DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Sát Vương
Chương 504: Bỏ niêm phong

- Ngươi coi ta kém cỏi như vậy sao?
Đường Tiêu rốt cục cũng đã ra quyết định, vì kế hoạch hôm nay, cũng chỉ có thể thử tiến hành hóa thú đã, trước đó khi tiến vào Long vực bí cảnh bên trong, xâm nhập vào Long thể của Viễn cổ cự long tiến hành cuộc chiến tranh đoạt thể xác, chẳng phải đã giành thắng lợi sao? Hiện tại còn có được thần thông Phân thần thuật, khi bản thể thần hồn hợp lực với phần tách ra kia mới có thể đoạt lại thể xác?

- Cho dù thể xác hóa thú không có cách gì đoạt lại, lão Ma cũng sẽ biết tự điều khiển lấy hồ lô dừa thoát khỏi tầm kiểm soát của thể xác sau khi hóa thú, có thần đan này tẩm bổ, một phần thần hồn này của ngươi nếu tìm được người thích hợp thì về sau vẫn có cơ hội đoạt xá trùng sinh đấy.
Áo Bỉ Lão Ma sau khi suy nghĩ một chút, lại cùng Đường Tiêu nói qua một chút.

- Vậy không được, bất luận như thế nào, Long thể này là tuyệt đối không thể buông bỏ.
Đường Tiêu lắc đầu.

- Lão Ma vẫn muốn nhắc nhở ngươi một câu, lần này hóa thú sau đó muốn đoạt lại thể xác, độ khó rất có thể cao hơn nhiều so với lần trước tranh long vực bên trong tranh đoạt thoát thai hoán cốt sau đích thể xác, cái kia một lần Viễn cổ cự long thể xác thần hồn đã bị trọng thương, mới để cho chúng ta có cơ thừa dịp, lúc này đây hóa thú sau đích vô ý thức thần hồn thế nhưng mà không có đã bị bất cứ thương tổn gì, đến lúc đó chúng ta đoạt lại thể xác cuộc chiến đối mặt đối thủ, tướng sẽ vô cùng cường đại, nếu như thật sự không cách nào đoạt lại, tại bảo vệ tánh mạng cùng bỏ qua tầm đó, ngươi nhất định phải quyết đoán làm ra lựa chọn, nếu không chẳng may cái này một tia thần hồn cũng bị Viễn cổ cự long cái kia một tia vô ý thức thần hồn cho thôn phệ phá hủy, vậy ngươi đã có thể vạn kiếp bất phục rồi."

Đường Tiêu nghe đến đây rốt cuộc đã hiểu trọng tâm khi Áo Bỉ Lão Ma đưa ra kế hoạch này, nói trắng ra thì ý tứ trong đó là “thí xe giữ soái”. Để rời khỏi cơ quan thông đạo vạn phần hung hiểm này, đem thân xác giao cho thần hồn vô thức của hóa thú, sau khi xuyên qua cơ quan thông đạo, có thể đoạt lại thể xác thì tốt, nếu không đoạt được thì ít nhất cũng vẫn còn có một phần thần hồn được lưu giữ.

Nhưng ở tầng thứ 8 thậm chí là thông đạo tầng thứ 9 về sau, một khi đã mất đi thể xác, một chút tàn hồn này làm sao có thể đợi đến lúc có mục tiêu đoạt xá thích hợp xuất hiện? Trong chốn Phong Bạo thiên nhãn vô cùng hung hiểm này, mấy trăm năm cũng chưa chắc sẽ có một người có thể đi vào trong Tinh bàn điện, nếu chính thức có thể tới đây, đó cũng sẽ là võ giả có thần hồn tương đối lớn mạnh.

Nếu không có thể xác, chỉ còn thần hồn mà nói..., có thể thì không cách nào điều khiển Hư không tinh bàn rời khỏi, hơn nữa không có thể xác thì thần hồn cũng không có cách nào để tiến vào Truyền Tống Trận.

Vì hôm nay chỉ còn một bên chân, hùng hục xông tới thông đạo thứ tám thì tỷ lệ sống sót nhỏ đến cơ hồ có thể không cần tính, còn nếu theo sách lược của Áo Bỉ Lão Ma, ngược lại là có cơ hội rất lớn để cho thể xác xuyên qua thông đạo thứ tám, thậm chí là thứ chín nếu có, chỉ là bởi vậy mà phải vứt bỏ quyền kiểm soát thể xác, khả năng mất đi chủ hồn là rất lớn.

Đường Tiêu bắt đầu có chút hối hận đã lựa chọn tiến vào Tinh bàn điện này rồi, quả nhiên lòng tham sẽ luôn phải trả giá rất nhiều, nhưng hiện tại có hối hận cũng đã không còn ý nghĩa gì nữa.

Trông qua mấy cánh hoa sen vẫn đang tiếp tục đếm ngược, Đường Tiêu cắn răng, rốt cục đã bắt đầu sử dụng Phân thần thuật, bắt đầu cắt ra một tia phân hồn từ bên trong thần hồn. Thiết cát (*cắt) thần hồn rất thống khổ, chỉ có người thể nghiệm qua mới biết được, không có sức nhẫn nại thì tuyệt đối không thể chịu đựng được cảm giác đau đớn thống khổ này.

. . . . . .

Một ngày sau đó, Đường Tiêu sắc mặt trắng bệch không ngừng quan sát viên đan dược trong tay, hắn có thể cảm nhận được chính mình đang đứng bên trong viên đan dược kia mà nhìn ra, sau khi thi triển thành công Phân thần thuật, Đường Tiêu đã thiết cát (*cắt) ra được một phần thần hồn từ chủ thể, cũng tạm thời gửi lại bên trong thần đan. Loại cảm giác này hắn cũng không xa lạ gì, lúc trước hắn điều khiển những con rối trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ cũng đã nếm trải cảm giác tự quan sát bản thân này rồi.

Thi triển Phân thần thuật, tiến hành thần hồn thiết cát (*cắt) đối với thần hồn sẽ gây ra tổn thương rất lớn, trong tình huống bình thường, Đường Tiêu phải cần nghỉ ngơi một thời gian mới có lợi cho thần hồn khôi phục, có điều hiện tại hắn cũng không có nhiều thời giờ. Cơ quan đếm ngược sắp hết giờ, Đường Tiêu không thể không gắng gượng dựa vào thể xác không trọn vẹn và thần hồn bị tổn thương đứng lên trên phiến đá ở thông đạo thứ tám.

Đưa mắt trông qua, Đường Tiêu vô cùng kinh sợ, trong thông đạo thứ tám này, cơ hồ có một nửa các khoảng trống lỗi đi đều là đang chuyển động, hơn nữa phương hướng chuyển động vô cùng quỷ dị, không có thời gian dài quan sát, căn bản là không cách nào hiểu rõ quy luật chuyển động của chúng là gì.

Có thể nói, thông đạo hình tròn cực lớn này của Tinh bàn điện chính là một cái bẩy rập. Thông thường mà nói, cho dù là võ giả cấp Thiên Nguyên cũng không có cách nào thuận lợi vượt qua, thật không biết lúc trước Phiên lão tổ làm thế nào xông qua những thông đạo này, lấy đi được một chiếc Hư không tinh bàn.

Khi phiến đá bắt đầu gia tốc, phóng tới vết nứt không gian bốn phía chuyển động kia, nhịp tim của Đường Tiêu bỗng nhiên gia tốc, hắn dĩ nhiên cảm giác được, lúc này đây, hắn chỉ có một chân, căn bản không có khả năng an toàn ra khỏi thông đạo thứ tám này.

Nếu muốn sống sót, nếu muốn lấy được Hư không tinh bàn, xem ra chỉ có thể theo sách lược của Áo Bỉ Lão Ma mới xong.

- Bỏ niêm phong ra!

Đường Tiêu hét một tiếng về phía Áo Bỉ Lão Ma hô, cùng lúc đó, hắn phát ra ý niệm chi lực, bảo vệ phong ấn lấy chủ hồn để không gây thương tích cho thể xác sau khi hóa thú.

Vừa mới bỏ niêm phong, thân thể đã bị Đường Tiêu khống chế, sau khi Đường Tiêu liên tục tránh né hai vết nứt không gian, trực giác của Viễn Cổ Cự Long đối với nguy hiểm, cùng với bản năng phản ứng cường hãn bắt đầu phát huy ra uy lực, Đường Tiêu cũng dần dần đánh mất quyền khống chế đối với thân thể, chỉ hết sức dùng ý niệm đem chủ hồn bảo vệ, thẳng đến khi chủ hồn chậm rãi lâm vào bên trong bất tỉnh.

Đọc truyện chữ Full