DocTruyenChuFull.Club

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thốn Mang
Chương 64: Sư bá (hạ)

"Các người có thể đi, phí bảo hộ đã giao một lần rồi, Mộc Dịch ta không thể giao lần thứ hai, còn phí bảo hộ của Thái Bạch tửu lâu sau này… …" Lý Dương nói đến đó liền dừng lại, ánh mắt nhìn sắc mặt bất biến của người đàn ông tóc vàng, nhếch môi nhẹ giọng nói : "Cũng không có !"
Người đàn ông tóc vàng nghe nói vậy, một chút kinh ngạc cũng không có, chỉ cúi đầu nhìn chiếc nhẫn vàng trên tay, bình tĩnh nói : "Mộc Dịch, ngôi sao mới của địa hạ quyền đàn, với khí thế hoành tảo đã trùng nhập võ đài đính cấp. Theo tính toán thực lực chắc là không thấp hơn Ma vương hiện tại của quyền đàn. Thuộc về tứ cấp cao thủ !" Hắn liền đó ngẩng đầu, rất lịch sự hỏi, "không biết là Mộc Dịch lão bản thấy lời tôi nói có chỗ nào không đúng không ?"
Ánh mắt Lý Dương từ từ co rút lại, nhìn lại người đàn ông tóc vàng. Trong lòng bắt đầu cẩn thận tính toán lại.
Hắn chỉ biết Thương thủ tổ chức là một trong hai tổ chức lớn xưng bá tại New York.
"New York này có vô số địa hạ cao thủ, thân thủ đạt đến tứ cấp càng nhiều như lông trâu, ngũ cấp cao thủ cũng không ít, Thương thủ tổ chức có thể tung hoành tại New York, nhất định là có chỗ phi thường, nếu như ta thực sự là một tứ cấp cao thủ phổ thông, khẳng định là không dám chống cự, thậm chí nếu như ta chỉ là một ngũ cấp cao thủ bình thường, ta cũng không cùng hắn tranh chấp, nhưng ta lại không phải là tứ cấp cao thủ, hơn nữa ta cũng không phải là ngũ cấp cao thủ phổ thông, ta có độn thuật, muốn giết thủ lĩnh của Thương thủ tổ chức cũng rất dễ dàng, tin rằng khi thủ lĩnh đã chết, bọn họ không còn phân tâm để đối phó với cái tửu lâu nhỏ bé này". Lý Dương nghĩ vậy, trên mặt xuất hiện nụ cười cao thâm mạc trắc. Tất cả những điều đó khiến người đàn ông tóc vàng trong lòng sửng sốt.
Hắn nhìn Lý Dương, trong lòng tư lự : "Ừm, Thương thủ tổ chức có một lượng lớn nhiệt vũ khí, tứ cấp cao thủ so với người bình thường thì lợi hại trăm ngàn lần, nhưng hôm nay ta có mang theo Sa mạc chi ưng (một loại súng) loại mới có lực xuyên thấu kinh người, lực xuyên thấu này cho dù đính cấp tứ cấp cao thủ cũng không chống lại được, tin rằng Mộc Dịch này cũng biết rõ đạo tốt xấu". Nghĩ đến đó, hắn liền lên tinh thầm, không vội không vàng rót một cốc trà, từ từ thưởng thức.
"Ừm, Thương thủ tổ chức đã đắc tội không ít người, trong bảng nhiệm vụ sát thủ nhất định có nhiệm vụ muốn giết thủ lĩnh, ta nhận nhiệm vụ giết tên thủ linh đó, không chỉ có tiền, mà còn khiến nội bộ Thương thủ tổ chức hỗn loạn, không thể phân tâm đối phó cái tửu lâu nhỏ của ta, thực đúng là nhất cử lưỡng tiện !" Lý Dương trong lòng nghĩ vậy, liền nói với người đàn ông tóc vàng, "một cốc trà 1000 USD ! Tin rằng tiên sinh không phải là người định ăn quịt".
Người đàn ông tóc vàng nghe vậy, thiếu chút nữa là phun ngụm trà trong miệng ra.
Một cốc trà, 1000 USD. Cái này đúng là cướp tiền !
Sắc mặt người đó dần bình tĩnh lại, từ từ bỏ cốc trà xuống, ngẩng đầu nhìn Lý Dương nói : "Mộc Dịch tiên sinh đã có quyết định rồi à ? Muốn đối đầu với tổ chức Thương thủ chúng tôi ?"
Lý Dương nhè nhẹ gật đầu, thực sự không nói thêm câu nào.
"Xem ra Mộc Dịch tiên sinh còn chưa biết được thực lực chân chính của Thương thủ tổ chức chúng tôi, các vị huynh đệ, thi triển một chút thực lực của chúng ta đi !" Người đàn ông cười nhạt. Hắn tin rằng một khi Mộc Dịch nhìn thấy Sa mạc chi ưng loại mới thì nhất định không dám phản kháng.
Đại hán áo đen đứng sau lưng người đàn ông vàng khẽ mở áo ra, để lộ Sa mạc chi ưng loại mới ở phía trong.
Lý Dương là loại người gì ? Quá khứ đã từng là tinh anh của bộ đội đặc chủng, thứ Sa mạc chi ưng loại mới này hắn đương nhiên là biết, lực xuyên thấu của nó cực mạnh, có lẽ chỉ có ngũ cấp cao thủ mới chống được, tứ cấp cao thủ gặp phải khẳng định là bị bắn thủng. So với Sa mạc chi ưng loại cũ, loại mới này không chỉ có lực xuyên thấu gia tăng, mà số đạn trong mỗi khẩu súng cũng tăng lên, phản lực khi bắn cũng được giảm xuống, thực đúng là một loại vũ khí cá nhân hoàn mỹ.
"Không biết là hiện tại Mộc Dịch tiên sinh có cải biến chủ ý không vậy ? Phải rồi, cốc trà này bây giờ bao nhiêu tiền ? 1 USD đủ không ?" Nụ cười của người đàn ông rất sáng lạn.
Lý Dương cũng đáp : "1 USD ? Không, không, đương nhiên là không đủ, giá của cốc trà này hiện tại đã thay đổi, cái giá hiện tại là… …1 vạn USD ! Tin rằng Thương thủ tổ chức có thể bỏ ra 1 vạn USD !"
Nghe thấy "1 vạn USD", người đàn ông tóc vàng sắc mặt trầm xuống, nhẹ nhàng nói : "Động thủ !"
"Hô !"
Một trận cuồng phong thổi qua, đám đại hán đến từ tổ chức Thương thủ đều sửng sốt nhìn vào tay của mình, súng trên tay đã không còn nữa !
Lý Dương giống như đang bỏ rác ném mấy khẩu súnh xuống chiếc bàn bên cạnh.
Lý Dương không ngờ chỉ trong một giây đã đoạt đi toàn bộ súng của gần chục người !
Những người này nhất thời sửng sốt, sắc mặt người đàn ông tóc vàng cũng đại biến, hắn đã biết đám địa hạ quyền thủ có nhục thể lực lượng cường hãn, tốc độ nhanh nhẹn, nhưng hắn thực không thể tưởng tượng một tứ cấp cao thủ có thể đạt đến cảnh giới tốc độ như vậy.
Lý Dương cũng không thèm để ý, sau khi tu luyện "Xuyên vân tọa vụ", tốc độ của Lý Dương không chỉ có như vậy, vừa rồi hắn hãy còn bảo lưu không ít !
"Tốt, tốt, tốt ! Chắc là Mộc Dịch tiên sinh đã dùng "khinh công" trong truyện thuyết đông phương cổ lão !" Sắc mặt người đàn ơng đã khôi phục lại sự bình tĩnh, hắn lần này đã thất sách, theo như hắn tính toán, một tứ cấp cao thủ không thể nào một lúc đoạt đi súng của nhiều người như vậy. Chỉ có thứ gọi là "khinh công" mới có thể giải thích được.
Lý Dương gật đầu.
"Tốt, Mộc Dịch tiên sinh đã có thực lực như vậy, nói không cần chúng tôi bảo hộ cũng là bình thường, tin rằng sau này Mộc Dịch tiên sinh có thể tự bảo vệ cho tửu lâu của mình. Chúng tôi đi đây, bất quá những khẩu súng này có thể hoàn trả lại cho chúng tôi không ? Bằng không khi về tôi không biết giao phó làm sao". Người đàn ông tóc vàng "xấu hổ" nói ra yêu cầu.
"Đương nhiên là có thể, tuy nhiên đạn thì phải để lại, ta lo là ngài có thể phản thủ cho ta một phát lắm à !" Lý Dương cười, rất thuần thục nhanh chóng tháo rời đạn ra. Người đàn ông nhất thời biến sắc, từ tốc độ tháo đạn vừa rồi của Lý Dương, có thể khẳng là một cao thủ chơi súng.
Người đàn ông lập tức ra dấu với một tay đàn em, tay đàn em liền tiến lên phía trước thu hồi súng.
"Chúc Mộc Dịch tiên sinh có thể bảo hộ tốt tửu lâu của mình, phải rồi, xin đề tỉnh tiên sinh một chút, hiện tại đám côn đồ lưu manh thật không ít đâu !" Người đàn ông nhìn Lý Dương đầy thâm ý, cứ như vậy dẫn thủ hạ li khai.
Lý Dương cũng nhướng mày, sau đó bật cười : "Đừng bức ta, bằng không ta giết thủ lĩnh các ngươi thì sẽ không hay đâu".
Trải qua một trận ồn ào, Lý Dương cũng không muốn quay về nữa, ngồi luôn tại tửu lâu, kêu vài bình rượu trắng và mấy món ăn nhỏ.
"Cát Phổ đại ca, lão nhân thổi sáo lúc trước đâu ?" Thái Bạch tửu lâu có một lão nhân thường đến thổi sáo, cũng không cần Cát Phổ cho tiền, chỉ cần mỗi ngày vài bình rượu và mấy món ăn nhỏ là được.
Cát Phổ liền cười nói : "Vương lão đã về rồi, vừa nãy người của tổ chức Thương thủ đến, khách khứa hầu như bỏ đi hết". Lý Dương gật đầu hỏi : "Không biết ở đây có cây sáo nào không ?"
Cát Phổ nghe vậy tức thì cười đáp : " Có, đương nhiên có, Thái Bạch tửu lâu chúng ta, các nhạc khí cổ đại hầu như có cả, chờ một chút, ta lấy cho đệ !"
Thổi sáo, đó là sở thích duy nhất của Lý Dương lúc rảnh rỗi khi ở trong bộ đội, cách thổi sáo cũng là do lúc xưa một người lính đã dạy cho hắn, mặc dù không phải là cao thủ thổi sáo, nhưng cũng tàm tạm, tự thổi cho mình nghe thì cũng không tệ.
Tiếp lấy cây sáo từ tay Cát Phổ, trong đầu Lý Dương bỗng chốc vang lên bản "Lương Chúc", là bản "Lương Chúc" trong chiếc hộp âm nhạc mà Khương Tuyết đã tặng Lý Dương.
Lý Dương không khỏi hồi ức những ngày ở cùng Khương Tuyết, còn có những buổi nói chuyện tình yêu qua điện thoại vào buổi tối, trên mặt Lý Dương dần dần hiện lên nụ cười, nụ cười ngọt ngào hạnh phúc, không kềm nổi liền thổi lên bản "Lương Chúc", tiếng sáo u oán, vang vọng khắp tửu lâu. Lúc này khách nhân của tửu lâu không có lấy một người.
"Y đái tiệm khoan chung bất hối, vi y tiêu đắc nhân tiều tuỵ". Trong khi thổi, Lý Dương vô ý thức để rơi nước mắt, một giọt nước mắt long lanh rơi xuống, vỡ vụn, bắn ra xung quanh.
Nhưng lúc này một lão giả mặc áo dài Trung Hoa màu xanh tiến vào tửu lâu, lão giả này vừa nhìn thấy Lý Dương đang thổi sáo, lập tức ánh mắt sáng lên : "Quả nhiên là giống như linh thức tra xét, hoàn toàn giống hệt sư đệ lúc trẻ !"

Thốn Mang
Tập 2 : Tử Đạn

Đọc truyện chữ Full