Tây Môn thở dài: "Lúc ấy chiến tranh giữa phương đông và phương tây leo thang kịch liệt, song phương giao tranh vô cùng quyết liệt, kết quả dẫn đến một trận thảm họa. Ngươi phải biết rằng vào thời điểm đó hai đại chủng tộc phương đông và phương tây, họ có sức mạnh rất kinh khủng! Nói cách khác họ là những vị thần! Nhân loại vào thời đại đó, bất quá là do bọn họ sáng tạo ra, được sử dụng như công cụ cung cấp năng lượng tín ngưỡng, ví dụ, bọn họ là người chăn dê, còn nhân loại chỉ là một bầy dê bọn họ nuôi mà thôi".
"Kết quả vượt ngoài dự đoán của chúng ta, chiến tranh giữa hai chủng tộc quy mô quá lớn, cơ hồ phá hủy cả hành tinh này. À, thần thoại phương đông của các ngươi kể lại như thế nào? Xem ra câu chuyện đó là chính là chuyện Nữ Oa vá trời. À, hai vị thần giao chiến, kết quả là bầu trời bị tàn phá, thiên hỏa bên ngoài đã tràn vào từ lỗ hổng, nhân gian phải đối mặt với sự hủy diệt sao?" Tây Môn cười nói: "Kì thật ta và ngươi đều biết rằng thế giới này, trên không trung là bầu khí quyển, ngoài bầu khí quyển là không gian vũ trụ, ở đâu có cái gì gọi là thiên hỏa cơ chứ? Bất quá, đó chỉ là truyền thuyết, không phải là chuyện xưa thuần túy, mà là sự thật."
Nói đến đây, Tây Môn nhìn Tiểu Lôi, dường như là muốn biết xem Tiểu Lôi có hiểu bí ẩn trong đó hay không.
Tiểu Lôi mỉm cười, nếu hỏi chuyện khác, hắn có thể không nói được, thế nhưng về câu chuyện Nữ Oa vá trời, hắn lúc trước đã từng nghiên cứu cùng với Diệp Bất Quần.
Đó là vài năm trước đây, Tiểu Lôi cùng Diệp Bất Quần có quen biết nhau qua việc Giáo hội truy tìm Bảo Nhi, đã từng tìm hiểu qua thiên cố sự về việc Nữ Oa vá trời.
Căn cứ vào lúc ấy mà đoán rằng: Cố sự trong câu chuyện thần thoại đó được gọi là: "Hai vị thần giao chiến, gây ra một lỗ hổng trên bầu trời", kì thật bên trong bầu khí quyển chỉ là "tầng ozon".
Phải biết rằng tác dụng của tầng Ozon là ngăn cản tia tử ngoại của ánh sáng mặt trời chiếu xuống, chính vì sự tồn tại của tầng Ozon bên trong bầu khí quyển, cách li được tia tử ngoại, nên sự sống trên trái đất mới có thể sinh tồn!
Mà thực ra, cái gọi là "thiên hỏa" từ bên ngoài bầu trời trút xuống đơn thuần chỉ là "tia tử ngoại" mà thôi!
Không thể xem thường tia tử ngoại! Đó là một thứ rất đáng sợ! Bởi vì tầng Ozon đã cách li tuyệt đại bộ phận tia tử ngoại chiếu xạ vào, vì vậy sinh mệnh ở địa cầu mới tồn tại được!
Căn cứ theo hiểu biết của Tiểu Lôi, nếu... đương nhiên, đó chỉ là nếu như! Nếu như tầng Ozon không ngăn cản được tia tử ngoại, để nó trực tiếp chiếu xuống địa cầu thì sẽ xuất hiện loại tình huống như thế nào?
Giả thiết này thật phi thường khủng bố. Nếu điều này xảy ra thì sẽ làm cho đa số sinh vật bị tiêu diệt. Đặc biệt là nhân loại.
Nếu như tia tử ngoại chiếu lên cơ thể con người
Cũng giống như, nếu ngươi thử nghiệm đem một trái mật đào đã chín bỏ vào lò vi ba trong 3 phút.
Từ trong ra ngoài sẽ... nát bét!
Tiểu Lôi nói ra câu này với ngữ khí lãnh đạm, Tây Môn nghe xong, ánh mắt kì quái liếc nhìn Tiểu Lôi. Hắn trầm mặc chốc lát, rồi chậm rãi nói: "Ngươi nói không sai".
Hắn lại ngước nhìn bầu trời nói: "Đó là một tai nạn, phá hủy cơ hồ toàn bộ thế giới này, nếu thế giới này bị hủy diệt, kế hoạch của chúng ta cũng sẽ thất bại. Bất quá, chủng tộc phương đông đó, quả thật là rất cường đại, bọn họ không ngờ lại có biện pháp vá được lỗ hổng đó. Dù sao thế giới này, khi trải qua trường tai nạn kinh khủng đó, một số lớn nhân loại chết đi. Hai chủng tộc giao tranh tới lưỡng bại câu thương, tổn thương nguyên khí trầm trọng. Mà lúc ấy, cho dù lỗ hổng đã được vá thì sinh vật trên trái đất cơ hồ đã bị tiêu diệt sạch. Không thể làm gì hơn, hai chủng tộc đã mệt mỏi, nhất thời từ bỏ cái thế giới này, tiến tới tự sáng tạo ra không gian mới của chính họ để ra đi. Bọn họ cần một khoảng thời gian để nghỉ ngơi. Sau đó, không cần ta phải miêu tả nhiều. Ở thế giới này, một bộ phận nhân loại còn sống sót, bởi vì thần linh tạo ra bọn họ đã dời sang một không gian khác. Bọn họ cuối cùng giống như cô nhi bị bỏ rơi, tiếp tục sinh tồn ở thế giới này. Bọn họ trải qua thời kì đen tối, sau đó khai sáng ra nền văn minh, từng bước phát triển cho tới nay, hình thành nền văn minh nhân loại ngày nay".
Tây Môn chậm rãi tiếp tục nói: "Lúc ấy chúng ta đã li khai, bởi vì nhân loại đã biến thành những sinh vật hoang dại, không còn sức mạnh tín ngưỡng, nên chúng ta tạm thời rời bỏ địa phương này. Nhưng khi chúng ta quay trở lại thì tình huống đã trở nên bất đồng, nhân loại đã phát triển nền văn minh của chính họ. Chúng ta vốn có thể tước đoạt thế giới này, thiết lập một tông giáo tạo tín ngưỡng năng lượng. Nhưng chúng ta đã chậm mất một bước. Tây Môn cười khổ: "Sau trường thảm họa đó, hai chủng tộc Đông Tây đã lui đến một không gian khác, nhưng sau đó họ lại trở về thế giới này. Rồi bọn họ nhanh chóng tự khai sáng ra tôn giáo của họ, phân chia thế lực. Khi chúng ta quay lại, thế giới này lại bị phân chia giống như lần đầu tiên chúng ta đến đây vậy".
Chủng tộc ở phương tây, lúc bấy giờ gọi là chúng thần cổ Hi Lạp, ở trên cái gọi là đỉnh Olympia, núi của những vị thần. Không cần ta phải nói ngươi cũng minh bạch, trong những thần thoại phương đông các ngươi có nhiều vị thần. Bởi vì trong lịch sử ,cuộc chiến đó đã dẫn đến một trường thảm họa. Đông Tây hai phương tạm thời không có kế hoạch gây chiến thêm nữa. Bất quá chúng ta không thể để cục diện như thế này tiếp tục diễn ra".
Tiểu Lôi lạnh lùng ngắt lời: "Cho nên, các ngươi mới có chủ ý quỷ quái đó, phải không?"
"Đúng vậy." Tây Môn không hề che dấu: "Phương pháp của chúng ta rất thành công, ít nhất là trước mắt phi thường thành công. Chúng ta quyết định trực tiếp hạ thủ từ nhân loại.Bởi vì chúng ta nhận thấy rằng nhân loại khi phát triển đến một phương thức cao hơn, họ có khả năng tư duy, sau đó bọn họ có khả năng tư duy độc lập, điều này dẫn đến chúng thần rất khó khăn trong việc quản lí bọn họ phát triển, vì vậy lần này chúng ta quyết định, dùng chính nhân loại, lật đổ thần linh của bọn họ."
"Chuyện xảy ra sau đó, ngươi chỉ cần tìm một cuốn sách lịch sử, đọc xem Giáo hội sao có thể đạt được ưu thế tín ngưỡng trong lịch sử phát triển ở các nước phương tây, là có thể nhìn ra. Không cần ta phải giải thích nhiều, đơn giản mà nói, chúng ta kích động nhân loại ở các quốc gia phương tây phát động chiến tranh, đó là một cuộc đông chinh, cũng là cuộc đông chinh của Alexander đại đế trong lịch sử nhân loại. Đáng tiếc đó là một cuộc chiến thất bại, cuối cùng văn minh phương tây bị đạp đổ, quốc gia thì hỗn loạn, tiêu biểu là đế quốc La Mã".
Tiểu Lôi liền nói: "Sau đó các ngươi kiến lập tông giáo riêng của mình! Đúng không?"
"Đúng vậy". Tây Môn thừa nhận: "Bởi vì lúc ấy chiến loạn, quốc gia hỗn loạn, nhân loại đối với tín ngưỡng chúng thần Hi Lạp cổ đại đã dần giảm bớt, nên chúng ta mới có thể từng bước khống chế, cuối cùng lật đổ bọn họ. Đương nhiên, chúng ta thậm chí phải từ bỏ thân phận của mình, cùng nhân loại hợp tác. Ngươi nên biết vị trí đứng đầu tại các nước tây phương là hoàng đế La Mã, người kiến lập địa vị hợp pháp của Giáo hội. Sau khi nhân loại phát triển đến một giai đoạn rất cao, thì tự nhiên sẽ dần thoát ra khỏi sự khống chế của thần linh. Tỉ như hoàng đế La Mã, hắn lựa chọn hợp tác cùng chúng ta, chúng ta giúp hắn thiết lập quyền lực, thật đơn giản."
"Tính toán như vậy quả là giải quyết tận gốc?" Tiểu Lôi thở dài, đột nhiên nhìn Tây Môn: "Các ngươi chỉ đơn giản là xác lập thống trị tại tây phương?"
"Quả thật là như vậy". Tây Môn gật đầu, vẻ mặt hắn trở nên kì quái: "Nhưng có hai chuyện phát sinh ngoài ý muốn."
"Ngoài ý muốn?" Tiểu Lôi khẽ nhíu mày.
Tây Môn giơ một ngón tay: "Thứ nhất, chúng ta phát hiện ra chủng tộc phương Đông vượt trội hơn so với tưởng tượng của chúng ta, nói theo cách khác, tiến hóa của bọn họ thậm chí trội hơn chúng ta". Hắn kì quái nhìn Tiểu Lôi: "Chẳng lẽ ngươi không thấy lạ sao? Theo như ta vừa mới nói, thần linh ở một vùng không gian khác, để duy trì vùng không gian đó phải duy trì một lượng lớn năng lượng tín ngưỡng, nhưng hiện tại xem ra, nhân loại Đông phương các ngươi, đối với tín ngưỡng thần linh không thể so sánh với phương Tây, ta thậm chí nói một câu khó nghe, Đông phương các ngươi thật ra không có một hệ thống tông giáo nghiêm chỉnh nào cả, ngươi không cảm thấy lạ sao?"
Tiểu Lôi dù sao cũng là người thông minh, hắn lập tức nói: "Chẳng lẽ thần linh Đông phương đã tìm được biện pháp duy trì không gian của bọn họ. À, Tiên giới chứ? Bọn họ không cần dựa vào năng lượng tín ngưỡng tông giáo?"
"Đúng vậy". Tây Môn nghiêm túc nói:" Đây là chuyện thứ nhất ngoài ý muốn, thần linh Đông phương tự mình đã tìm được biện pháp khắc phục, không cần phải dựa vào tông giáo để khống chế nhân loại và từ nơi này có được sức mạnh siêu nhiên của con người. Nói như vậy, sau khi chúng ta đánh bại được địa vị tín ngưỡng ở các nước phương tây, mở rộng ra tới phương đông, nhưng điều này làm cho chúng ta thật sự ngạc nhiên. Chúng ta đánh bại bọn thần linh Hy Lạp, đã diệt cỏ tận gốc, dùng nhân loại đối phó với thần linh, nhưng lại không thể sử dụng được với chúng thần Đông phương."
"Vậy rốt cuộc thần linh Đông phương đã dùng biện pháp gì để thay thế phương thức tiếp nhận pháp lực của nhân loại?" Tiểu Lôi nhìn chằm chằm Tây Môn.
Tây Môn cười khổ, sau đó nói ra hai chữ:
" Tu chân".
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Chí Tôn Vô Lại
Chương 335: Hai chuyện ngoài ý muốn
Chương 335: Hai chuyện ngoài ý muốn