Văn tự trên vách động cũng chỉ ghi lại hiệu quả của Tam Giới Tiểu Na Di, nhưng tâm pháp tu luyện lại nằm trên mấy bức họa.
Môn Tam Giới Tiểu Na Di này là một môn dị thuật, cho nên cần phải luyện hóa một loại sát khí, mà muốn luyện thành loại kỳ thuật này, cẩn phải luyện hóa một loại sát khí phù quang.
Sát khí phù quang là một loại sát khí cực kỳ hiếm thấy trong vô số sát khí có trong thiên địa, vô cùng khó tìm, dị nhân lưu lại dị thuật này, trước kia cũng không tu luyện được dị thuật Tam Giới Tiểu Na Di, bởi vì sát khí quá khó tìm, cho nên không cách nào tu luyện, cho đến lúc tuổi già, muốn tìm kiếm một nơi yên tĩnh để tu hành, lại vô tình đi vào trong Mãng Thương Sơn này, vào một buổi trưa phát hiện được một địa phương, thấy nơi đó phun ra sát khí phù quang, vì vậy liền khắc Tam Giới Tiểu Na Di lên vách động, coi như lưu lại tâm pháp tu luyện, miễn cho việc khó tìm được sát khí mà môn dị thuật này bị thất truyền.
Không ngờ, không biết qua bao nhiêu năm tháng, địa phương quỷ quái này không có người nào tới, lại bị tiểu chút chít này chiếm cứ, mà phúc duyên của tiểu chút chít rất thâm hậu, chiếm cứ một động phủ nho nhỏ, mỗi ngày nhìn thấy vách đá này, đần độn, u mê mà luyện thành môn dị thuật, tu thành pháp môn bảo vệ tính mạng tốt nhất.
- Trách không được vì sao ta không cách nào bắt được tiểu gia hỏa này, thì ra là thế, ta vốn cho rằng tiểu chút chít này có được thần thông trời sinh, cho nên biết được thuấn gian di động, nhưng lại không phải là thần thông trời sinh, bởi vì tiểu gia hỏa này đã tu thành dị thuật, đó là chuyện khó được, nhưng cũng đáng tiếc, dù sao nó không phải nhân loại, dù đã mở linh trí, nhưng lại không biết pháp môn tu luyện chính thức, sau khi tu thành Tam Giới Tiểu Na Di, có thể tùy ý di động trong trăm trượng, mà phạm vi di động của tiểu chút chít này, chỉ có mười trượng mà thôi.
Nghĩ đến phạm vi di động tránh né của tiểu chút chít, lông mày Tiểu Báo Tử nhíu lại, cẩn thận nhìn kỹ phương pháp tu luyện Tam Giới Tiểu Na Di một phen, khắc thật sâu trong đầu.
- Hiện tại đã qua buổi trưa, chưa tới giờ Tý, sát khí phù quan vẫn không xuất hiện, hôm nay ta phải sớm bắt được huyết thực, giờ Tý buổi tối ta sẽ nghiên cứu, dị thuật Tam Giới Tiểu Na Di này quá lợi hại, có thể tùy ý di động trong trăm trượng, đây chính là pháp môn bảo vệ tính mạng tốt nhất.
Tiểu Báo Tử cưỡng chế hưng phấn trong lòng, sau khi quyết định chủ ý, cũng không ngây ngốc nữa, dọc theo đường rừng trở về, nhìn thấy có nhiều dã thú đang tụ tập bên cạnh dòng suối uống nước, trong lòng mừng rỡ, cho nên không chút khách khí, phóng phi tiêu trong tay ra, trực tiếp cắt đứt gân chân của hai con trâu lớn, hai con trâu rống lên một tiếng, ngã vào dòng nước, tuy chưa chết, nhưng không đứng dậy nổi.
Lúc các loại dã thú đang uống nước, cũng chính là lúc cảm giác linh mẫn nhất, Tiểu Báo Tử không ra thì thôi, lúc sát khí xuất hiện, đã làm cho dã thú gà bay chó chạy, nhưng những dã thú này đều là loại bình thường, tối đa là da dày thịt béo, thân hình nhanh nhẹn một ít, Tiểu Báo Tử muốn học Tam giới tiểu chuyền dời, cho nên phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, lại đi nghiên cứu dị thuật, làm sao mà còn thời gian tâm tư dây dưa ở đây chứ, chỉ thấy ô quang trong tay của hắn chớp động, vận dụng thân pháp chữ Khinh, truy đuổi đám dã thú đang chạy tứ tán, liền có hơn mười đầu dã thú ngã xuống đất, giống với hai con trâu rừng kia, chỉ tổn thương mà không chết, bị hắn gọt đứt gân chân, đợi đến lúc dã thú chạy hết, đám dã thú cộng với hai con trâu rừng kia, vừa vặn mười sáu con, trừ chuẩn bị cho Huyết Vô Nhai ra, một con khác là chuẩn bị cho hắn, hắn đã sớm bị tiểu chút chít kia náo một hồi, đến bây giờ vẫn chưa được ăn uống gì cả.
Sau khi đem huyết thực trói lại một chỗ, Tiểu Báo Tử kéo chúng vào trong tuyệt cốc.
Vào bên trong tuyệt cốc, cũng không có cái gì dị thường, chỉ thấy Huyết Vô Nhai đang xếp bằng trong cốc, nhắm mắt thổ nạp, huyết vụ toàn thân bay nhanh, hẳn là thời khắc mấu chốt.
Tiểu Báo Tử không dám quấy rầy, hắn đem huyết thực bỏ ở trước Huyết Vô Nhai, còn hắn đứng đợi.
Lại qua nửa canh giờ, nhìn thấy huyết quang bao bọc Huyết Vô Nhai rung động nhẹ nhàng, từ từ nhạt lại, bị hắn khẽ hấp, hóa thành hai đạo huyết sắc, chui vào trong mũi của hắn, lúc này mới từ từ mở to mắt, liếc nhìn Tiểu Báo Tử, khoát tay, giống nhau hôm qua, đem cổ của mười lăm đầu huyết thực mở ra, hấp hết máu tươi của chúng.
Sau khi hút khô mười lăm đầu huyết thực, sắc mặt tái nhợt của Huyết Vô Nhai ứng hồng, lập tức tiêu tán, sau đó vẫn biến thành tái nhợt.
- Đến đây?
Huyết Vô Nhai vẫy tay với Tiểu Báo Tử.
- Hôm nay đến sớm vậy!
- Những con dã thú này đều tụ tập bên dòng suối uống nước, cho nên hôm ngủ dậy muộn, nếu không, còn có thể sớm hơn!
- Ngươi cũng có tâm!
Huyết Vô Nhai gật gật đầu, hiển nhiên câu trả lời của Tiểu Báo Tử làm cho hắn hết sức hài lòng, nói:
- Hôm qua ta truyền cho ngươi kiếm pháp, có tâm đắc gì không?
Câu hỏi này đã làm Tiểu Báo Tử ngây ngốc, hắn vốn không cho rằng Huyết Vô nhai thực tâm chỉ giáo võ công cho hắn, cho nên sáng sớm hôm nay hắn dây dưa với tiểu chút chít, làm sao mà có thời gian suy nghĩ về tâm đắc của kiếm pháp chứ?
- Đệ tử... Hôm nay đệ tử còn chưa...
- Hừ!
Huyết Vô Nhai hừ lạnh một tiếng, sắc mặt cũng trầm xuống, nói:
- Võ học một đường, lúc nào cũng phải cân nhắc, dù là ăn cơm hay ngủ cũng phải nhớ trong lòng, dù ta chỉ truyền cho ngươi một chiêu kiếm pháp, nhưng chiêu kiếm pháp đó huyền ảo thần diệu, cũng không kém những tuyệt học đương thời, nếu ngươi không có thành tựu, làm sao ta yên tâm giao đại sự cho ngươi làm?
Trong nội tâm của Tiểu Báo Tử máy động, hắn đang suy nghĩ về câu nói của Huyết Vô Nhai, nhưng Huyết Vô Nhai không nói rõ, Tiểu Báo Tử cũng không dám hỏi nhiều, chỉ là vẻ mặt sầu khổ bất đắc dĩ, hắn cúi đầu nhận lầm.
Huyết Vô Nhai cũng không muốn làm khó, thấy Tiểu Báo Tử nhận sai, liền không nói thêm lời nào, bảo Tiểu Báo Tử đứng hầu một bên, bắt đầu giảng giải về chiêu kiếm kia.
Hôm qua vì Huyết Vô Nhai chiến đấu với Thiềm Thừ, làm cho thương thế của hắn nặng hơn, nguyên khí đại thương, cho nên khi chỉ điểm chiêu kiếm pháp cho Tiểu Báo Tử, thời điểm giảng giải vừa nhanh vừa vội, Tiểu Báo Tử cũng không lĩnh ngộ được bao nhiêu.
Hôm nay Huyết Vô Nhai vừa mới điều tức xong, lại dùng huyết thực, càng không có Thiềm Thừ quấy rầy, nguyên khí cũng khôi phục được một ít, cho nên thời điểm giảng giải, không có nhiều buồn bực như hôm qua, lúc này hắn bắt đầu nói về trụ cột của kiếm pháp, Tiểu Báo Tử nghe mà mặt mày hớn hở, được lợi rất nhiều.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thông Thiên Đại Thánh
Chương 65: Tam Giới Tiểu Na Di
Chương 65: Tam Giới Tiểu Na Di