Chuẩn Đề bỗng dưng bị một kích này, Thất Bảo Diệu Thụ cũng bị trầm xuống, để cho Chu Báo tránh thoát một kiếp, hơn nữa, rất rõ ràng là Chuẩn Đề bị một kích này cũng đã bị đả kích không nhẹ.
Vốn ban đầu sắc mặt Chuẩn Đề hồng nhuận hiện tại đã trắng bệnh, biểu hiện ra thần sắc phẫn nộ, giận dữ hét:
- Bát hầu, ngươi dám!
- Ha ha ha ha ha ha!
Sau một kích, cự bổng kia liền biến mất trong hư không, một tiếng cười tùy ý quanh quẩn trong hư không.
- Chung quy cũng vì ông trời, ngươi nói ta có dám hay không?
Trong lúc đó, một pho tượng cự viên dính đất màu vàng xuất hiện ở bên trong khoảng không.
Sắc mặt Chuẩn biến thành khó coi, nói:
- Ngươi cư nhiên không theo quy tắc lấy phân thân đối kháng với ta!
- Ta chỉ là một kẻ tiểu bối ký thác Nguyên Thần vào tầng thứ bảy mà thôi, làm sao dám ký kết quy tắc với đám chúa tể các ngươi đây? Một kích lực ta đã dùng hết, phân thân này cũng không phải vì ngươi mà đến!
- Ồ?
Chuẩn Đề kinh ngạc, nở nụ cười lãnh lẽo, mạnh mẽ khoát tay, Thất Bảo Diệu Thụ liền hướng về phía phân thân cự viên đánh tới.
- Ngươi nghĩ giúp hắn, còn không phải là giúp hắn hay sao?
- Có thể giúp hắn hay không còn phải xem tạo hóa của hắn.
Cự viên màu vàng không tránh né, Thất Bảo Diệu Thụ đánh vào thân thể hắn, bỗng nhiên kim quang vô biên nổi lên, thụy quang cùng kim quang giằng co trong nháy mắt, liền biến thành một bộ tinh đồ huyền ảo, nhưng không lâu sau Thất Bảo Diệu Thụ khẽ động một cái, tinh đồ cũng biến mất.
- Bát hầu và ngươi giống nhau, đều là phân hồn của ta tại ba trăm kỷ nguyên trước diễn biến mà thành, năm đó ta đối với hắn kỳ vọng cực kỳ cao, đáng tiếc đến cuối cùng, không có thành công, ta rất muốn biết ngươi có may mắn được như hắn hay không?
Chuẩn Đề nhìn phân thân cự viên một lúc, cũng không có lập tức động thủ, mà dường như nghĩ tới cái gì đó, có chút cảm thán.
Vô số kỷ nguyên ngủ say, hắn nhiều lần thử lợi dụng quy tắc lỗ thủng của chúa tể để cho bản thân sống lại, dùng quá nhiều thủ đoạn, thế nhưng cuối cùng mới chân chính thấy được hiệu quả, mới có thể khiến cho bản thân hoàn toàn sống lại là do hiện giờ hắn thi triển thủ đoạn này, đáng tiếc chính là, chính vì như vậy không thể tránh thoát được sự tính toán của những chúa tể này, sau vài lần sắp thành đều lại bại, điều khiến cho hắn cảm thấy đáng tiếc chính là vừa mới xuất hiện cự viên màu vàng kia, lần đó, hẳn là lần đầu tiên hắn lấy phương thức này bồi dưỡng ra một gã Thiên Tiên cường đại, cũng là một lần hoàn mỹ nhất, đáng tiếc vào thời khắc cuối cùng, công lực không đủ, giống như hiện tại vậy, Đoạt Xá không được lại bị phản kháng kịch liệt, cuối cùng để cho cự viên màu vàng kia đi ra ngoài, còn bản thể của mình thì một lần nữa lâm vào bên trong ngủ say.
Mà lúc này, hắn nhận được sự giáo huấn, không chỉ có Nguyên Thần còn lấy chân thân sống lại, mục đích chính là dùng ưu thế tuyệt đối đạp đổ Chu Báo, triệt để giết chết hắn, chỉ như vậy hắn mới có cơ hội Đoạt Xá thành công.
Đúng vậy, Đoạt Xá!!
Đừng xem hắn hiện tại uy phong mười phần, thế nhưng bản thân có khổ tự biết, thân thể hắn sở hữu uy năng vô hạn, toàn bộ lực lượng thậm chí có thể so với một ít chúa tể, thế nhưng thân thể này đã chết từ lâu, hiện tại, sống lại chỉ là tạm thời, thậm chí bây giờ còn không thể nói là phục sinh, chỉ có thể nói là sống lại tạm thời.
Vì vậy hắn mới muốn giết chết Chu Báo, Đoạt Xá lấy thân thể hắn, bằng vào cơ sở của thân thể Chu Báo, hấp thu tinh hoa thân thể của hắn, đó mới chính là phương án tốt nhất, cũng là phương án hợp lý nhất.
Điểm này, hắn hiểu rõ, Chu Báo cũng hiểu rõ.
Thế nhưng tất cả những điều, đối với Chu Báo ý nghĩ kỳ thực cũng không lớn, bởi vì chân thân Chuẩn Đề xuất hiện, hắn căn bản không thể chống lại, hoàn toàn lâm vào thế hạ phong, thậm chí cả sức đánh lại cũng không có.
- Ta muốn nhìn xem còn ai muốn nhúng tay vào chuyện này!
Chuẩn Đề nhìn bộ dáng chật vật của Chu Báo, giọng có chút mỉa mai nói:
- Thân thể này của ta tuy rằng chỉ là tạm thời sống lại thế nhưng chống đỡ nửa canh giờ hẳn không thành vấn đề, cho dù thân ngươi đạt được thành tựu Thông Thiên thánh vị, thế nhưng ở trong tay của ta cũng không chống đỡ được quá một hô hấp.
Chu Báo thở phì phò, Chuẩn Đề nói rất đúng, cho dù đạt được thành tựu Thông Thiên đại thánh cũng vô pháp hoàn thủ trong tay Chuẩn Đề, thế nhưng đây cũng không phải bài toán khó giải.
Tất cả đều tại phân thân cự viên vừa mới xuất hiện.
Khi phân thân cự viên bị Chuẩn Đề đơn giản đánh vỡ, Chu Báo liền biết phân thân kia căn bản không phải đến gây phiền phức cho Chuẩn Đề mà là đến tìm hắn.
Lúc phân thân bị đánh nát, hiện lên một bộ tinh đồ, để hắn có kỳ ngộ.
Thế nhứng nếu có kỳ ngộ cũng còn xa mới đủ.
Nếu như Chu Báo không có từng trải, bên trong ý thức hải không có một đạo ý niệm còn tồn tại có thể hắn đã tuyệt vọng.
Thế nhưng hiện tại, hắn biết, bản thân mình còn có cơ hội, tuy rằng cơ hội này cũng không lớn, nhưng tập trung khí vận cuối cùng của kỷ nguyên cho mình, cũng không phải không có đủ thực lực.
- Nếu trước đây ta có thể làm được như vậy thì hiện tại ta cũng nhất định có thể làm được.
Hắn hít sâu một hơi, tâm thần hoàn toàn tiến vào trạng thái vong ngã, bên trong thần hồn một mảnh tĩnh lạnh, tinh đồ trước khi cự viên bị dánh nát hiện lên, khí thế lãnh đạm bắt đầu tràn ra người hắn.
- Ân?
Chuẩn Đề cả kinh, vốn hắn không đặt Chu Báo vào trong mắt thế nhưng cỗ khí thế mới được sản sinh này này khiến trong lòng hắn sinh ra sự lạnh lẽo.
Quyền ý?
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thông Thiên Đại Thánh
Chương 1486: Hoa nở hoa tàn cuối cùng bất hủ - Đại kết cục! (3)
Chương 1486: Hoa nở hoa tàn cuối cùng bất hủ - Đại kết cục! (3)