm một, lại thêm ma lực của hai quả Tứ Giai Tinh Hạch cùng với sự kích thích của sát khí nháy mắt đạt đến cực điểm, rốt cuộc cũng lãnh ngộ được Tất Sát Kỹ của Hỏa Diễm Quân Vương, Cấm Bách Thiên Diễm Dương Trùy.

Đừng nói là ngay chính bản thân Cơ Động, cho dù là người dạy hắn cách dẫn động Chu Tước Biến, Liệt Diễm cũng đều không hề nghĩ tới chuyện này. Liệt Diễm vốn chỉ là hy vọng Cơ Động có thể nhờ vào Chu Tước Nội Giáp để bộc phát ra công kích mãnh liệt hơn. Hơn nữa còn có thể sử dụng cực hạn song hỏa của hai đại quân vương cùng với Ma Kỹ Tổ Hợp Song thuộc tính của Cơ Động khiến cho đối thủ bị thương nặng mà thôi. Ai lại ngờ được, Cơ Động lại trong thời khắc đó mà lĩnh ngộ, không ngờ lại cảm thụ được một cái Tất Sát Kỹ cường đại, chỉ một chút thay đổi đã làm cho cục diện thay đổi hoàn toàn, cũng không phải là những loại Tất Sát Kỹ thông thường mà các ma sư cấp bậc ba quan có khả năng thi triển ra được.

Lúc trước trong Địa Linh Sơn, khi Cơ Động gặp phải gã Hỏa Hệ Ma Sư phát ra Tất Sát Kỹ công kích, chính là nhờ vào khí tức của Tất Sát Kỹ do đối phương phát ra, dẫn động ý chí của hai đại quân vương, do đó mới làm xuất hiện hư ảnh của Ám Viêm Ma Vương, nháy mắt phá tan Tất Sát Kỹ của đối phương. Cái này là còn do thực lực của Cơ Động còn chưa đủ, nếu như tu vi của hắn có thể lớn hơn một chút nữa, thậm chí còn có thể đạt đến tình trạng miễn dịch toàn bộ Hỏa thuộc tính.

Bởi vậy, hiện tại sau khi sử dụng ra Tất Sát Kỹ của Hỏa Diễm Quân Vương, ma lực của Cơ Động đã hoàn toàn cạn kiệt, nếu không phải do hắn có được Chu Tước Nội Giáp bảo hộ cùng với thân thể đã trải qua Long Huyết Tẩm Thể, chỉ sợ lúc ấy ở trong vũ hội đã vì ma lực cạn kiệt mà hôn mê mất.

Hiện tại hắn có muốn chạy đi cũng không được nữa, tình huống thân thể căn bản không cho phép hắn rời đi. Mà ngay cả Phất Thụy cũng không biết, Cơ Động đã cạn kiệt sức lực đến mức độ như thế.

Khẽ cắn răng một cái, Cơ Động xoay người bò dậy, chung quanh đã hoàn toàn tối đen. Nơi Phất Thụy quăng hắn xuống là một mảnh rừng cây um tùm. Bộ quần áo vốn rách nát đến không chịu nổi đã bị bụi cây cào đến mức gần như không còn gì cả. Nhưng một chút cũng không có xúc phạm đến da thịt của hắn.

Bính Hỏa Thần Thú Chu Tước dựa vào Phượng vũ của mình châm cứu, đem theo mấy thứ thiên tài địa bảo mà đâm sâu vào trong da thịt của Cơ Động. Cái gọi là Chu Tước Nội Giáp, kỳ thật chính là một bộ phận của làn da hắn, hoặc nói chính xác hơn là năng lượng ẩn chứa dưới lớp da, công hiệu lớn nhất của nó chính là, sẽ cùng với thực lực của Cơ Động càng ngày càng tăng cũng sẽ thể hiện càng ngày càng rõ ràng ra hơn. Nếu không phải bộ Chu Tước Nội Giáp này cực kỳ thần diệu, Liệt Diễm lại thế nào mà Bánh ít đi, bánh quy lại, để cho Cơ Động đem cho lại Chu Tước một hạt Bản mạng Hồng Liên cơ chứ?

Rốp— Một khối Hỏa Hệ Tam giai Tinh Hạch trong tay Cơ Động lại biến thành bột phấn. Sau khi hấp thu xong ma lực của khỏa Tinh Hạch này, một gã ma sư bình thường hẳn đã choáng đầy ma lực, thế nhưng Cơ Động lại chỉ thoáng khôi phục tinh thần lại một chút mà thôi. Cực hạn song hỏa của hắn khác với lại lửa thông thường, những Hỏa nguyên tố thông thường, sau khi trải qua tinh lọc và áp súc lại, biến thành Cực Hạn Song Hỏa cũng chỉ còn lại một phần rất nhỏ mà thôi. Đừng nói là Tam giai Tinh Hạch, cho dù là hai khối Tứ giai Tinh Hạch cũng chỉ có thể miễn cưỡng bổ sung lại một phần ma lực của hắn mà thôi.

Cơ Động biết rõ nơi này cũng không thể ở lâu, kẻ bị giết chính là người thừa kế ngai vàng của Trung Thổ Đế Quốc, một khi bị bắt lại, chỉ sợ đền mạng cũng đã là nhẹ nhất rồi. Nhất định phải mau chóng rời khỏi nơi này, hơn nữa cần phải cấp tốc khôi phục lại ma lực và thể lực nữa. Cơ Động nhanh chóng bước nhanh vào khu vực rừng rậm, dùng hết khả năng đi càng sâu càng tốt, mãi khi đến một khu vực vô cùng rậm rạp, mới dừng lại nghỉ ngơi một chút.

Không gian lúc này tối đen hơn lúc nãy rất nhiều, Cơ Động khoanh chân ngồi xuống cạnh một lùm cây rậm rạp, hai tay phân biệt nắm hai khỏa Hỏa Hệ Tứ giai Tinh Hạch. May mắn lần trước khi sơ khảo trong Địa Linh Sơn thu hoạch được không ít Tinh hạch, hiện tại mới có chỗ dùng đến. Lúc này không phải là lúc quan tâm đến chuyện xa xỉ, hắn nhất thiết phải mau chóng khôi phục lại.

Ý chí đắm chìm trong ma lực, Cơ Động tiến hành kêu gọi các Hỏa nguyên tố trong không trung, đồng thời cũng nhanh chóng hấp thu ma lực trong hai quả Tứ Giai Tinh Hạch, tận hết khả năng để gia tăng tốc độ khôi phục ma lực của mình.

o0o

Trung Nguyên thành, hoàng cung.

Xoảng— Tách trà trong tay rơi xuống, vỡ thành nhiều mảnh.

Một lão giả mặc trường bào màu vàng kim, thân thể cao ráo, sắc mặt nhất thời trở nên cực kỳ khó coi. Bộ trường bào màu vàng kim trên người lão giả này cực kỳ tinh xảo, trước ngực là biểu tượng của Kỷ Thổ Hệ, một con cá voi ba mắt, Thiên Ất. Sau lưng thì thêu biểu tượng của Mậu Thổ Hệ, một con chim màu bạc, Thiên Không. Đầu đội một cái vương miện thất bảo màu tím sẫm. Đúng là đương kim hoàng đế của Trung Thổ Đế Quốc, Cơ Vân Lộc.

- Không có khả năng, chuyện này quyết không có khả năng. Trong Âm Dương Học Đường, ngoại trừ Lôi Đế Phất Thụy ra, còn có ai có thể thắng được tôn nhi Dật Phong cơ chứ? Cho dù là Phất Thụy ra tay, cũng không có khả năng một kích tất sát hắn. Mậu Thổ Hệ mạnh nhất chính là phòng ngự cực mạnh. Ta không tin, tuyệt đối không tin.

Bình thường Cơ Vân Lộc gây cho người khác cả giác là thâm trầm mà ôn hòa, thế nhưng tại thời khắc này, tâm trí của vị đệ nhất đế vương của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục đã hoàn toàn rối loạn. Nguyên nhân là do đứa cháu nội trực hệ truyền thừa huyết mạch của hắn đã bị người khác giết chết. Hơn nữa, ngay cả một chút thi thể cũng không có lưu lại, đã biến thành một đống tro tàn, hắn như thế nào có thể bình tĩnh được cơ chứ?

- Xin bệ hạ hãy nén bi thương, người chết rồi không có khả năng sống lại. Điều quan trọng nhất hiện tại là sớm điều tra ra chân tướng, còn có tìm ra hung thủ, vì Hoàng tôn điện hạ mà báo thù. Bất quá, chuyện này có liên quan đến Âm Dương Học Đường của Thiên Can Học Viện, bệ hạ xử lý chuyện này nhất định cần phải cẩn thận.

Trong tẩm cung hiện tại còn có một gã trung niên nhân, khoảng hơn năm mươi tuổi, mặc một bộ trường bào cũng màu vàng kim. Màu vàng kim, chính là tượng trưng cho sự tôn quý nhất trong Trung Thổ Đế Quốc, chỉ có những thành viên trong Hoàng tộc mới có đặc quyền mặc.

Sắc mặt Cơ Vân Lộc vẫn có chút tái nhợt, một tia quang mang dữ tợn hiện lên từ trong đáy mắt:

- Lê Mệnh, ngươi tra xét chuyện này cho ta. Bất luận là ngươi sử dụng thủ đoạn gì, cũng nhất định phải đem hung thủ về đây. Hiện tại ta sẽ thân chinh đi đến Thiên Can Học Viện, mời Tổ phụ lão nhân gia ra làm chủ cho Dật Phong.

- Vâng, Bệ hạ.

Trung niên nhân bị gọi là Lê Mệnh trả lời một tiếng, sau đó thân ảnh của hắn đã lặng yên biến mất, tốc độ cực nhanh, tựa như là một luồng lưu quang màu vàng vừa lóe lên vậy.

o0o

Náo loạn không chỉ là trong hoàng cung của Trung Thổ Đế Quốc, toàn bộ Thiên Can Học Viện lúc này cũng đã lâm vào một mảng đại loạn. Không biết là đã bao nhiêu năm nay không xảy ra tình trạng như vậy. Nếu chỉ là một gã đệ tử bình thường trong lúc khiêu chiến bất hạnh mà chết, đối với Thiên Can Học Viện mà nói không phải là chuyện đáng kể chút nào. Nhưng kẻ chết lần này lại là nhân vật số hai trong Âm Dương Học Đường, lại là cháu đích tôn duy nhất của Đương kim hoàng đế Trung Thổ Đế Quốc, người thừa kế vương vị tiếp theo, lại là cháu cố trực hệ duy nhất của Viện trưởng Thiên Can Học Viện, Cơ Minh Tuyên đại nhân.

Lúc này Cơ Minh Tuyên đang đứng trước một đống tro tàn, trong tay nắm chặt một quả Mậu Thổ Hệ Ngũ Giai Tinh Miện màu vàng, thần sắc trên mặt âm trầm bất định. Chung quanh không người nào dám đến gần hắn, bởi vì ai cũng có thể cảm giác được, lúc này vị Viện trưởng đại nhân có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.

Không lâu sau, xa xa ở chân trời, năm đạo quang ảnh màu sắc bất đồng đang rất nhanh bay tới, bay cách một quãng xa phía trước chính là Lôi Đế Phất Thụy cùng với Tử Lôi Diệu Thiên Long của hắn.

Mãi cho đến khi bọn họ bay vào khu vực của Thiên Can Học Viện, Cơ Minh Tuyên mới chậm rãi ngẩng đầu, hào quang trong mắt không ngừng chớp lóe.

Tiếng long ngâm trầm thấp vang lên, Tử Lôi Diệu Thiên Long đầu tiên hạ xuống. Con Bát Giai Cự Long này phi hành từ tối đến giờ thủy chung cũng không có ai phía sau đuổi theo kịp cả.

Một lát sau có thêm bốn đạo hào quang đáp xuống. Trong đó có hai con cùng là Bát Giai Cự Long, chỉ là khác biệt về mặt thuộc tính mà thôi. Hai con còn lại là hai con cự điểu hình dạng không giống nhau, chỉ là Thất Giai Ma Thú. Trên lưng bốn con cường đại ma thú này, phân biệt ngồi bốn vị Đổng sự của Thiên Can Học Viện. Trong toàn bộ Thiên Can Học Viện, cũng chỉ có bốn vị Đổng sự này là có ma thú đồng bọn có khả năng phi hành. Một trong số đó, chính là người có được Bát Giai Hỏa Hệ Cự Long, Chúc Dung.

- Tiểu tử khốn kiếp, ngươi chạy đi đâu? Cơ Động đâu rồi? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Chúc Dung từ trên lưng Hỏa Long nhảy xuống, lập tức lắc mình đến trước mặt Phất Thụy, bộ mặt giận dữ hỏi lớn

Đọc truyện chữ Full