DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Hoa Sơn Tiên Môn
Chương 261: Tôn Thanh Trì (thượng)

Được rồi, mọi thứ không thể ép buộc được.

Lục Nguyên nhấp ngụm rượu rồi rời khỏi nơi này, định về phòng chợp mắt một chút.

Lục Nguyên vừa rời khỏi đó một lúc thì có người đến đó, là một người râu tóc bạc trắng, phong thái ung dung, nhất định là Tôn Thanh Trì, một trong bảy vị thượng nhân đời thứ bảy của Bắc Phong. Tôn Thanh Trì cách một vài ngày lại đến đây luyện kiếm, lần này đang định luyện kiếm thì thấy có cảm giác gì là lạ.

Tôn Thanh Trì luyện kiếm trên hồ mới lấy ra thanh linh kiếm của ông, thanh kiếm bay vòng vòng rồi dừng lại trên tay ông.

"Bân trong hồ nước này có kiếm ý của người khác" Tôn Thanh Trì chau mày nghĩ: "kiếm pháp của người này rất cao, đang luyện một loại kiếm pháp của hồ chi kiếm pháp, nhưng vẫn chưa lĩnh hội ra được hồ chi kiếm ý, nhưng đã gần đến mức lĩnh hội được hồ chi kiếm ý rồi." Cấp thượng nhân đúng là cấp thượng nhân, chỉ dựa vào những cái này mà có thể biết được những điều đó.

"Rốt cuộc là ai vậy? Không lẽ là Sở Lãng. » Tôn Thanh Trì nghĩ đến đệ tử ruột của mình là Sở Lãng, nhưng ngay lập tức lắc đầu, mặc dù là hồ chi kiếm pháp nhưng Sở Lãng có phần hung hãn chứ không linh, không thoát trần như người này, rốt cuộc là ai nhỉ?

Môn hạ của mình tổng cộng có mười người thôi, ai có thể có kiếm pháp linh mà thoát trần như vậy nhỉ? Lại còn sắp ngộ ra được hồ chi kiếm ý nữa chứ.

Ông không bao giờ ngờ rằng là Lục Nguyên.

Nếu ông biết rằng Lục Nguyên chỉ dựa vào những gì phản chiếu lại trong lúc ông luyện kiếm mà có thể tìm ra được hồ chi kiếm pháp, còn sắp lĩnh hội được hồ chi kiếm ý, có lẽ ông sẽ vô cùng ngạc nhiên, quả thực là không thể tưởng tượng được, không thể hình dung được là lại có thể lài thiên tài kiếm đạo.

Phải biết rằng tỏng số những người theo ông tu hành thì Sở Lãng là mạnh nhất nhưng Sở Lãng theo ông học kiếm đã nhiều năm, mặc dù hắn đã luyện được hai loại kiếm ý nhưng vẫn chưa lĩnh hội được hồ chi kiếm ý, ông vẫn còn phải dồn tâm huyết vào để dạy, những người khác thì vẫn còn kém xa. Còn Lục Nguyên vẫn chưa bái kiến ông truyền đạt hồ chi kiếm pháp, cũng chưa được ông truyền cho những kiến thức về mặt này nhưng lại sắp lĩnh hội được hồ chi kiếm pháp, làm soa ông không kinh ngạc kia chứ.

Cũng may ông không nghĩ người đó là Lục Nguyên, cũng không biets người đó là Lục Nguyên.

Sáng ngủ dậy Lục Nguyên uống một chú rượu.

Hôm nay, Tôn Thanh Trì sư thúc tổ không mở đàn, Lục Nguyên đang ngồi trầm tư suy nghĩ xem nên làm gì, theo tính cách của Lục Nguyên thì không thể ngồi yên một chỗ, nhưng nay thứ nhất là cảm giác mới mẻ khi đến Xuất Vân Tiên Cảnh, hai là cảm thấy thực lực của mình đã gần bằng Tư Mã Trường Bạch, muốn theo kịp Tư Mã Trường Bạch càng sớm càng tốt.

Vì hai nguyên nhân đó, Lục Nguyên phải chăm chỉ hơn bình thường mới được.

Con người có đôi lúc phải phấn đấu một lần chứ.

Tuy hăng hái được một lúc nhưng một hồi sau lại trở lại trạng thái lười biếng ban đầu.

Nghĩ thấy biến trừng mắt của Vân Long thập biến đã luyện mấy lần mà không thành, hồ chi kiếm pháp cũng còn thiếu chút nữa mới thành công, bây giờ không cần thiết phải luyện nữa rồi, thậm chí pháp lực cũng không cần luyện, bản thân mình tổng cộng có mười ba linh thú lớn, nếu có luyện pháp lực thì cũng chỉ có thần khí là cần thiết thôi.

Kết thành Hư Đan là mong ước cuối cùng của mình.

Nếu muốn kết thành Hư Đan thì phải tăng thêm thần khí, mà thần khí kết tinh trong người thì đã gần như bị tiêu hao hết rồi.

Thôi được, uống ngụm rượu đã rồi tính tiếp, vùa mới nhập một ngụm rượu thì thấy Diệp Tiếu đnag nói với Lục Nguyên: " vài ngày nữa Tôn sư thúc đều không mở đàn, chúng ta phải đi làm nhiệm vụ."

"làm nhiệm vụ?" Lục Nguyên ngạc nhiên.

Diệp Tiếu nói: "Bình thường chúng ta tu hành thì linh thạch cũng tiêu hao, cũng may ở Xuất Vân Tiên Cảnh dưới lòng đất có một trận địa từ lâu để lại, đồng thời có một lấu nhiệm vụ, chúng ta đến đó nhận nhiệm vụ."

"Vậy được, đi xem là nhiệm vụ gì. » Lục Nguyên nói, rồi cùng với Diệp Tiếu đi thẳng đến lầu nhiệm vụ, cách chỗ hai người một đoạn, nhưng hai người đều đã là trường sinh ngũ trọng trở lên rồi, điều khiển kiếm rất nhanh, không bao lâu đã đến nơi.

Lầu nhiệm vụ này trang trí có phần đơn giản, ở đó có một ông cụ ngồi phân chia nhiệm vụ, ở trên có một bảng nhiệm vụ.

Diệp Tiếu nhìn nhiệm vụ, rồi chọn một việc đơn giản nhưng lại có mức hưởng linh thạch là ba ngàn linh thạch, trong người Lục Nguyên bây giờ chỉ có một vạn năm ngàn linh thạch, mức hưởng ba ngàn linh thạch là cao rồi, nhưng nhiệm vụ này có người khác nhận rồi, có vể đi muộ nên bị người khác chọn làm mất rồi, vì thế Diệp Tiếu xin lỗi Lục Nguyên rồi cầm kiếm bay đi, trước khi đi còn đưa cho Lục Nguyen một bản đồ Xuất Vân Tiên Cảnh.

Diệp Tiếu cũng đi rồi, Lục Nguyên lại nhìn bảng nhiệm vụ, trên bảng nhiệm vụ này chủ yếu đều là nhiệm vụ trừ yêu ma hoặc truy sát yêu nghiệt ma đạo.

Truy sát di nghiệt của Huyết Kiếm Môn? Huyết Kiếm Môn đã bị Lục Nguyên một tay hủy hoại rồi, không ngờ vẫn còn di nghiệt, nhưng khi xem mêu tả thì chỉ là một trưởng lão trường sinh tam trọng, thù lao cũng không cao, thật phí sức.

Trong lòng đất có một tên yêu ma phó đường chủ, cáp bậc này cũng đủ cao rồi, nhưng hơi xa, gần bằng với một nơi xa tít tắp rồi.

Cái gì? Lục Nguyên liền nhìn thấy một nhiệm vụ, nhiệm vụ này là tán ma ba mươi sáu tinh, cái gọi là tán ma ba mươi sáu tinh cũng giống như ba mươi sáu người kỳ dị, bọn họ vốn là tu hành tiên nhưng vì các nguyên nhân khác nhau mà lại hấp thu các đặc điểm của yêu ma, hóa thành tan ma ba mươi sáu tinh.

Ba mươi sáu người này bình thường cùng tiến ucngf lùi, về cơ bản là ở cùng nhau, mà lại toàn là những người trường sinh ngũ trọng trở lên, thậm chí người cầm đầu chỉ cách kiếm tiên một bước ngắn thôi.

Không có cấp kiếm tiên sao? Nhìn miêu tả nhiệm vụ xong Lục Nguyên có ý định đi.

Hơn nữa Lục Nguyên còn một nguyên nhân nữa muốn đi là vì thù lao của nhiệm vụ này là ba mươi đại thần khí thạch và ba ngàn linh thạch, chính là cái mà Lục Nguyên hiện đang cần nhất.

Khi Lục Nguyên định nhận nhiệm vụ này, người phân công nhiệm vụ hỏi: "Ngươi thực sự muốn nhận nhiệm vụ này sao?" Ông không tin được, nhìn Lục Nguyên vẫn còn trẻ, làm sao lại dám nhận nhiệm vụ này, nhiệm vụ này rất khó khăn, ngay cả các trường sinh bát tọng cũng không hoàn thành.

"đúng, ta nhận." Lục Nguyên không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của người phân nhiệm vụ, sau khi nhận nhiệm vụ lập tức xách kiếm bay đi.

Sau khi Lục Nguyên đi liền có người đến nhận nhiệm vụ, những người này do Sở Lãng đứng đầu

"Ồ, có người tiếp nhận nhiệm vụ tán ma ba mươi sáu tinh." Một vị tu tiên kinh ngạc nói.

""Nhiệm vụ nào mà lợi hại thế?"

"Nhiệm vụ này, ta nhớ là trước đây Phương Nho sư huynh đi làm nhưng vẫn chưa hoàn thành."

"Đúng đấy, rất khó hoàn thành, ba mươi sáu tinh này sẽ trốn, hơn nữa thực lực rất cao, lại còn cổ quái nữa."

"Không biết là ai nhận nhiệm vụ này nhỉ?"

"Xem chừng kết quả cũng thất bại thôi." Trong Xuất Vân Tiên Cảnh có hai loại người, một là thượng nhân đại đạo cảnh, một loại là chưa đến cấp kiếm tiên. Nhưng một khi đã lên đến cấp kiếm tiên rồi khi cơ bản sẽ ra ngoài tự lập.

[/QUOTE]

Đọc truyện chữ Full