Đợi sau khi Đồng Nhất Phong cáo từ rời đi, hai người liếc mắt nhìn nhau, bật cười ăn ý.
Sau một lúc lâu, Hứa Hải Phong thu lại nụ cười, thở dài nói: " Hôm nay nhìn ánh mắt phụ thân, ta cũng có chút hối hận."
Tương Khổng Minh tự nhiên biết ý tứ trong lời nói của hắn.
Biểu hiện hung phách khí của Hứa Hải Phong ngay tại cửa thành cũng đủ làm cho bất cứ ai cũng phải rung động, Hứa Gia Bình đương nhiên cũng sẽ không ngoại lệ, hơn nữa cảm thụ của hắn còn đặc biệt khắc sâu, thậm chí còn không tự chủ được mà biểu hiện đi ra.
Nhẹ nhàng, tựa hồ có một tia nhàn nhạt bất đắc dĩ, Hứa Hải Phong nói: " Kỳ thật chúng ta có thể dùng một chút thủ đoạn nhu hòa hơn."
Tương Khổng Minh hắc hắc cười nói: " Đáng tiếc, thời cuộc không thích hợp, thời gian của chúng ta quá ít."
" Ân." Một tiếng, Hứa Hải Phong cũng không thảo luận đề tài này: " Theo quân sư đại nhân xem, thành quả hôm nay như thế nào?"
Trên mặt Tương Khổng Minh lộ ra vẻ tươi cười vui mừng, nói: " Hôm nay chủ công lập uy, có thể bảo đảm ngày sau chính lệnh thông hành không ngăn trở, cũng không ai dám kháng lại mệnh lệnh của ngài dù sáng hay tối."
" Chỉ sợ là có thể bảo đảm nhất thời, khó bảo toàn một đời." Hứa Hải Phong nghiêm mặt nói.
" Có thể bảo toàn nhất thời thì cũng là nhất thời, hiện tại thời gian gấp gáp, đại quân Khải Tát nhân một khi tụ hợp xong, sẽ hướng thẳng tới Ngọa Long thành. Nếu một cửa này mà chúng ta cũng qua không được, thì còn tư cách gì đi nói chuyện tương lai?" Tương Khổng Minh nhẹ phe phẩy quạt, chậm rãi nói.
Với bản tính Hứa Hải Phong mà nói, vạn vạn lần cũng không làm ra việc bá đạo như thế, nhưng một phen lời của Tương Khổng Minh làm cho hắn thay đổi chủ ý, giết người lập uy, tuy là bá đạo hung tàn, nhưng lấy hiệu quả mà nói, cũng là vô cùng thành công, so với những lời dẫn dụ còn tốt hơn trăm lần. Đây là thời kỳ phi thường, nên phải dùng thủ đoạn phi thường.
" Quân sư đại nhân, chúng ta còn được bao nhiêu thời gian?" Hứa Hải Phong dò hỏi.
" Muốn tấn công Ngọa Long thành do chính Hắc Kỳ quân của chủ công trú thủ, vậy nhân số công thành ít nhất phải nhiều hơn mười lần. Đạo lý này, Khải Tát nhân không có khả năng không biết. Mà muốn chiêu tập đông đảo sĩ tốt như thế, ít nhất cũng phải cần thời gian một năm." Tương Khổng Minh đã sớm có chuẩn bị, lập tức cấp ra đáp án.
" Một năm…nói cách khác, chúng ta chỉ có một năm thời gian." Hứa Hải Phong thở dài.
Một năm nói ngắn không ngắn, nhưng dưới dẫn dắt của Tương Khổng Minh, Hứa Hải Phong tin tưởng một năm sau Ngọa Long thành nhất định là thoát thai hoán cốt.
Nhưng chỉ là một năm mà thôi, nói dài cũng không dài lắm, nháy mắt đã qua. Đến lúc đó, sẽ phải nghênh chiến ít nhất ba mươi vạn Khải Tát tinh nhuệ bộ đội.
Cho dù là với lòng tự tin của Hứa Hải Phong đối với Hắc Kỳ quân, cũng không dám nói sẽ thắng được tràng chiến dịch mà nhân số cách xa tới như vậy.
" Một năm tuy có gấp gáp một chút, nhưng chỉ cần chúng ta vận dụng thích đáng, đối với đám dã man cổ hủ này, cho dù nhân số có nhiều hơn gấp đôi, học sinh cũng cam đoan bọn họ chỉ có tới chứ không có về." Tương Khổng Minh khinh thường nói.
Cảm nhận được lòng tự tin mãnh liệt của hắn, trong lòng Hứa Hải Phong buồn cười, không hổ là Tương phong tử a, cũng chỉ có hắn mới dám thốt lời hùng hồn như thế: " Quân sư đại nhân, nô lệ thắng được tại Hung Nô ra sao?"
Tương Khổng Minh nghe xong lập tức cao hứng phấn chấn nói: " Người này đúng thật là sự vui mừng ngoài ý muốn, cũng có thể xem là một món hàng hiếm có."
" Nga, lai lịch người nọ thật sự rất lớn sao?"
" Đúng vậy, người này đến từ danh môn vọng tộc sư vương gia tộc đứng hàng thứ hai của Khải Tát, hơn nữa hắn còn là người thừa kế duy nhất của sư vương gia tộc."
Hứa Hải Phong thoáng gật đầu, thân phận như thế, đích xác cũng được xem như món hàng quý hiếm.
Trên mặt Tương Khổng Minh lộ ra một nụ cười quỷ dị, nói: " Chẳng qua, trọng yếu nhất là, sư vương gia tộc đối với việc Khải Tát đại đế vẫn luôn chèn ép bọn họ phi thường bất mãn, phi thường phi thường bất mãn."
Hứa Hải Phong lập tức bị lời này của hắn làm hấp dẫn, hỏi: " Ngươi là nói còn có nơi lợi dụng?"
Hắc hắc, Tương Khổng Minh bày ra một bộ mặt như lão gian cự hoạt, cười nói: " Không phải lợi dụng, mà là vận dụng hợp lý, vật dùng đúng chỗ."
Hứa Hải Phong không hề nghi ngờ lời của hắn chút nào, chỉ bằng bản lãnh cùng với thuật đọc tâm của hắn, muốn thám thính sự riêng tư của người khác, tuyệt đối là việc dễ dàng.
Nếu hắn nói như vậy, vậy nhất định là đã tính trước, đã đặt cạm bẫy, chỉ đợi con mồi tự động mắc câu.
Kế phản gián là loại mưu kế mà loài người sử dụng nhiều nhất từ trước tới nay, chẳng qua đây cũng là một trong những mưu kế hữu hiệu nhất.
Cho dù là thượng vị giả biết rất rõ ràng là do đối phương bày kế phản gián, nhưng có đôi khi phải làm ra quyết định sắc bén, làm cho kẻ địch khoan khoái.
Tương Khổng Minh an bài chính là kế phản gián, chỉ là bố cục cụ thể như thế nào, hiệu quả ra sao, thì không biết được.
Tiễn bước vị đại quân sư tài hoa này, Hứa Hải Phong trở về nội viện.
Gian phòng hắn ở lại, chính là địa phương đầu tiên mà Phương Hướng Minh dẫn hắn vào. Khi đó, hắn cùng Lâm Uyển Nhàn còn chưa quen biết, nhưng chỉ mới qua một năm, Hứa Hải Phong không những đạt được phương tâm, còn kiêm thu luôn cả mấy vị mỹ kiều nương dung nhan học thức không chút kém cỏi hơn nàng.
Biến hóa to lớn như thế, lúc này hồi tưởng lại, phảng phất như giấc mộng Nam Kha.
Thăm lại chốn xưa, lại càng nhiều cảm khái.
Hắn lững thững đi tới chỗ ở của Lâm Uyển Nhàn, phất tay xua lui cung nữ định vào bẩm báo, trực tiếp đẩy cửa đi vào.
Chỉ thấy Lâm Uyển Nhàn đang ngồi một mình trước bàn trang điểm, hai tay chống cằm, nhìn tấm gương đồng trước mặt, đôi mày nhíu lại, trên mặt lộ ra một tia thương cảm, như mộng như say, làm cho người thương xót.
" Uyển nhi…" Hứa Hải Phong tiến lên từ sau lưng ôm nàng vào lòng, nhẹ giọng kêu lên.
Lâm Uyển Nhàn như ở trong mộng mới tỉnh, xoay người lại tựa vào trong lồng ngực rộng rãi của hắn, nhẹ giọng nói: " Phu quân đại nhân, Uyển nhi nhìn lại đồ vật nhớ người, nên có chút thương tâm."
Hứa Hải Phong cũng không tiếp lời, chỉ là dùng sức đem thân hình kiều xảo của nàng ôm chặt. Thời khắc này, điều nàng cần không phải là lời an ủi, mà là một lồng ngực ấm áp để nàng có thể dựa vào.
Hai người ôm nhau trong khung cảnh yên tĩnh khó được, đột nhiên linh giác của Hứa Hải Phong vừa động, thần quang trong hai mắt thoáng hiện, công lực toàn thân lại tự động vận chuyển, tiến vào trạng thái tinh thần toàn bộ đề phòng.
Lâm Uyển Nhàn lập tức cảm nhận được sự khác thường của hắn, kinh ngạc hỏi: " Phu quân đại nhân làm sao vậy?"
Hai mắt Hứa Hải Phong nhìn ra phương xa, sau một lúc lâu, mới nói: " Không biết vì sao, trong trái tim của ta đột nhiên dâng lên một trận táo loạn, phảng phất như có nguy cơ gì sắp phát sinh."
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Uyển Nhàn chuyển trắng, nàng nhẹ giọng nói: " Phu quân đại nhân không giống như người thường, linh giác của ngài từ trước tới nay kỳ chuẩn vô cùng, mấy ngày nay ngàn vạn lần phải cẩn thận."
Hứa Hải Phong gật đầu, đứng dậy nói: " Uyển nhi sớm nghỉ ngơi, ta đi tới chỗ Nhã Quân xem, có lẽ nàng cũng có cảm ứng."
Lâm Uyển Nhàn nhẹ nhàng ứng tiếng, đưa mắt nhìn Hứa Hải Phong rời đi, tự nhủ: " Tỷ tỷ, hiện tại muội tử rất hạnh phúc, trên trời tỷ có linh thiêng có nhìn thấy không?"
Thân hình Hứa Hải Phong nhấp nhoáng, rất nhanh đã đi tới Hiên Vũ Đình là nơi cư trú của Hạ Nhã Quân.
Danh tự của đình viện này là do Đồng Nhất Phong thám thính lúc trước nơi ở cũ của Hạ Nhã Quân tại Nhất Tuyến Thiên có tên là Hiên Vũ Đình, vì thế cố ý thay đổi bài biển. Sự tình tuy nhỏ, nhưng có thể nhìn thấy ánh mắt cùng tâm tư của người này thật sự có chỗ hơn người.
Một chân của hắn vừa mới bước vào đình viện, cánh cửa liền tự động mở ra, mỹ nhan của Hạ Nhã Quân liền xuất hiện ngay trước mặt của hắn: " Phu quân, ngài đã đến rồi."
Xem bộ dáng của nàng, tựa hồ đã sớm biết Hứa Hải Phong sẽ đến.
" Nhã Quân, nàng cũng đã cảm ứng được." Hứa Hải Phong đi nhanh vào trong phòng, trực tiếp nằm lên trên giường, vươn người một cái thật mạnh.
Hạ Nhã Quân che miệng cười nói: " Nếu để cho người ta chứng kiến bộ dáng này của phu quân, thì phiên biểu diễn ngay tại cửa thành của ngài không phải đã biến thành uổng phí tâm cơ sao?"
Hứa Hải Phong cười hỏi: " Nhã Quân tiểu thư, hôm nay tiểu đệ biểu diễn như thế nào?"
Hạ Nhã Quân liên tục gật đầu nói: " Hành động của công tử dĩ nhiên là lô hỏa thuần thanh, thiếp thân nếu không phải đã được biết trước, chỉ sợ cũng bị ngài giấu diếm lừa gạt." Nàng đột nhiên vèo một tiếng, cười nói: " Chẳng lẽ mấy tỷ muội chúng ta cũng là bị ngài lừa gạt tới?"
Hứa Hải Phong trừng mắt nhìn nàng, giả vờ cả giận nói: " Đã tới lúc này, nàng còn đem ta ra đùa. Đi tới, ta muốn hảo hảo trừng phạt nàng."
Gương mặt Hạ Nhã Quân đỏ lên, nói: " Phu quân chớ có hồ đồ, thiếp thân phải nói chuyện chính sự cùng chàng."
Ha ha cười, Hứa Hải Phong đứng lên, tiến tới kéo bàn tay nhỏ bé của nàng, nói: " Sợ cái gì, ta và nàng liên thủ, cũng chưa chắc sẽ thua cho bọn hắn."
Hạ Nhã Quân thở dài nói: " Phu quân, thiếp thân tuy đã bước vào cảnh giới tông sư, nhưng cũng do song tu đại pháp mà đến, đi chính là đường tắt, tạm thời còn chưa so được với bọn họ đã bước đi bằng thực lực của chính mình. Mà võ công của ngài lại chưa đạt tới hóa cảnh, cho dù vợ chồng chúng ta liên thủ, chỉ sợ cũng không phải địch thủ của họ."
Hứa Hải Phong lắc đầu nói: " Nhã Quân yên tâm, nơi này dù sao là địa bàn của chúng ta, dù là võ công của ta và nàng không bằng hắn, nhưng hắn muốn đối phó chúng ta, cũng không dễ dàng như vậy. Hơn nữa nếu hắn dám công nhiên khiêu khích, hừ hừ, có điều nhẫn được, nhưng có điều không thể nhẫn."
Nếu thay đổi là người khác, có lẽ thật đúng là không hiểu bọn họ đang nói gì, nhưng trong lòng bọn họ thì hiểu thật rõ ràng.
Khi nãy, bọn họ đều cảm ứng được một cỗ tinh thần ba động cường đại. Luồng tinh thần ba động này không chút cố kỵ du dãng dò xét trong thành, phảng phất như nơi này là hang ổ của nó.
Vô luận là Hứa Hải Phong hay là Hạ Nhã Quân, đều ở một khắc kia đã biết thân phận của người này.
Khải Tát nhân Áo Bổn tông sư, nghĩ không ra hắn lại đi tới Ngọa Long thành, hơn nữa trong đạo tinh thần ba động kia, còn mơ hồ bao hàm một lũ sát khí sâm nghiêm.
Hắn là đang muốn nói với Hứa Hải Phong, chuyến này chắc chắn lấy tính mạng của hắn.
Hứa Hải Phong có thể cảm ứng được sự hiện hữu của hắn, hắn cũng có thể cảm ứng được Hứa Hải Phong.
Chỉ cần là người đã lĩnh ngộ được tinh thần lực lượng, rất khó tránh thoát linh giác cảm ứng của đồng loại.
Đây cũng là nguyên nhân mà tại Hung Nô, Thác Hà Đế có thể khẳng định Áo Bổn không có bắt cóc tiểu công chúa Lưu Đình. Bởi vì trong cảm ứng của Thác Hà Đế, đêm đó đích xác là Áo Bổn không có mặt trong thành.
Hạ Nhã Quân khẽ vuốt trước ngực Hứa Hải Phong, cười hỏi: " Phu quân đại nhân tạm thời bớt giận, ngài nghĩ rằng, lần trước nếu chúng ta giao thủ cùng Trình Huyền Phong, ai sẽ thắng?"
Hứa Hải Phong cẩn thận suy nghĩ chốc lát, rốt cục lắc đầu nói: " Cho dù chúng ta lấy hai đối một, chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của hắn."
" A." Hạ Nhã Quân ngẩng đầu lên, thâm tình nhìn kỹ ái lang, nói: " Nếu phu quân đã biết, cần gì phải dùng cái dũng của thất phu?"
Hứa Hải Phong ngẩng đầu nhìn về phía phương xa, đột nhiên cười lạnh nói: " Áo Bổn sao? Hiện tại quả thật ta không phải là đối thủ của hắn, nhưng cũng không có nghĩa hắn có thể dễ dàng cưỡi lên đầu của ta. Nếu hắn nghĩ muốn lấy tính mạng của ta, vậy Hứa mỗ liền cho hắn một niềm vui lẫn sợ ngoài ý muốn."
Cao thủ cấp tông sư ở trong lòng thế nhân đại biểu cho địa vị sùng cao không thể với tới, muốn đối phó bọn họ, chỉ có xuất động siêu cấp cao thủ đồng cấp bậc. Nếu dựa vào chiến thuật biển người, ngoại trừ là tại đại bình nguyên mênh mông xuất động đại quân, nếu không đừng mơ tưởng vây khốn được bậc cao thủ này.
Bên trong Ngọa Long thành phòng xá đông đúc, hẻm nhỏ trải rộng, nếu muốn tại địa phương này phục kích một gã cao thủ cấp tông sư, rõ ràng là khả năng thành công cơ hồ không có. Nhưng đây là chuyện mà hiện tại Hứa Hải Phong muốn làm nhiều nhất.