DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Cửu U Long Giới
Chương 342: Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương

Trận chiến kết thúc, sự cường thế của Bạch Khởi đã giết chết hơn ngàn người Long Tộc, chém giết Tam Đầu Hoàng Kim Long, chiến tranh kết thúc. Sau khi nhận thức được sức mạng khủng khiếp của Bạch Khởi không có ai dám can đảm chống lại Bạch Khởi, chống lại Bất Diệt Hoàng Triều và tam quốc liên quân bao vây tấn công Thiên Long Thành. Đế Quốc Thiên Long thật sự đầu hàng Bạch Khởi, cho đến lúc này toàn bộ Đế Quốc Thiên Long đều rơi về tay của Bạch Khởi. Sau đó Bạch Khởi lại cường thế thu nạp Đế Quốc Băng Tuyết, trong nháy mắt đánh bại quân đội của Đế Quốc Đức Lan, chỉnh đốn tập hợp lại binh mã không ngừng tiến công đột kích vào Đế Quốc Đức Lan, còn một mình Bạch Khởi quay về trong Đế Đô.

Sau khi quay về Đế Đô Thành Hoa Hồng, Bạch Khởi không quay về nhà, mà lại trực tiếp xông vào Tể Tướng phủ đệ, tìm Tể Tướng Bối Tát Ni đang nghiên cứu chuyện quốc sự trong thư phòng, lắc mình xuất hiện bên cạnh người của Bối Tát Ni. Sự xuất hiện đột ngột của Bạch Khởi khiến Bối Tát Ni giật mình, suýt chút nữa không kìm được chạy ra hô to có thích khách đột kích. Nhưng sau khi hắn phát hiện người trước mặt là Bạch Khởi mới từ từ thở phào một cái, biểu hiện không thất kinh như lúc ban đầu, vội vàng hành lễ nói:

- Tham kiến Nhiếp Chính Vương Điện Hạ.

- Không cần phiền phức như vậy… Ở đây không có người ngoài, ngươi không cần phải hành lễ, hôm nay ta tới tìm ngươi là có chuyện muốn bàn bạc với ngươi.

Bạch Khởi phất tay ngồi lên chiếc ghế gỗ bên cạnh, sau đó nhìn Bối Tát Ni đang ở trước mặt cao giọng nói.

- Điện Hạ có chuyện gì xin cứ hết sức giao phó.

Bối Tát Ni không dám có ý gì khác, vội vàng chắp tay nói với Bạch Khởi. Hắn không biết vị đại nhân xuất quỷ nhập thần này tìm mình có chuyện gì, nhưng có một chuyện có thể khẳng định chắc chắn chính là hắn đã tới tìm mình, nhất định là có quyết định gì trọng đại, nếu không thì vị Nhiếp Chính Vương này sẽ không tùy tiện bước vào phòng mình như vậy.

- Ta tới nói cho ngươi, thời gian bây giờ không còn nhiều nữa, ta cũng nên lên ngôi chính thức rồi.

Bạch Khởi nheo mắt nhìn Bối Tát Ni đang ở trước mặt cười nói.

Lời nói này khiến Bối Tát Ni đầu tiên là sửng sốt, sau đó vẻ mặt thay đổi, vội vàng trả lời:

- Bệ Hạ xin cứ yên tâm, thần biết nên làm thế nào, nhất định sẽ không để Bệ Hạ thất vọng. Thần sẽ nhanh chóng tập hợp các quý tộc đại thần lại để hoàn thành chuyện này.

Bạch Khởi mặc dù không nói thẳng ra nhưng trong lòng Bối Tát Ni rất hiểu rõ ý tứ của Bạch Khởi cho nên vội vàng trả lời, thậm chí ngay cả cách xưng hô cũng thay đổi. Đương nhiên không thế tránh khỏi trong lòng Bối Tát Ni vẫn còn có chút cảm thán, hắn biết có một số chuyện cuối cùng vẫn không tránh khỏi chỉ là không ngờ chuyện này lại đến đột ngột như vậy.

- Ha ha, ta biết rồi, có câu nói này của ngươi ta yên tâm rồi, tất cả mọi chuyện ta giao lại cho ngươi xử lý. Đúng rồi, gần đây trong nước có chuyện gì không?

Bạch Khởi mỉm cười đứng lên vỗ vỗ vào vai Bối Tát Ni cười nói.

- Chuyện này… không có, trong nước nhân dân giàu có, quốc lực lớn mạnh, mặc dù sự tiêu hao của tiền tuyến chiến tranh vô cùng lớn, nhưng chúng ta trong cuộc chiến tranh nửa năm ở Thiên Long cũng thắng được không ít của cải, có thể cung ứng cho chiến trường tiền tuyến, chuyện này không cần Bệ Hạ phải lo lắng.

Bối Tát Ni cung kính nói, đối với chuyện ở tiền tuyến hắn cũng không rõ lắm, dù sao chuyện Bạch Khởi giết chết Long Tộc, đồng thời chiếm lĩnh Thiên Long, chuyển sang tấn công Đế Quốc Đức Lan chỉ mới xảy ra mấy ngày trước. Mặc dù tiền tuyến đã phái thiên lý khoái mã chạy thẳng về Đế Đô đem tin này báo cho Bộ Thống Soái và Tể Tướng, nhưng Thiên Long Thành cách đây hơn triệu dặm cho dù là thiên lý khoái mã cũng phải cần lộ trình tới mười ngày mới tới nơi. Bối Tát Ni đương nhiên không biết tiền tuyết đã xảy ra chuyện gì.

- Ồ… sau này ngươi không cần phải lo lắng về chuyện của tiền tuyến, trước đó ta đã tới ngoài thành Thiên Long một lần, tiện đường giải quyết luôn Thiên Long rồi. Bây giờ Đế Quốc Thiên Long đã không còn tồn tại nữa, thổ địa của Đế Quốc Thiên Long đã bị chúng ta thu nhận toàn bộ rồi. Đồng thời ta cũng tới Đế Quốc Băng Tuyết một chuyến nói với Hoàng Đế ở đó về chuyện xác nhập của Thiên Long. Binh sĩ Đế Quốc Băng Tuyết ở tiền tuyến đã nhập vào với chúng ta, còn nội bộ của Đế Quốc Băng Tuyết cũng bắt đầu thanh tẩy rồi. Có sự ủng hộ của Thiên Kiếm Sơn phương Bắc ta tin là chỉ cần mấy ngày Đế Quốc Băng Tuyết có thể xác nhập với Bất Diệt Hoàng Triều chúng ta, cùng tiếp nhận Thiên Long. Ở Đông Phương Đại Lục bây giờ chúng ta chỉ còn lại một kẻ địch là Đế Quốc Đức Lan, quân đội chúng ta dưới sự thống lĩnh của Tiêu Thiên Vũ đã bắt đầu tiến vào cảnh nội của Đế Quốc Đức Lan rồi, chuyện này ngươi không cần phải lo lắng quá nhiều.

- Cái gì! Thiên Long và Băng Tuyết đã bị Bệ Hạ nắm được rồi sao?

Bối Tát Ni kinh hãi như không tin nổi kêu lên, kết quả này hắn thật sự không ngờ tới.

- A… được rồi, tất cả mọi chuyện ngươi cứ xử lý đi, ta chỉ muốn nói với ngươi một tiếng mà thôi, ta về trước đây.

Vỗ vỗ vào vai của Bối Tát Ni, Bạch Khởi cười cười rồi nói, cũng không để ý đến Bối Tát Ni mà trực tiếp xoay người đi ra.

o0o

Thắng lợi lần này, Bạch Khởi khen thưởng cho ba quân, đồng thời vận chuyển một khối lượng lớn tiền về trong nước, nhưng thân là thống lĩnh Đế Quốc và là người nắm quyền thực tế Bạch Khởi vẫn giữ lại cho mình một phần, đại khái khoảng mười bảy tỉ kim tệ. Món tiền này chiếm bảy mươi phần trăm quốc khố của Thiên Long, dù sao Thiên Long mặc dù giàu có, hơn nữa nghìn năm qua vẫn được gọi là Đông phương Đệ Nhất Đế Quốc, là quốc gia giàu có nhất, số lượng dự trữ trong quốc khố của bọn họ làm người ta kinh ngạc. Theo lý mà nói không ít hơn Quang Minh Đế Quốc, nhưng đáng tiếc mấy năm gần đây Đế Quốc Thiên Long liên tiếp chiến tranh, dân tình hao tài tốn của, tổn thất không biết bao nhiêu kim tệ. Điều này khiến cho tiền của còn lại của cả Thiên Long cũng chỉ có hơn hai mươi tỉ kim tệ mà thôi. Bạch Khởi thoáng cái đã nắm lấy bảy phần của cải, thật sự không ít, nhưng không có cách nào, cái Bạch Khởi bức thiết cần chính là thăng cấp, đạt được cảnh giới của Thất Tinh Đấu Thần, như vậy Bạch Khởi mới có thể nắm chắc phần thắng khi đối phó với Chiến Thần Vô Song. Phải biết rằng sự xuất hiện của Chiến Thần Vô Song đã tăng thêm không ít áp lực cho Bạch Khởi, mặc dù số kim tệ này đối với Đế Quốc mà nói có tác dụng nhiều hơn, nhưng Bạch Khởi không thể không tư lợi tham ô số kim tệ này.

Bạch Khởi quay về Vương phủ của mình, bắt đầu cuộc sống tạm thời vô tư vô lự của mình, còn Bối Tát Ni lại bắt đầu bận rộn, liên lạc với các quý tộc đại thần, câu thông với Hoàng tộc, để Bạch Khởi lên ngôi. Những chuyện này đều là chuyện Bối Tát Ni không thể đùa giỡn. Bạch Khởi đăng cơ trở thành Hoàng Đế, mặc dù đối với rất nhiều người mà nói là một chuyện sớm muộn gì cũng xảy ra, là chuyện nhất định phải làm, nhưng trong đó vẫn còn rất nhiều chi tiết rườm rà rất cần Tể Tướng Bối Tát Ni kiêm nhiệm các quý tộc đi điều đình bố trí.

Bây giờ không có người nào có thể ngăn cản được bước chân của Bạch Khởi, chỉ cần là chuyện Bạch Khởi muốn làm, bây giờ toàn bộ Bất Diệt Hoàng Triều không có ai có thể ngăn cản, nhưng Bối Tát Ni lại không hy vọng xảy ra quá nhiều chuyện đổ máu, vì vậy lão Tể Tướng này cần không ngừng đi điều đình bố trí, rất nhiều chuyện cần ông ta đích thân ra tay mới có thể sắp xếp, vì vậy có thế nói là bận tối mày tối mặt.

Ngoài ra còn một phương diện mà hắn cần phải làm đó là phát thiệp mời, mời các vị quý tộc, các nhân vật nổi tiếng đặc biệt là Hoàng thất đến. Những chi tiết này không thể thiếu được, Bạch Khởi đăng cơ tức vị nói ra là một chuyện rất đơn giản, nhưng những chuyện dính dáng đến cần phải làm lại rất nhiều, rất nhiều. Chuyện này cần phải có khoảng thời gian dài mấy tháng mới có thể hoàn thành.

Chiến tranh phương Bắc vẫn tiếp tục, rất nhiều quân đội Bất Diệt Hoàng Triều thế như chẻ tre tiến vào Đế Quốc Đức Lan. Đế Quốc Đức Lan căn bản không có cách nào chống lại, sau lưng lại có Đế Quốc Băng Tuyết, hai mặt giáp công, Đế Quốc Đức Lan cũng không thể nào còn con bài cuối cùng nào chưa lật, thiết nghĩ không mất nhiều thời gian là có thể chiếm được.

o0o

Tây phương Đại Lục gió nổi mây phun, Chiến Thần Điện ầm ầm thành lập, toàn bộ Quang Minh Giáo Đình thay đổi môn đình, bắt đầu thờ phụng Chiến Thần. Quang Minh Đế Quốc và mười quốc gia của Tây phương Đại Lục được tổng hợp lại liên kết thành một thể, trở thành Đế Quốc Chiến Thần cường đại. Còn toàn bộ Hắc Ám Thần Điện lui khỏi hai nơi, tiến nhập phương Đông vì đã mất đi thủ lĩnh Hắc Ám Giáo Hoàng, đánh mất hoàn toàn tư cách bình đẳng với Bạch Khởi, trở thành một giáo phái nhỏ bé ở Bất Diệt Hoàng Triều dưới tay Bạch Khởi. Tổng Bộ của bọn họ cũng từ Huyết Sắc Thánh Sơn chuyển về địa bàn vốn thuộc về Thiên Long, địa vị của Hắc Ám Thần Điện đã hoàn toàn biến mất.

Thời gian mấy tháng, Bách Tộc Đại Lục đã bắt đầu hành động quy mô tiến nhập toàn bộ Đông Phương Đại Lục, được Bạch Khởi phân thành nơi tập hợp của các tộc. Còn để hồi báo bọn họ cũng cung cấp cho Bạch Khởi đội quân hơn mười triệu người, thêm vào đó Thú Nhân còn cung cấp quân đội hai mươi triệu, cùng với quân đội mà Bạch Khởi vốn có cộng thêm quân đội của Đế Quốc Băng Tuyết, Bạch Khởi có trong tay quân đội vượt hơn bốn mươi lăm triệu người. Trong đó thậm chí bao gồm cả Quân đoàn Long huyết được tắm máu rồng trên chiến trường Thiên Long, thực lực cường đại có thể nói không có gì sánh được. So với cái gọi là quân đội tám mươi triệu của Chiến Thần Đế Quốc mà nói thì lớn mạnh hơn rất nhiều. Dù sao Chiến Thần Đế Quốc trên danh nghĩa mặc dù quân đội có tám mươi triệu người, nhưng không cùng hệ thống, trong lúc hỗ trợ cũng không ăn ý, thậm chí còn xảy ra va chạm. Bọn họ đều là một đám ô hợp, nội bộ bất ổn, nếu so sánh thì quân đội của Bạch Khởi vẫn là lớn mạnh hơn một chút.

Cho đến hôm nay Đại Lục đã hình thành nên hai thế lực, một là Bất Diệt Hoàng Triều do Bạch Khởi dẫn đầu, cái còn lại chính là Chiến Thần Điện do Chiến Thần Vô Song dẫn đầu. Ngay cả khi Chiến Thần Đế Quốc giữa lúc tương hỗ vì sự hẹn ước ngầm và điều kiêng kỵ của Chiến Thần Vô Song và Bạch Khởi cho nên không động thủ, nhưng người ta có thể thấy rõ ràng tương lai không lâu nữa, hai bên sợ là sẽ xảy ra đại chiến bạo phát từ trước đến nay chưa từng có trong lịch sử, bây giờ thật ra chỉ còn vấn đề thời gian nữa thôi.

o0o

Đảo mắt mấy tháng đã trôi qua, ngày Bạch Khởi kế vị càng ngày càng gần, còn thời gian hơn một tháng nữa sẽ đến ngày Bạch Khởi kế vị. Trong ngày này toàn bộ Thành Hoa Hồng sẽ trở nên náo nhiệt vô cùng, Sứ thần của Chiến Thần Đế Quốc cũng tới, quý tộc các nơi đều tới, các Đại quý tộc cũng lần lượt đến, chỉ còn đợi Bạch Khởi kế vị để chúc mừng thôi.

Trong một ngày như vậy, ở Hải Vực Phương Nam xa xôi, một người thân mặc áo giáp kim sắc, tay cầm trường thương kim sắc, ngồi trên chiến xa kim sắc do bốn đầu Hỏa Diễm Thần Câu kéo, đạp khoảng không mà đi xé toang bầu trời hướng về phía biển sâu Phương Nam mà đi.

Nếu Bạch Khởi ở đây thì nhất định sẽ nhận ra thanh niên này, thanh niên này không phải là ai khác mà chính là Chiến Thần Vô Song. Lúc này hắn đang đứng trên chiến xa hoa lệ đưa mắt nhìn về phía trước, theo hướng biển sâu Phương Nam mà đi, không lâu sau đó hắn đã tới một hòn đảo nhỏ. Nói là tiểu đảo nhưng đó chỉ là tương đối, tương đối so với lãnh địa rộng lớn khủng khiếp của Đại Lục Thiên Ân. Nơi này đích thực là một tiểu đảo, nhưng tiểu đảo như vậy cũng chiếm diện tích mấy trăm dặm vuông.

Khi Chiến Thần Vô Song tiến vào hòn đảo nhỏ này, sức nóng do Hỏa Diễm Thần Câu phát ra khiến chim muông xung quanh đều chạy tứ tán, còn Chiến Thần Vô Song lại không hề để ý mà trực tiếp theo hướng vị trí chính giữa của miệng núi lửa mà đi. Miệng núi lửa này cao khoảng trăm mét, sâu rộng khoảng ngàn mét. Chiến Thần Vô Song từ trên chiến xa nhảy xuống, sau đó đi tới. Hỏa Diễm Thần Câu thân là Cửu Giai Ma Thú, hét lên một tiếng, phảng phất cảm thấy có cái gì đó, bay nhanh thoát khỏi nơi này, chạy tới chỗ bên ngoài vạn dặm, lẳng lặng nhìn xuống Chiến Thần Vô Song ở phía dưới.

Chiến Thần Vô Song dường như đã sớm có chuẩn bị tâm lý, không có chút gì kinh ngạc, trực tiếp theo hướng sơn động màu đen mà đi. Mặc dù ánh sáng u ám nhưng vẫn có thể nhìn thấy ở đây chồng chất vô số của cải, dưới đất khắp nơi đều là hoàng kim, nhìn giống như một tòa kim sơn. Nếu Bạch Khởi ở đây thì phỏng chừng sẽ chết vì ghen tị vì số lượng tài sản kim tệ ở đây tuyệt đối vượt qua con số hơn mười tỉ, thậm chí hơn trăm tỉ, đủ để Bạch Khởi có thể có được sự thăng cấp cực hạn nhất.

- Ồ… Chiến Thần Vô Song? Không ngờ ngươi lại sống lại, ồ… những người khác cũng sắp rồi, nhưng ngươi nên rời khỏi đây, đây là đất tư nhân, mà ta lại thích sự yên tĩnh, không thích người khác đến quấy rầy ta.

Sau khi Chiến Thần Vô Song tiến vào sơn động màu đen khoảng vài trăm mét, một thanh âm giống như tiếng sấm vang lên bên tai Chiến Thần Vô Song, sau đó hai quả cầu hình tròn kim sắc khổng lồ xuất hiện ở nơi trước mặt Chiến Thần Vô Song khoảng trăm mét.

- Ta biết nhưng ngày hôm nay ta có một số chuyện cần ngươi giúp, cho nên ta không thể không tới.

Ngữ khí của Chiến Thần Vô Song với đối phương không hề tức giận mà chỉ mỉm cười, sau đó mở miệng nói. Chiến Thần Vô Song mở miệng nhở vả thật sự là chuyện cực kỳ hiếm gặp, mặc dù không biết đối phương là ai, nhưng có thể khẳng định đối phương nhất định là nhân vật không đơn giản.

- Cần ta giúp? Vì sao ta phải giúp ngươi? Ngươi đi đi! Ở chỗ của ta không hoan nghênh người ngoài, đặc biệt là những Chủ Thần các ngươi. Ta thích sự yên tĩnh, không thích tham dự vào chuyện tranh đấu của các ngươi, ta khuyên ngươi nên rời khỏi chỗ này, nếu không đừng trách ta không khách khí với ngươi.

Chủ nhân của thanh âm không như tưởng tượng trực tiếp từ chối, hơn nữa khẩu khí thái độ lại vô cùng ngạo mạn.

- Vốn ta cũng vì chuyện làm thế nào để thuyết phục ngươi mà cảm thấy phát sầu, con người như ngươi thật sự rất khó thuyết phục, ta nghĩ chuyện muốn nhờ ngươi giúp cũng không phải là chuyện dễ dàng, cho nên ta mới mất một thời gian nghĩ cách thuyết phục ngươi liên thủ với ta đối phó với một người, nhưng bây giờ ta nghĩ không cần nữa rồi vì ta mới nhận được một tin tức, sau khi nghe tin này ta đảm bảo ngươi sẽ liên thủ với ta đối phó với người này.

Chiến Thần Vô Song tràn đầy tự tin nói.

- Ha… ta không cần phải liên thủ với bất cứ ai, nếu ta muốn đối phó với một người thì cho dù là ngươi ta cũng có bản lĩnh giết chết ngươi, ta không cần phải hợp tác với ngươi, cũng không phụ thuộc vào việc hợp tác với ngươi. Hơn nữa ta không cho rằng có chuyện gì đó có thể thuyết phục ta giúp ngươi, tình cảm của ta dành cho thế giới này đã chết rồi. Ta không muốn rời khỏi cuộc sống yên bình nơi này, cho nên ngươi hãy đi đi, hãy nhớ kĩ, đây là lần cảnh cáo cuối cùng của ta, nếu ngươi dám can đảm nói nữa ở đây thì ta sẽ giết chết ngươi!

Thanh âm của chủ nhân biểu hiện tính cách chủ nhân có vẻ rất táo bạo, cũng không giỏi nhẫn nại, không đợi Chiến Thần Vô Song nói xong đã cắt đứt cơ hội nói tiếp của đối phương, cho một đáp án như vậy.

Không cần nghĩ cũng biết nếu đổi lại là một người khác, Chiến Thần Vô Song tuyệt đối đã vô cùng tức giận rồi, bắt đầu động thủ rồi. Dù sao tính khí của vị Chiến Thần này cũng không tốt, nhưng Chiến Thần Vô Song ngược lại rất ôn hòa với chủ nhân của thanh âm trước mặt, nghe xong lời này cũng không tức giận, chỉ mỉm cười xoay người rồi đi, nhưng sau khi đi ra khỏi cửa động đột nhiên hắn đứng lại, cao giọng nói:

- Ngươi đã không muốn biết chuyện Long Tộc bị hủy diệt, vậy thì ta sẽ đi nhưng ngươi đừng yêu cầu ta đứng lại.

- Cái gì! Ngươi đứng lại đó cho ta! Ngươi nói cái gì!

Chủ nhân của thanh âm không có cách nào giữ được bình tĩnh và khí thế vừa rồi, sau khi nghe xong lời này thanh âm nâng cao lên tám độ, cao giọng quát. Ngay sau đó toàn bộ sơn động bắt đầu rung động. Một thân hình không lồ từ trong sơn động vội vàng vọt ra, rõ ràng là một Cự Long siêu khổng lồ, hơn nữa sau lưng còn có mười hai cánh, đồng thời cặp mắt có màu kim sắc, vừa rồi khối hình cầu kim sắc khổng lồ ấy chính là đôi mắt của hắn.

Nhìn thân hình Cự Long Long Tộc cao hơn ngàn mét, Chiến Thần Vô Song đứng ở cổng sơn động, mỉm cười, nhìn Cự Long trước mặt rồi nói:

- Ta còn tưởng ngươi thật sự không quan tâm đến gì nữa chứ, không ngờ ngươi vẫn quan tâm đến Long Tộc, rút cục thì Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương, đệ đệ bảo bối của Long Thần, người sáng lập của Long Tộc… Ha ha, ngươi vẫn còn quan tâm đến Long Tộc hơn ca ca ngươi. Nói thật ban đầu khi nghe nói ngươi không muốn làm Long Thần, mà để ca ca ngươi làm, hoàn toàn là vì muốn âm thầm bảo vệ Long Tộc, không muốn liên lụy đến Đại Chiến Chư Thần, ta ban đầu vẫn không tin nhưng bây giờ xem ra quả nhiên là như vậy.

- Khốn khiếp, đồ khốn khiếp nhà ngươi đừng nhiều lời nữa, cẩn thận không ta xé nát ngươi. Mau nói cho ta biết Long Tộc thế nào rồi!

Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương sau khi nghe xong lời này thì tức giận quát, toàn bộ sơn cốc đều bị chấn động lắc lư, xem ra hắn vô cùng quan tâm đến Long Tộc.

- Chuyện này… Long Tộc thời gian trước xuất hiện trong lãnh địa của Đế Quốc Thiên Long ở Đại Lục Thiên Ân, nghe nói là vì Đế Quốc Thiên Long đã từng giúp đỡ Long Tộc, cho nên bọn họ tới giúp Đế Quốc Thiên Long đối phó với kẻ địch. Nhưng kết quả bọn họ lại đụng phải Bạch Khởi của Bất Diệt Hoàng Triều, Bạch Khởi giết chết Thất Đại Long Vương của Long Tộc, đồng thời ngay cả Tam Đầu Hoàng Kim Long cũng bị giết, Long Tộc hơn ngàn người đều bị giết sạch không còn một ai. Mất đi Cự Long thành niên bảo hộ, Long Tộc cũng bị Hải Thú tiêu diệt. Bây giờ Long Tộc đã không còn tồn tại rồi, hơn nữa nghe nói lúc đó Bạch Khởi còn hạ lệnh cho binh sĩ thủ hạ tắm máu rồng, ăn thịt rồng, có được không ít lợi ích, tạo ra Long Huyết Quân Đoàn. Ha ha…

Chiến Thần Vô Song cười ha ha rồi nói, khi nói đều dùng hết sức để kích động kẻ đang ở trước mặt, nhưng hắn không nói vòng vo mà trực tiếp đem tất cả mọi chuyện nói ra. Vì hắn biết tính khí của kẻ trước mặt mình không tốt, rất không tốt, so với mình còn bạo phát hơn chục lần, nếu nói không tốt hắn thật sự có thể liều mạng với mình.

Đối với nụ cười của Chiến Thần Vô Song, Thập Nhị Dực Kim Nhãn Long Vương không để ý, ngược lại phẫn nộ quát:

- Là ai? Bạch Khởi rốt cục là ai? Chủ Thần mới phong sao? Đáng chết, ta phải giết hắn, giết chết hắn!

Đọc truyện chữ Full