- Hô....!
Đánh xong một bài Thái Cực Quyền hoàn chỉnh, Cẩu Báo Tử thở phào một hơi, nét mặt không hề tỏ thái độ hay cảm giác gì.
- Trách không được người ta thường nói. Người vô tri thường không biết sợ. Trước đây ta còn tưởng rằng đã tu luyện Thái Cực Quyền đến một cảnh giới nhất định. Hiện tại mới biết được những gì trước đây tu luyện đều là *** chó. Hiện tại ta với sự vận hành của nội khí và khí huyết có một bước lý giải nhất định, bản thân lại hiểu rõ Thái Cực Quyền thêm một tầng. Thực nghĩ không ra nội khí và động tác phối hợp không đúng không phải do Thái Cực Quyền mà vấn đề là ở bản thân mình. Ta chỉ có thể hiểu được quá trình vận hành nội khí và khí huyết mà không thể nào chân chính nắm giữ được nó. Muốn nắm giữ được thì phải dung hợp thêm quyền ý với quyền pháp làm một. Con đường phải đi còn rất dài. Được rồi trước đây ta đối với ca quyết Thái Cực Quyền cho rằng không dùng được. Thế nhưng một bài quyền vừa rồi cho ta cảm giác thiếu hụt. Không được, hiện giờ ca quyết vẫn còn nhớ rõ, phải về nhà ghi lại vào giấy. Vạn nhất quên mất chỗ nào thì tổn thất vô cùng to lớn.
Cẩu Báo Tử ổn định thân thể, đôi mắt nhắm lại, chậm rãi suy nghĩ. Hắn suy nghĩ về những chuyện đã xảy ra trong mấy ngày qua. Mấy ngày hôm trước còn nằm trên giường thử nghiệm công dụng của con mắt cũng không có nghĩ đến những chuyện khác.
- Con mắt của ta có chút tương tự luân nhãn, có thể xuyên thủng được thế giới hỏa ảnh? Không đúng, thế giới hỏa ảnh cũng không có chữ hán, hơn nữa thế giới này cũng không có ninja. Có thể chỉ là trùng hợp thôi. Chỉ là không biết con mắt này có khả năng phục chế võ công của người khác hay không!
Nghĩ tới đây Cẩu Báo Tử không khỏi liếm liếm đôi môi khô khốc của mình. Hắn đột nhiên cảm thấy hứng thú đối với chính bản thân mình, thậm chí còn muốn đi thử một lần.
Thế nhưng rất nhanh Cẩu Báo Tử lại bắt đầu nhụt chí. Tại một sơn thôn hẻo lánh này, đâu có ai để cho hắn thí nghiệm con mắt của mình có thể phục chế võ công hay không?
Ở đây người mạnh nhất chính là tỷ phu của hắn Vương Thiên Lôi. Mà võ công của Vương Thiên Lôi, trên cơ bản Cẩu Báo Tử đều biết hết rồi. Không những thế còn có một vài chỗ bản thân Cẩu Báo Tử còn tinh thông hơn Vương Thiên Lôi. Còn những người khác ở trong thôn thì không đáng nhắc tới.
- Được rồi!
Bỗng nhiên, mắt Cẩu Báo Tử sáng lên, hắn vừa nghĩ tới một người.
- Vũ Thanh Long, người này ở trong thôn có tài bắn cung rất khá. Nghe nói gia đình hắn có thuật bắn tên tổ tuyền, không biết là thật hay giả. Nghe nói Vũ gia chưa bao giờ để ngoại nhân nhìn thấy mình luyện bắn cung. Cũng chỉ có trong thời gian săn bắn mới có cơ hội nhìn thấy. Chỉ tiếc là niên kỷ của ta quá nhỏ, không có cơ hội theo đội săn bắn vào núi. Bằng không nhất định sẽ có cơ hội quan sát!
Trong lòng Cẩu Báo Tử thầm nghĩ.
Đánh xong một bài Thái Cực Quyền, Cẩu Báo Tử rất thất vọng, bởi vì một trong lúc đánh ra một bài quyền này không có hoàn mỹ như trong tưởng tượng của hắn. Thậm chí rất không tốt.
Bất quá nguyên nhân không hoàn mỹ hắn cũng đã tìm được, cho nên trong nội tâm dù có chút tiếc nuối nhưng lại không hề lo lắng.
Lộ tuyến vận hành nội khí cùng khí huyết và lực khống chế của bản thân cần phải trải qua một thời gian mới có thể thành thạo được. Điều này không thể giải quyết một cách đơn giản được. Như buổi sáng ngày hôm nay, chắc chắn không thể giải quyết xong.
Nhìn sắc trời, vừa lúc buổi trưa, mọi người ở nhà chắc chắn cũng đã thức dậy hết. Lão nương tỉnh lại phát hiện không thấy mình trên trường, chỉ sợ lại lo lắng, kêu mọi người đi tìm.
Cẩu Báo Tử suy nghĩ một hồi, hắn không trì hoãn thời gian thêm nữa, quay người chạy về nhà. Lúc này Cẩu Báo Tử không có để ý thấy bên kia vách núi, có một đoàn hắc khí chậm rãi theo gió bay xuống.
Vốn đoàn hắc khí này chỉ là theo gió bay đi trong không khí, vô cùng từ tốn. Thế nhưng không biết tại sao lại tiếp cận mười trượng xung quanh Cẩu Báo Tử. Dường như đoàn hắc khí này bị Cẩu Báo Tử hấp dẫn khiến cho tốc độ của nó trở nên nhanh hơn. Mà Cẩu Báo Tử căn bản không có chú ý tới đoàn sương mù nhàn nhạt này, cũng không có phòng bị.Cẩu Báo Tử vừa mới di chuyển được vài bước, hắc khí liền đuổi theo hắn, cứ như vậy chậm rãi tiếp cận đỉnh đầu của Cẩu Báo Tử rồi từ từ chui vào trong đầu của hắn.
Cẩu Báo Tử đang từ từ đi về phía trước, thân thể đột ngột cứng đờ. Sau đó ánh mắt lộ ra một tia mờ mịt, liền té trên mặt đất. Nửa canh giờ sau, người Chu gia lo lắng vô cùng, bọn họ rốt cục cũng tìm tới dãy núi sau nhà, tìm thấy Cẩu Đản Tử đang nằm bất động trên một mảnh đất trống. Lại một hồi gà bay chó chạy (hỗn loạn) diễn ra!
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※
- Ta tại sao lại chạy đến địa phương quỷ quái như thế này?
Hư không vô tận, trên đỉnh đầu huyền phù một con mắt lớn quỷ dị. Cẩu Báo Tử suy nghĩ đến nỗi choáng váng đầu óc, thật sự quá choáng váng. Cẩu Báo Tử biết thật ra bản thân mình đã ngất xỉu, vấn đề là bản thân hắn không biết mình tại sao lại ngất xỉu đi nữa. Chính bản thân mình vừa mới tỉnh lại không bao lâu, thân thể cũng vừa mới khỏe mạnh trở lại. Tại thời điểm phát hiển ra dị trạng của đôi mắt của mình, Cẩu Báo Tử cũng không có phát hiện ra thân thể mình có cái gì không tốt. Tại sao lại đột nhiên hôn mê thế này?
Rất nhanh, Cẩu Báo Tử liền biết được đáp án. Ở trong hư không vô cùng vô tận, lúc trước chỉ có hắn và con mắt quỷ dị to lớn huyền phù ở trên không trung kia thì không có bất cứ thứ gì khác. Nhưng lúc này đây Cẩu Báo Tử lại thấy một thứ không nên tồn tại trong này, một đoàn hắc khí. Đoàn hắc khí này trôi nổi bồng bềnh trước mắt Cẩu Báo Tử. Cẩu Báo Tử cũng không biết được đoàn hắc khí này là cái gì, thế nhưng theo bản năng Cẩu Báo Tử cảm nhận được sự nguy hiểm từ đoàn hắc khí này. Cẩu Báo Tử bắt đầu lui về phía sau.
Đoàn hắc khí nhào tới Cẩu Báo Tử, Cẩu Báo Tử hét ầm lên. Đương nhiên, nếu như lúc này Cẩu Báo Tử có thể phát ra âm thanh thì hắn nhất định sẽ hét ầm lên. Nhưng Cẩu Báo Tử cũng không biết, hiện tại bản thân hắn cũng là một đoàn hắc khí, so với đoàn hắc khí đang đuổi theo đó thì nồng đậm hơn rất nhiều. Tiếng gào thét, Cẩu Báo Tử chỉ cảm thấy là do linh hồn hắn phát ra.
- Đây là....!
Tại thời điểm cảm giác được tiếng hét chói tai của mình, Cẩu Báo Tử mới phát hiện, tình huống lúc này không giống như những gì mình tưởng tượng. Đoàn hắc khí này cũng không phải là oan hồn, lệ quỷ trong truyền thuyết. Mà tình huống này cũng không phải đoạt xá linh hồn giống như tiểu thuyết truyenfull.vn vẫn thường có.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Thông Thiên Đại Thánh
Chương 25: Đôi mắt của Cẩu Đản Tử (Hạ)
Chương 25: Đôi mắt của Cẩu Đản Tử (Hạ)