DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 573: Liên tục khiêu chiến (thượng)

Trên trời ánh trắng trăng hóa thành nguyệt quang phượng hoàng. Con phượng hoàng màu ánh trăng phun ra ngọn lửa như màu trăng, nhưng đừng xem thường lửa màu trăng này, trực tiếp đốt thần hồn người, thực là âm độc đến cực điểm.

Trên mặt đất một đoàn núi lửa sớm lạnh đột nhiên lao ra một con hỏa kỳ lân. Con hỏa kỳ lân có thực lực cực kỳ đáng sợ, mạnh đụng vào Lục Nguyên. Tốc độ đụng đó so với phong long vừa nãy nhanh rất nhiều, thức đụng khủng khiếp đến cực điểm.

Mặt đất cũng nhanh chóng biến đổi, một cự linh thần vô cùng to lớn xuất hiện trên mặt đất. Cự linh thần là một sinh linh lực lượng to lớn vô cùng, không có bao nhiêu linh thức. Loại cự linh thần này xuất hiện trời sinh cầm cán búa vàng vọt. Cự linh thần to lớn đi hướng Lục Nguyên, ra một kích thậm chí có thể đuổi kịp công kích hỗn động cảnh nhất tầng. May là cự linh thần đi chậm, nhưng một khi nó tới bên cạnh Lục Nguyên, phát động sẽ là công kích kinh thiên động địa. Công kích của nó Lục Nguyên không khả năng chặn được.

Một đoàn khí lạnh ở không trung hóa thành u hồn. U hồn không vội vã tấn công, nhưng chỉ cần Lục Nguyên ra sơ hở là lập tức một kích trí mạng ngay.

Lúc này Lục Nguyên là sau khi vào khiêu chiến lâu lần đầu tiên phát huy sức mạnh bản thân đến cực hạn. Lúc trước liên tục thắng hai vạn dù đối mặt kẻ địch nào, dù là đối với Trung Pháp Vương Pháp Đạo cũng không bùng phát thực lực đến cực điểm. Bây giờ đối mặt thiên địa trung ương thiên triều, đối mặt công kích hoàn cảnh khủng bố, Lục Nguyên lần đầu tiên phát huy thực lực đến cực hạn.

Trước kia đối mặt nhiều địch thủ, kiếm không ra khỏi vỏ.

Nhưng bây giờ không được, kiếm đã rút khỏi vỏ.

Dưỡng Ngô linh kiếm, Trấn Nhạc linh kiếm đã rút khỏi vỏ, mỗi một giây ở trong không trung huyễn hóa ra hàng chiêu thức, ngăn cản công kích ở hư không đủ các loại hoàn cảnh quái vật. Mỗi một thức đều là dốc hết sức lực, áp lực quá lớn. Những quái vật con nào cũng hung tàn, đều có thực lực cường đại, tuy kém xa hỗn động cảnh nhưng so với đại đạo cảnh thập tầng, thậm chí là nửa bước hỗn động thì cường đại rất nhiều.

Một chiêu, ba chiêu mười chiêu.

Hai mươi chiêu, ba mươi chiêu, năm mươi chiêu.

Lục Nguyên luôn ngăn cản.

Trong lúc Lục Nguyên đón đỡ thì người dưới màn trời cũng đếm. Thông thường người đại đạo cảnh thập tầng trong hoàn cảnh trung ương thiên triều chống đỡ mấy chiêu đã cực kỳ khó, dù là nửa bước hỗn động cũng tối đa cỡ mười chiêu là thất bại ngay.

Đây chính là hoàn cảnh trung ương thiên triều đáng sợ.

Nhưng bây giờ Lục Nguyên còn đang ngăn cản, đã đến năm mươi chiêu, quá đáng sợ đi.

Sáu mươi chiêu!

Tám mươi chiêu!

Một trăm chiêu!

Không ngờ Lục Nguyên ngăn cản một trăm chiêu.

Trong hoàn cảnh trung ương thiên triều, không ngờ có thể ngăn cản hoàn cảnh công kích một trăm chiêu, kỷ lục này đã phá rất nhiều kỷ lục.Khí Vận Thất Tử không có người ở công nguyên trường hợp thử kỷ lục này, ít nhất hai ngàn đại châu pháp cổ văn minh thống trị trừ Kiếm Chi Tử, pháp chi tử không thử kỷ lục này, mấy vạn năm qua không ai phá kỷ lục như thế.

Tới một trăm lẻ bảy chiêu thì bùm một tiếng, Lục Nguyên ngã xuống dưới màn trời, không chống đỡ nổi nữa, thực sự không cố gắng nổi. Tuy lần này bùng nổ chống đến một trăm lẻ bảy thức, hoàn toàn là phát huy siêu bình thường, nhưng đối mặt hoàn cảnh là cực hạn của mình.

Nhất bách linh nhất Đế Tử đánh đầu Phó Trùng, mắng:

- Người biến thái như vậy ngươi kêu bổn Đế Tử đi đối phó, ngươi là cố ý kiếm cường địch cho bổn Đế Tử hả!?

Tuy nhất bách linh nhất Đế Tử luôn rất kiêu ngạo nhưng thấy Lục Nguyên ở ngoài hoàn cảnh trung ương thiên triều chống đỡ tới một trăm lẻ bảy chiêu thì cũng hiểu rằng gã không khả năng là đối thủ của hắn, vậy nên đập Phó Trùng một trận. Giờ gã không có mong muốn ra tay, không muốn mất mặt. Dù gã là nhất bách linh nhất Đế Tử, nhưng đệ đệ nhìn chằm chằm vị trí của gã không ít.

Lần này Lục Nguyên ở hoàn cảnh bên ngoài chiến đấu một trăm lẻ bảy chiêu thực ra có ảnh hưởng rất lớn, thay đổi một số suy nghxi của pháp cổ văn minh.

Lục Nguyên chắp tay sau lưng đứng ở trên tầng lầu sáu trăm sáu mươi bảy, ngửa đầu nhìn tời sao.

Trời sao bao la, rộng lớn vô hạn.

Lại cúi đầu nhìn mặt đất, đứng trên tầng lầu cao như vậy càng có thể thấy rõ nguyên khiêu chiến thành to lớn. Mặt đất to lớn đây chỉ là một góc nhỏ, đất giống như bầu trời, rộng vô biên vô hạn, khó thể tưởng tượng.

Bầu trời, mặt đất trung ương thiên triều đều rộng lớn như vậy.

Còn mình bây giờ ở trong hoàn cảnh tự nhiên trung ương thiên triều lâu cũng không làm được.

Con đường sau này của mình còn rất dài.

Hùng quan mạn đạo chân như thiết, hôm nay cất bước đầu tiên.

Trong lòng tuôn trào hào hùng.

Lục Nguyên quát dài:

- Vậy người tiếp theo!

Hắn rống với đám người bên dưới. Trong chiến đấu vô cùng kích tình, Lục Nguyên biết được tuyệt học các môn các phái. Có thể nói bây giờ hơn một ngàn đại châu dưới hỗn động cảnh biết dùng tuyệt học đều bị Lục Nguyên thấy hết. Lần này vui sướng chiến đấu đặt nền móng vững chắc cho tương lai Lục Nguyên.

Liên tục chiến đấu, rốt cuộc đến cuộc chiến thứ hai vạn một ngàn!

Đây là cuộc chiến rất quan trọng, đặc biệt đối với người Kiếm Môn. Kiếm Chi Tử năm đó ở trong cuộc chiến thứ hai vạn một ngàn thua tiên chi tử, chấm dứt kỷ lục liên tục thắng. Cách nhiều năm, Lục Nguyên lại đứng trên kỷ lục này, có thể đột phá hay không phải xem cuộc chiến này.

Lục Nguyên tâm tình bình thản, đối thủ lần này là Vô Thượng Đại Giáo xa xôi Sơn Nhạc Môn đến. Sơn Nhạc Môn cách chỗ này hơn một ngàn đại châu, mà tiểu lãnh tụ Sơn Nhạc Môn họ Kỳ, tên Tây. Người này luôn rất tự tin với bản thân, nghe danh Lục Nguyên và liên tục thắng nhưng không sợ chút nào.

Gã nói:

- Vô Thượng Đại Giáo Sơn Nhạc môn, Kỳ Tây!

- Vô Thượng Đại Giáo Kiếm Môn, Lục Nguyên!

Lục Nguyên lạnh nhạt đáp lễ, liền quát:

- Ra chiêu đi!

Hắn kêu Kỳ Tây ra chiêu không vì người từ xa đến là khách, nhường lễ.

Mà vì bây giờ Lục Nguyên đã dưỡng thành loại khí thế vô địch. Với chiến tích huy hoàng liên tục thắng, bất cứ người đại đạo cảnh nào ở trước mặt Lục Nguyên đều tỏ ra yếu thế, đây chỉ là cường giả kính chiêu kẻ yếu trước mà thôi.

Kỳ Tây mỉm cười, lòng nảy ra ngạo khí, giơ tay đánh ra một chiêu Hám Đông Nhạc. Tuyệt học của Sơn Nhạc môn là Ngũ NHạc Tồi, chiêu thức trung tâm gồm sáu chiêu, chính là Hám Đông Nhạc, Băng Tây Nhạc, Tảo Nam Nhạc, Chuyển Bắc Nhạc, Hãm Trung Nhạc, Ngũ Nhạc Hủy Thiên Địa. Sáu chiêu mỗi cái đều có uy thế kinh thiên động địa, đặc biệt là chiêu cuối Ngũ Nhạc Hủy Thiên Địa, uy lực chiêu thức bá đạo tuyệt luân.

Kỳ Tây muốn cùng Lục Nguyên đụng độ, đánh tới đánh lui, ai sợ ai. Ngay mặt đánh không có bao nhiêu người có thể chống lại người Sơn Nhạc môn bọn họ. Sơn Nhạc môn đi vốn chính đường cực kỳ cuồng bá.

Một khi sử dụng chiêu Hám Đông Nhạc thì như núi cao băng, nguyên thái sơn bị lay động.

Một chiêu thật mạnh mẽ!

Chính lúc chiêu mạnh mẽ này chuyển động, Lục Nguyên đã liên tục ra vài kiếm khí. Vài đạo kiếm khí đụng vào chiêu Hám Đông Nhạc, Hám Đông Nhạc đi ra chiêu thức cực kỳ uy mãnh, muốn cùng Kỳ Tây cứng đối cứng. Kỳ Tây thầm cười nhạt, Ngũ Nhạc Thôi của mình nổi tiếng cường chiêu. Lúc này gã cảm giác Lục Nguyên tùy tay thả ra kiếm khí thế mà hung mãnh đến vậy, như sóng cuộn biển gầm, đem Hám Đông Nhạc gồm cả gã đánh xuống đài tỷ thí.

- Thứ hai vạn một ngàn, thắng.

Đọc truyện chữ Full